Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1349 - Chương 1349. Hứa Minh Huyên Ghen Ghét!

Chương 1349. Hứa Minh Huyên ghen ghét!
Chương 1349. Hứa Minh Huyên ghen ghét!

“Nhà gái cũng rát giàu có, giàu có hơn nhà bọn họ nhiều, còn mở công ty lớn, nhưng không phải người thành phố chúng ta, mà là thành phố T ở bên cạnh, còn mời rất nhiều người tham gia, đặt rất nhiều bàn tiệc, rất phô trương.”

“Tối nay, nhà bọn họ nhất định rất phong quang nhỉ!”

Lạc Chấn Đình nói xong thì híp mắt lại, trong mắt phun ra vài tia sáng lạnh lẽo.

Ngay sau đó, khuôn mặt ông đã khôi phục bình thường, liền quay sang nói với tài xế: “Đi thôi!”

“Dạo này Đông Đằng của cháu rất nổi tiếng đấy! Loại pin kia, là thật sao?”

“Lợi hại lợi hại!”

Trên đường đi, chú Lạc trò chuyện về Đông Đằng với hắn.

Mấy hôm trước, sau khi Đông Đằng tuyên bố kỹ thuật pin thế hệ mới thì đã tạo thành oanh động rất lớn, đến bây giờ vẫn còn tiếng vọng, khi lướt Tik Tok thì hắn cũng có thể lướt đến những tin tức tương quan.

Nữa tiếng sau, xe đã đến một khách sạn trong trung tâm thành phố.

“Ở tầng ba!”

Lạc Chấn Đình dẫn đầu đi vào.

Mọi người đi thang máy lên, đi vào trước cửa đại sảnh, chỉ thấy có mấy người đang mặc trang phục lỗng lẫy ở trước cửa, hiển nhiên là đang đón khách khứa, trong đó còn có hai vợ chồng Hứa Dân Lợi, một người mặc âu phục phẳng phiu, một người mặc một chiếc váy đỏ thẫm, dáng người cồng kềnh, trên mặt còn trát rất nhiều phấn.

Hai vợ chồng Hứa Dân Lợi nhìn thấy Lạc Chấn Đình thì mỉm cười tiến lên đón.

“Chấn Đình, đến rồi à!”

Nhưng một giây sau, sắc mặt bọn họ liền cứng đờ, lại bỗng nhiên trầm xuống, trở nên hơi khó coi.

Phía sau Chấn Đình, không phải tên nhãi họ Diệp kia thì là ai!

Chính tên nhãi này đã là hỏng chuyện tốt của nhà bọn họ, cũng là tên nhãi này đã cứu Chấn Đình một mạng, để cho mưu đồ vài chục năm của bọn họ thất bại, tất cả nỗ lực lúc trước đều thất bại trong gang tấc.

Hôm nay, chính là việc vui của nhà bọn họ, bọn họ chỉ mời người nhà Chấn Đình, tên nhãi này đến làm gì?

Lẽ nào Chấn Định thật sự coi tên này là con rể rồi?

Ánh mắt bọn họ cũng nhìn thấy Băng Nhan đang sóng vai với tên nhãi này, lại nhìn đứa bé ở trong ngực Băng Nhan, khóe mắt Hứa Dân Lợi liền co quắp lại vài cái, còn lóe lên một vệt ghét ghét mãnh liệt.

Băng Nhan vốn nên là con dâu của mình, khối tài sản 10 tỷ sau lưng Băng Nhan cũng vốn nên thuộc về mình.

Nếu như không phải thật sự không còn hy vọng, thì ông ta cũng sẽ không bỏ cuộc, cũng sẽ không chọn nhà thông gia hiện giờ.

Giờ phút này, mỗi khi nghĩ lại thì ông ta vẫn thấy rất không cam lòng.

Đúng là thông gia giàu có hơn ông ta, nhưng mà vẫn kém nhà họ Lạc rất xa.

Mẹ Hứa ở bên cạnh thì sắc mặt còn khó coi hơn, bà ta nheo mắt nhìn người thanh niên kia, trong mắt còn tràn đầy vẻ căm hận.

Nhưng rất nhanh, hai người họ đã thay đổi sắc mặt, lại nở nụ cười một lần nữa.

“Đây không phải. . .ông chủ Diệp sao!” Hứa Dân Lợi cười ha ha một tiếng: “Chấn Đình, hôm nay ông dẫn cậu ấy đến, có phải có ý nghĩa, cậu ấy và Băng Nhan. . .”

“Ha ha!” Lạc Chấn Đình cũng không phủ nhận, mà chỉ cười to nói: “Hôm nay là việc vui của nhà ông, không nên nói đến hai đứa nó làm gì, ông nói đúng không! Minh Huyên đâu rồi? Đang ở bên trong à?”

“Đúng thế! Nó đang ở trong tiếp đãi khách khứa và họ hàng!” Hứa Dân Lợi cười nói: “Đi đi đi, đi vào ngồi trước đã!”

Ông ta nói xong thì quay người dẫn người vào trong.

Tiến vào đại sảnh, ông ta quét mắt nhìn một vòng, lại vẫy tay và hô lên một tiếng về phía bên kia.

“Minh Huyên, chú Lạc của con đến rồi! Mau qua đây chào hỏi đi!”

Rất nhanh, Hứa Minh Huyên đã bước nhanh về bên này, trên người anh ta mặc âu phục gọn gàng, mái tóc được cắt tỉa chỉnh tề, còn vuốt keo bóng loáng, khuôn mặt hồng nhuận phơn phớt, hăng hái đắc ý, phía sau còn có một cô gái mặc váy màu xanh.

Khi đến gần, Hứa Minh Huyên liền cất tiếng chào hỏi: “Chú Lạc!”

Tuy rằng anh ta sắp đính hôn, nhưng anh ta vẫn rất khách khí với chú Lạc, dù sao bây giờ anh ta cũng đang làm việc ở công ty của chú Lạc, mà bản thân nhà anh ta cũng có chút cổ phần của tập đoàn Cự Phong.

Nhưng ánh mắt của anh ta vừa lướt qua sau, thì sắc mặt đã trở nên cứng đờ, rất mất tự nhiên.

“Băng Nhan!”

Anh ta miễn cưỡng lắm mới nặn ra một nụ cười, chào một câu, khi nhìn về phía người thanh niên ở bên cạnh, thì trong mắt lại hiện lên một vẻ ghen ghét mãnh liệt.

Nếu như không phải vì tên này, thì anh ta đã không từ bỏ Băng Nhan để cưới cô bạn gái hiện giờ.

Chú Lạc lại còn mang theo tên này đến tham gia lễ đính hôn của mình nữa!

Anh ta siết chặt nắm đấm, cắt chặt răng, lúc này mới có thể đè lửa giận trong lòng xuống.

Lạc Băng Nhan chỉ lạnh nhạt nhìn Hứa Minh Huyên một cái, rồi lại lạnh nhạt gật đầu xem như chào hỏi, sau đó thì tập trung chăm sóc đứa bé ở trong ngực.

“Ông chủ Diệp, anh cũng đến à!” Hứa Minh Huyên thấy thế thì khóe miệng giật giật vài cái, nhưng vẫn nhịn được, hít một hơi thật sâu, rồi nhìn về phía người thanh niên kia, cười nói: “Lộ Khiết, anh giới thiệu cho em một chút, vị này là chú Lạc, chủ tịch tập đoàn Cự Phong, vị này là thiêm kim của chú Lạc, còn vị này là ông chủ Diệp!”

“Ông chủ Diệp cũng không tầm thường đâu, tập đoàn Đông Đằng là của anh ấy đấy!”

Hết chương 1349.
Bình Luận (0)
Comment