“Anh họ, em mời anh uống trà sữa.”
Đi dạo một lúc, Hoàng Y Y nhìn thấy phía trước có một quán trà sữa, liền dẫn đầu đi đến.
“Anh họ, trước kia anh có học piano à? Vì sao em không biết anh chơi piano đỉnh như vậy nhỉ?”
Sau khi ngồi xuống, Hoàng Y Y hỏi.
“Anh có học qua một chút.” Diệp Mặc cười nói.
Hoàng Y Y lập tức cười khổ.
Đó là học qua một chút sao?
Trong lớp nàng cũng có nữ sinh học đàn piano, cô ấy đã nói đây là trình độ đỉnh cấp rồi.
“Anh họ, anh học mấy thứ chạm ngọc, thêu thùa…” Hoàng Y Y lại hỏi.
“Sao em có nhiều vấn đề thế?” Diệp Mặc lập tức cắt ngang câu hỏi của Hoàng Y Y.
“Được rồi được rồi, em không hỏi những chuyện này nữa, vậy bây giờ anh nói cho em biết, mẹ của bọn nhỏ là ai được không?” Hoàng Y Y nói.
Khương Thi Vận ở bên cạnh nghe thấy thế, cũng vểnh tai lên nghe, gương mặt nàng cũng lộ ra vẻ tò mò.
“Em muốn biết thế cơ à?”
“Tất nhiên là muốn rồi.” Hoàng Y Y hết sức tò mò.
Dường như cha mẹ nàng và cả cha mẹ của anh họ đều không biết mẹ của hai đứa nhỏ là ai, có vẻ như rất thần bí!’
“Thế thì anh càng không nói cho em biết.” Diệp Mặc cười nói.
“Hừ! Không nói thì thôi.” Hoàng Y Y tức giận hừ một tiếng: “Để em đoán xem nào, có phải là bạn thời đại học hay không? Hay là đồng nghiệp?”
“Đều không phải à? Không thể nào! Để em nghĩ lại xem…À đúng rồi, anh họ, cháu trai em tên là Nặc Nặc đúng không? Thật trùng hợp, hôm trước em xem ở trên mạng, nghe đồn con trai của Tô Thiên Hậu cũng có cái tên này, hình như là Tô Nhất Nặc thì phải, tuổi tác cũng không khác gì Nặc Nặc cả, anh đừng bảo mẹ của bọn nhỏ là Tô Thiên Hậu nhé!”
Hoàng Y Y suy nghĩ một lát, rồi thuận miệng nói ra.
“Ai nha! Sao có thể như thế được chứ.”
Hoàng Y Y nói xong thì bật cười, anh họ làm sao có thể gặp gỡ được nhân vật như Tô Thiên Hậu chứ.
Người ta là Tô Thiên Hậu, ánh mắt phải cao đến tận trời!
Nếu như muốn gả, cũng phải gả vào hào môn quý tộc!
Khương Thi Vận ở bên cạnh nghe thấy thế cũng cười, nàng cũng không coi đó là thật.
Diệp Mặc nghe thấy lời nói của Hoàng Y Y thì cũng giật mình, nhưng trên mặt thì lại tỏ ra rất bình tĩnh.
“Đừng đoán nữa, sau này em sẽ biết.”
Diệp Mặc cười nói.
Sau khi uống xong trà sữa, lại đi dạo thêm một lúc, đến năm giờ chiều thì Diệp Mặc rời đi.
Về đến nhà, Diệp Mặc chiếu cố cho hai đứa bé trước tiên, làm đồ ăn phụ, pha sữa, sau đó cho hai đứa bé ăn nò rồi mới bắt đầu nấu cơm.
Hôm nay Tô Ngọc Tình về hơi muộn, hơn tám giờ nàng mới về đến nhà, khi về đến nhà thần sắc của nàng còn có vẻ mệt mỏi.
“Em vất vả rồi.”
Diệp Mặc cầm lấy túi xách của nàng rồi nói.
Tô Ngọc Tình thay giày xong, thì quay người chui vào trong ngực của Diệp Mặc.
Khuôn mặt nàng tựa vào vai của Diệp Mặc, rồi híp mặt lại, nhẹ nhàng cọ cọ.
“Em hơi mệt, để dựa một lúc.” Nàng nỉ non.
“Ừm.” Diệp Mặc nhỏ giọng nói, rồi nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
Làm ngôi sao đúng là rất mệt mỏi, huống chi nàng còn đang trong kỳ kinh nguyệt, nên cơ thể hơi yếu.
“Ổn rồi!”
Một lát sau, Tô Ngọc Tình ngẩng đầu lên nở một một cười tươi sáng: “Anh đừng lo lắng, thân thể của em rất tốt, hồi trước, khi em mở buổi hòa nhạc, ngày nào cũng phải làm việc từ sáng đến đêm mà em cũng có sao đâu.”
“Mình đi ăn cơm thôi.”
Nàng buông tay ra, đi vào nhà bếp rửa tay, rồi mới ngồi xuống ăn cơm.
“Anh trai của em…không tìm em nữa à?”
Ăn được một lát, thì Diệp Mặc hỏi.
Diệp Mặc cảm thấy hơi kỳ lạ, kể từ ngày hôm đó đến giờ, người anh trai của Ngọc Tình đã không còn xuất hiện nữa.
Nhìn thái độ ngày hôm đó, người anh trai này của nàng có vẻ như sẽ không buông tha dễ dàng như vậy.
“Không có, sao thế?” Tô Ngọc Tình ngẩng đầu lên, kinh ngạc hỏi: “Hôm đó anh của em nói là muốn đến thăm em, nhưng em nói gần đây không có thời gian rảnh, nên anh ấy không đến nữa.”
“Ừm, không có chuyện gì đâu.” Diệp Mặc cười nói.
Trong lòng Diệp Mặc, lại thấy càng kỳ lạ hơn.
Trước khi ngủ, Diệp Mặc lại mát-xa cho nàng, một lát sau, nàng đã ngủ rất say.
Sáng hôm sau, Diệp Mặc nhờ dì Vân chăm sóc cho hai đứa nhỏ, còn hắn thì đi đến công ty truyền thông Thời Đại.
Tề Diệu Huy nói rằng cho việc cần đích thân Diệp Mặc đến xử lý.
……
“Tôi nghe nói, hôm nay sẽ quyết định ai là người trở thành phó tổng giám đốc.”
“Tổng giám đốc Tề đã mời Chủ tịch Diệp đến rồi.”
Tòa nhà cao tầng Poly, trong công ty truyền thông Thời Đại, mọi người đều đang bàn tán sôi nổi.
Các nhóm chat to to nhỏ nhỏ trong công ty cũng đang bàn tán về việc này.
Nguyên nhân là vài ngày trước, có một vị phó tổng giám đốc đã từ chức.
Mà lí do vị phó tổng giám đốc này từ chức, chính là vì Chủ tịch Diệp.
Chủ tịch Diệp vừa mua công ty thì đã hạ lệnh hủy bỏ hết tất cả hạng mục hợp tác với giải trí Kim Sư, người sáng suốt có thể nhìn ra, vị Chủ tịch Diệp này có va chạm với giải trí Kim Sư.
Mà vị phó tổng giám đốc này thì lại có quan hệ rất chặt chẽ và thân thiết với ông chủ của giải trí Kim Sư.
Ông ta sợ bị Chủ tịch Diệp nhằm vào, cho nên dứt khoát chủ động từ chức, để bảo vệ mình trước tiên.