“Hả? Đó là ai?”
Đi được một lát, Lão Mã bỗng nhiên dừng bước lại, anh ta nhìn thấy một bóng người ở cách đó không xa, gương mặt kia phải nói là đẹp trai đến mức khó tin.
Anh ta nhìn qua thôi mà cũng thấy hơi hoảng hốt rồi.
“Cái đệch! Đẹp trai thế!”
“Chắc không phải Đại V đâu! Có phải người của đài truyền hình không? Hoặc là người mẫu mà Đông Đằng mời đến?”
“Người mẫu? Hoạt động nào mời người mẫu nam? Người ta chỉ mời nữ mà thôi ông ơi!”
“Sao tôi biết được!”
Mấy người bên cạnh cũng kinh ngạc một trận, rồi bắt đầu nghị luận.
Đến khi họ quay sang bên kia lần nữa, thì đã không thấy người đâu.
Đám người đi đến chỗ báo danh, ký tên, lại thuận tiện hỏi thăm về hoạt động ngày hôm nay, nhưng được cho biết là, kiên nhẫn chờ đợi là được.
“Chờ? Chờ cái gì? Người đã nhiều như vậy rồi còn chờ à? Đông Đằng này đúng là không biết tổ chức hoạt động gì cả!”
“Đúng là cạn lời!”
Bọn họ lại bắt đầu oán trách!
Lão Mã thì quay về phía ống kính điện thoại của mình, bắt đầu biểu diễn.
“Chào mọi người, Đông Đằng này cũng không hiểu chuyện lắm! Bắt chúng tôi phải chờ rất lâu, cũng không biết là chờ cái gì, đúng là khó hiểu!”
“Lão Mã không bị thu mua nha! Lão Mã rất cứng, rất chính trực, sao có thể bị thu mua được, mọi người nghĩ nhiều rồi, hôm nay Lão Mã sẽ dẫn mọi người đi xem bộ mặt thật của Đông Đằng này!”
“Chúng ta, nhất định phải chiến đấu đến cùng!”
“Công ty chất bán dẫn Đông Đằng này. . .”
Sau đó, anh ta bắt đầu chỉ về hai bên trái phải, bắt đầu chậm rãi nói về công ty này, trong lời nói còn có vẻ rất khinh thường.
Khung bình luận cũng vô cùng náo nhiệt.
Đám Đại V bên cạnh kia cũng đều như vậy, rất nhiều người cũng đã mở live stream.
“A! Lại có xe đến, mọi người ơi, chúng ta đi lên xem là ai nào!”
Một lát sau, lại có một chiếc xe xuất hiện, đám truyền thông và phóng viên ở bốn phía liền bu lại, đoàn người Lão Mã cũng đuổi theo, chĩa thẳng ống kính về phía đó.
Cửa xe vừa mở, một đoàn người đi xuống, những người này đều có tuổi tác khá lớn, phải tầm 50 60 tuổi, nhưng tinh thần lại rất tốt, thần thái sáng láng, cách ăn mặc thì khá mộc mạc, nhưng lại rất có khí thế.
“Những người này là ai?” Lão Mã khẽ giật mình: “Là chuyên gia gì sao?”
Trực giác của anh ta cho rằng, những người này đều là người có thân phận không tầm thường.
“Kia . . .kia là Viện Sĩ Ngô!”
Bỗng nhiên, có người sau lưng kêu lên một tiếng, tay còn chỉ vào người đi đầu tiên kia.
Sau đó, người này lại mở miệng giải thích: “Viện Sĩ Ngô của viện Công Trình trung ương! Ông ấy là người nghiên cứu máy quang khắc!”
“Viện Sĩ á!”
Bốn phía lập tức trở nên ồn ào.
Hoạt động hôm nay lại có Viện Sĩ xuất hiện? Quy cách này cũng quá cao rồi!
“Kia . . .kia là Viện Sĩ Tằng, nghiên cứu chip!”
Không chờ mọi người tỉnh táo lại, thì người kia lại kêu lên một tiếng, mọi người liền giật mình, tiếp đó lại hoảng hốt, lại có thêm một Viện Sĩ xuất hiện, lẽ nào. . .đoàn người này đều là Viện Sĩ sao?
“Kia cũng thế. . .còn có người kia nữa. . .Trời ạ! Tất cả đều là Viện Sĩ!”
Xoạt!
Đám người lập tức sôi trào.
Trên mắt của tất cả mọi người đều hiện lên vẻ chấn động, rất nhiều người còn kiễng chân, duỗi cổ để nhìn về phía trước, còn người còn nâng cao máy chụp ảnh để chụp về bên đó.
Lão Mã ngây người tại chỗ, cũng cứng họng: “Điều này. . .”
Anh ta triệt để mờ mịt!
Đông Đằng này tìm nhiều Viện Sĩ như vậy để làm gì?
Bọn họ không sợ lộ tẩy sao?
Đông Đằng có thể thu mua truyền thông, có thể thu mua đài truyền hình trung ương, nhưng không thể nào cũng có thể thu mua những Viện Sĩ này chứ! Dù là có thể thu mua một hai người, thì cũng không thể thu mua toàn bộ chứ!
. . ., những cái tên vừa rồi, hình như đều luôn quan đến chip thì phải, kỳ lạ, chủ đề hôm nay không phải là pin của Đông Đằng sao?
Bên cạnh chiếc xe kia, đoàn người vừa đi xuống đã bị một đám phóng viên bao quanh, đám Đại V bọn họ cũng không chen vào được, mà cũng không dám chen.
Người ta là nhân vật cấp Viện Sĩ, không phải là đám người Đại V trên internet như bọn họ có thể phỏng vấn.
Viện Sĩ Ngô dẫn đầu, tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình trung ương, cười ha ha nói: “Hôm nay sẽ có tin tức tốt! Vô cùng tốt! Sản nghiệp chip trong nước có hy vọng rồi!”
“Còn về phần tin tức tốt gì, thì mọi người cứ chờ rồi sẽ biết!”
Tin tức . . . vô cùng tốt?
Tất cả mọi người đều không hiểu lắm.
“Công ty bán chất dẫn Đông Đằng này thì có thể có tin tốt gì?” Lão Mã thì thào một câu, anh ta cũng vô cùng nghi ngờ, khó hiểu.
Nghiệp vụ chất bán dẫn của Đông Đằng vừa mới bắt đầu không lâu thì có thể có đột phá gì chứ! Lại còn mời nhiều đại lão như vậy nữa, sợ rằng cũng là khoác lác rồi!
Chỉ có một bước tiến nhỏ trong nghiên cứu, nhưng lại khoác lác lên tận trời thành đột phát vô cùng to lớn, sau đó mới một đám Viện Sĩ và phóng viên, truyền thông đến để tạo thế.
Đông Đằng này, thật sự coi người khác đều là kẻ ngu à!
Lão Mã nghĩ đến đây thì không khỏi bật cười một tiếng, anh ta lại chuẩn bị chờ cơ hội để chế giễu một phen.
Hiện giờ Đông Đằng làm khoác lác kinh bao nhiêu, thì sau này dư luận sẽ phản phệ mạnh bẫy nhiêu.
Hôm nay, sợ rằng Đông Đằng phải lật xe rồi!