Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1352 - Chương 1352. Xong, Tất Cả Đều Xong!

Chương 1352. Xong, tất cả đều xong!
Chương 1352. Xong, tất cả đều xong!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Đầu độc mưu sát?

Còn cả ngầm chiếm đoạt tài sản công ty?

Đây. . . đều là tội nặng đấy!

Nhất là đầu độc mưu sát, đây chính là tội giết người đấy!

Đây thật sự là chuyện ông chủ Hứa đã làm sao?

Hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía vợ chồng Hứa Dân Lợi, trong mắt còn mang theo vẻ kinh ngạc và chấn động, nghi ngờ và khó hiểu, mà hai vợ chồng Hứa Dân Lợi đứng ở cửa thì lập tức ngây người, sắc mặt cũng tái nhợt.

Phản ứng đầu tiên của bọn họ là mờ mịt, sau đó thì chính là sợ hãi.

Cực kỳ sợ hãi.

Toàn thân bọn họ đã không khống chế nổi mà run rẩy điên cuồng vì đã hoảng sợ đến cực điểm.

Tại sao những cảnh sát này lại biết chuyện đầu độc?

Không có bất cứ ai biết chuyện này mới đúng chứ!

Vợ chồng nhà họ Trần cũng giật mình một lát, rồi lên tiếng: “Chuyện này…cũng quá hoang đường rồi!”

Ngầm chiếm đoạt tài sản công ty thì còn có khả năng, nhưng mà đầu độc mưu sát thì cũng quá hoang đường rồi, ông bà thông gia này cũng coi như là kẻ có tiền, làm sao lại đi làm mấy chuyện này được!

“Đúng thế!”

Mọi người ở bốn phía cũng lên tiếng phụ họa, họ cũng cảm thấy rất hoang đường.

Hứa Minh Huyên cũng chạy nhanh qua, mặt đầy vẻ tức giận bất bình, hét rống lên: “Các người có nhầm lẫn hay không!”

“Không nhầm đâu!”

Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên, khiến cho tất cả người trong hội trường đều quay đầu lại nhìn.

Trong hội trường lại là một mảnh xôn xao.

“Đó là. . .ông chủ Lạc?”

Một bóng người chậm rãi đứng lên trong ánh mắt của tất cả mọi người, người này chính là Lạc Chấn Đình.

Vợ chồng Hứa Dân Lợi ở cửa nhìn thấy Lạc Chấn Đình đứng lên thì suýt nữa ngã vật ra đất, hai khuôn mặt kia cũng đã trắng bệch, không còn chút máu nào.

“Chú Lạc?”

Hứa Minh Huyên khẽ giật mình, mờ mịt mê mang.

Chẳng lẽ. . . chú Lạc đã làm chuyện này?

Không thể nào! Hai gia đình bọn họ có quan hệ rất tốt, cha của anh ta cũng là cổ đông lớn của Cự Phong, thành viên hội đồng quản trị, sao có thể ngầm chiếm đoạt tài sản công ty, đầu độc gì đó lại càng hoang đường hơn!

“Hứa Dân Lợi, hai vợ chồng các người đừng giả vờ nữa, các người làm gì tự mình biết rõ mà!” Lạc Chấn Đình đặt ly rượu lên bàn, cất bước đi ra: “Hứa Dân Lợi, tôi coi ông là anh em, mấy năm nay, lợi ích mà tôi cho ông còn ít sao? Tại sao ông lại hận tôi như vậy, còn muốn tôi chết? Các người còn muốn cưới Băng Nhan, mưu đoạt gia sản của tôi?”

“Nếu không phải có Tiểu Diệp thì tôi đã chết rồi, hôm nay cũng không thể đứng ở chỗ này, nếu không phải có Tiểu Diệp, thì tôi cũng không biết, hai vợ chồng các người lại có tâm địa ác độc như vậy, quả thực là còn không bằng lang soi mà!”

Lạc Chấn Đình vừa đi vừa hét lên: “Hai vợ chồng các người giỏi lắm! Bao nhiêu năm trời, mà tôi vẫn không thể thấy rõ bộ mặt thật của các người!”

Giọng nói của ông như sấm, làm chấn động tất cả mọi người trong hội trường tĩnh lặng này.

Tất cả mọi người đều ngây dại.

Hứa Minh Huyên thì cứng đờ tại chỗ, hoàn toàn không thể tin nổi.

Cho dù là Lạc Băng Nhan thì cũng há hốc đôi môi đỏ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc và chấn động.

Nàng thật sự không biết chút nào.

Nàng còn tưởng rằng, thân thể của cha không tốt là bởi vì ngày xưa quá vất vả, dẫn đến việc thân thể có vấn đề, không ngờ rằng. . .

Nàng càng không nghĩ đến là, vị chú Hứa trông rất hiền lành, hòa nhã này lại làm ra một chuyện ác độc đến như vậy!

Vợ chồng Hứa Dân Lợi đứng ở cửa lại run lên, sắp đứng không vững rồi.

“Ông. . . ông đừng nói nhảm!” Hứa phu nhân vẫn còn kêu gào, nhưng lại lộ ra vẻ tái nhợt và bất lực: “Ông không có chứng cứ!”

Lạc Chấn Đình lại hét to: “Chứng cứ? Hừ? Tôi đã ghi lại hết rồi! Trước kia, các người đã tặng tôi rất nhiều thuốc, còn nói là thuốc bổ, tôi đã ghi lại tất cả, cũng đã đưa thuốc đi kiểm nghiệm rồi, các người thật sự cho từ bỏ ý định sao, vất vả lắm tôi mới sống được, các người còn muốn hại chết tôi! Sao thế, tôi sống, các người rất khó chịu à, hả?”

Hứa phu nhân giật mình, há hốc mồm, nhưng lại không nói được lời nào, hai chân mềm nhũn, liền ngã bịch xuống đất.

Xong, tất cả đều xong rồi!

Chuyện này bị vạch trần, cảnh sát cũng đã đến, hơn nữa, còn ở ngay trước mặt bạn bè thân thích, danh tiếng nhà bọn họ đã mất sạch rồi!

Còn cả hôn sự và tương lai của con trai, cũng xong rồi!

Nhất định họ Lạc này đã có tình, rõ ràng tên nhãi kia đã nói cho ông ta biết từ trước rồi, tên nhãi kia biết y thuật, nên có thể nhìn ra được, sau đó, ông ta lại trăm phương ngàn kế, chỉ để chờ đến ngày hôm nay trả thù!

Chính là vì muốn cho nhà bọn họ vạn kiếp bất phúc!

Hứa Dân Lợi giơ cánh tay run rẩy lên, quát to: “Lạc Chấn Đình, ông thật sự là ác độc!”

Lạc Chấn Đình cười nhạo, hung ác mở miệng nói: “Tôi có ác độc đến đâu, cũng không ác độc bằng hai người đâu! Các người muốn chính là mạng của tôi đấy!”

Ông thật sự đã cố tình, chính là vì muốn chờ đến ngày bọn họ đắc ý nhất, giờ phút bọn họ phong quang nhất, rồi trả thù bọn họ.

Hết chương 1352.
Bình Luận (0)
Comment