Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1367 - Chương 1367. Cha Tô Ngơ Ngác!

Chương 1367. Cha Tô ngơ ngác!
Chương 1367. Cha Tô ngơ ngác!

Cha Tô vừa đi dạo một vòng ngoài chợ về, đi và nhà thì thấy vợ mình cười rất vui vẻ, không khỏi hỏi một câu: “Có chuyện gì mà bà vui vẻ thế?”

Mẹ Tô hưng phấn vẫy tay một cái, nói: “Mau mau, mau qua đến xem, Tiểu Mặc này! Ông em này, đây là tin phỏng vấn Tiểu Mặc, còn oanh động cả nước nữa, Tiểu Mặc nổi tiếng rồi, tối nay còn được lên bản tin thời sự nữa!”

Cha Tô nghe xong thì ngơ ngác, chỉ biết xách túi đồ ăn đứng tại chỗ.

Tiểu Mặc đã lợi hại như vậy rồi sao?

Oanh động cả nước, lại còn được lên bản tin thời sự?

Công ty Thần Châu hay nhắc đến vẫn chưa lên sàn cơ mà! Coi như là lên sàn thì cũng không đến mức được lên bản tin thời sự chứ? Chuyện này có ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

Lát sau, ông lấy lại tinh thần, vội vàng ném túi đồ ăn lên bàn, rồi lại vội vã đi ra, cướp điện thoại di động trong tay mẹ Tô: “Tôi xem với nào!”

“Là Tiểu Mặc này!”

“Ha ha! Quá tốt rồi!”

“Tiểu Mặc đã làm gì gì? Oa, công ty này lợi hại như vậy sao? Tôi đã biết là thằng bé Tiểu Mặc này không tầm thường mà, chẳng phải sao. . .! Ha ha! Ghê gớm!”

Cha Tô không ngừng vỗ đùi cảm khái, gương mặt ông cũng đã đỏ bừng lên vì hưng phấn.

Tiểu Mặc đây là muốn lên trời nha!

Sau này, không chỉ có tiền, mà còn có danh tiếng, danh dự, địa vị xã hội, sức ảnh hưởng. . .tất cả đều rất cao, những thứ này không phải là có tiền liền có thể mua được.

“Ha ha!”

Ông lại vỗ đùi, cười to đầy thoải mái và vui mừng.

“Tôi lại đi mua thêm vài món, tối nay nhà chúng ta làm thêm vài món ăn, để uống với Trạch Phong vài chén, à đúng rồi, bà nhớ bảo nó hôm nay về nhà ăn cơm, đừng ra ngoài ăn nhé.” Ông cười một lát thì lại đứng dậy, đi ra ngoài chợ mua thêm thức ăn.

Trong văn phòng, Phó Tư Vi ngồi nhâm nhi một chén trà, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm.

Đôi chân đẹp và cặp tất đen của nàng nhẹ nhàng đan vào nhau, một chiếc giày cao gót treo một nửa trên bàn chân ngọc, thỉnh thoảng lại đung đưa theo tiết tấu.

Nàng lại nhấp một ngụm trà, rồi ngả người ra sau.

Hôm nay, nàng vừa lên tòa án về, quá trình rất thuận lợi, nếu như không có bất ngờ gì thì nàng sẽ thắng vụ kiện này, cũng không uổng công nàng vất vả nhiều ngày như vậy.

Phó Tư Vi lại duỗi lưng một cái, một đoạn eo thon gọn liền lộ ra.

Nàng nhìn thoáng qua đồng hồ, còn một lát nữa mới đến giờ tan làm, nàng chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, rồi sẽ đi ăn cơm cùng Dương Yến.

Ong ong ong.

Đột nhiên, điện thoại di động rung lên không ngừng, tin nhắn liên tiếp mà đến, liên tục không ngừng.

Phó Tư Vi nhất thời giật mình.

“Có chuyện gì thế nhỉ?” Nàng thì thào một tiếng, rồi lấy điện thoại di động lên xem.

Có tin nhắn của Dương Yến và mấy người bạn cấp ba, còn có người @ nàng ở trong nhóm chat bạn học cấp ba, tin tức ở trong nhóm thì trôi liên tục, giống như đang có chuyện gì cực kỳ náo nhiệt vậy.

Nàng xem tin nhắn của Dương Yến trước, lại xem tin của Nhã Kỳ gửi đến, sau đó thì mới vào nhóm chat xem, nàng vừa nhìn lướt qua một chút, thì đôi mắt đẹp đã không khống chế được mà mở to.

“Chuyện này. . . trời ạ!”

Bầu không khí trong nhóm cực kỳ sôi trào như sắp nổ tung.

“Diệp Mặc quá trâu bò rồi!”

“Tôi cũng không tin được là mình có một người bạn học trâu bò như vậy đấy!”

“. . .”

Nhóm chat này là nhóm mới, nên người cũng không quá nhiều, nhưng người trong nhóm đều biết chuyện của Diệp Mặc, có điều, bọn họ cũng chỉ biết nhà Diệp Mặc có tiền thôi, hôm nay xem hot search thì đều bị giật nảy cả mình, còn bị chấn động đến trợn mắt há hốc mồm.

Bạn học cũ của mình lại lên hot search, còn trở thành danh nhân chấn động cả nước!

Thậm chí, còn được lên cả bản tin thời sự!

Loại rung động này còn mãnh liệt hơn trăm lần, ngàn lần so với khi họ biết nhà Diệp Mặc rất giàu có.

Có tiền đương nhiên là rất lợi hại, nhưng trong nước cũng có rất nhiều người có tiền, nhưng một người trẻ tuổi như Diệp Mặc lại lãnh đạo cả một xí nghiệp hoa khọc kỹ thuật to lớn, còn làm ra một thành tựu khiến cả thế gian này chú ý, làm ra cống hiến to lớn cho cả một đất nước, thì đây chính là độc nhất vô nhị.

Công ty Đông Đằng này của Diệp Mặc đã muốn vượt qua Hoa Ký, trở thành xí nghiệp khoa học kỹ thuật số một cả nước, địa vị và danh vọng của Diệp Mặc đã đạt đến độ cao mà bọn họ không thể tưởng tượng nổi.

Phó Tư Vi chỉ yên lặng đọc tin tức.

Nàng cũng hơi kích động và kiêu ngạo, còn có thể một chút ngạc nhiên.

Nàng đã biết những sản nghiệp này của Diệp Mặc từ trước rồi, nhưng nàng tập trung vào Thần Châu kia hơn, chờ Thần Châu lên sàn thì tài sản cá nhân của Diệp Mặc có thể đưa Diệp Mặc lên làm thủ phủ, thật sự không ngờ là, Đông Đằng này lại nổi danh trước.

Sau này, độ cao của Diệp Mặc đã không còn là đơn giản như thủ phủ trong nước nữa rồi.

Địa vị và danh vọng của Diệp Mặc sẽ vượt xa tất cả những vị thủ phủ trước kia.

Hết chương 1367.
Bình Luận (0)
Comment