Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 140 - Chương 140: Chủ Tịch Tào Chấn Động

Chương 140: Chủ tịch Tào chấn động Chương 140: Chủ tịch Tào chấn động

Ngày hôm sau, Diệp Mặc vẫn dậy sớm như cũ.

Làm cơm, tiễn Tô Ngọc Tình lên xe, rồi Diệp Mặc lại mang hai đứa bé đến phòng làm việc.

Chưa ngồi được bao lâu thì Diệp Mặc nhận được một tin nhắn của Quan Tuyết.

“Chủ tịch Diệp, ngài có ở đây không?”

“Sao thế?” Diệp Mặc trở lời một câu ngắn gọn.

“Ngài vẫn đang ngủ à?” Quan Tuyết cẩn thận từng li từng tý hỏi.

“Có chuyện gì thì nói đi.”

“Là thế này, chẳng phải ngài có mâu thuẫn với công ty giải trí Kim Sư sao? Thời gian gần đây họ đã thu mua rất nhiều tài liệu đen của các nghệ sĩ công ty chúng ta, có vẻ như họ muốn phá hủy các hạng mục của chúng ta.”

“Ngài cũng biết, một khi nghệ sĩ xảy ra chuyện, thì toàn bộ hạng mục đều sẽ nguy hiểm, một bộ phim truyền hình nói vứt đi liền vứt đi.”

Quan Tuyết nói.

“Ah!” Diệp Mặc trả lời: “Còn vấn đề gì nữa không?”

“Khí thế của đối phương khá hung hăng, tôi sợ tiếp tục như vậy thì công ty chúng ta sẽ có tổn thất, ngài xem…chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Tòa nhà cao tầng Poly.

Trong văn phòng phó tổng giám đốc, Quan Tuyết trả lời xong câu này thì đặt điện thoại xuống, rồi nàng cau mày lại.

Nàng vừa mới nhậm chức, thì đã gặp phải một vấn đề cực kỳ khó giải quyết rồi.

Đó chính là công ty giải trí Kim Sư!

Ban đầu thì hai nhà có mối quan hệ hợp tác rất tốt đẹp, nhưng bây giờ thì hai nhà đã vạch mặt với nhau rồi.

Mặc dù công ty giải trí Kim Sư không so được với công ty truyền thông Thời Đại, nhưng cũng có năng lượng không nhỏ, nhất là vị tổng giám đốc Lý kia, ông ta có quan hệ khá rộng, cũng rất hay dùng những thủ đoàn bẩn thỉu và bỉ ổi để xử lý đối thủ.

Nếu để chuyện này tiếp diễn, thì công ty nhất định sẽ bị tổn thất không nhỏ.

“Mua tài liệu đen đúng không?” Diệp Mặc hơi cau mày.

Hình như vị tổng giám đốc Lý này có vẻ như rất ưa thích sử dụng chiêu này thì phải.

“Cô chờ một chút, để tôi gọi cuộc điện thoại.”

Diệp Mặc suy nghĩ một lát rồi trả lời một câu, sau đó gọi đến một số điện thoại.

Đinh linh linh----

Tập đoàn Weibo. Văn phòng chủ tịch.

Tiếng điện thoại vang lên.

Chủ tịch Tào vừa mới đến công ty, cái mông còn chưa kịp nóng thì đã có điện thoại.

Vừa mới sáng ngày ra, ai đã tìm mình rồi?

Chủ tịch Tào cũng không vội vàng nghe máy, mà cầm tách trà vừa pha lên nhấp một ngụm cho thấm giọng.

Sau đó mới nhận điện thoại.

“Alo!”

“Xin chào, tôi là Diệp Mặc!”

Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng nói rất trẻ trung.

Chủ tịch Tào không khỏi sửng sốt một chút.

Cơn giận này, có vẻ rất lớn nhỉ!

Chưa có một người trẻ tuổi nào gọi điện thoại cho mình mà dám nói cái giọng giận dữ như vậy.

Khoan đã…Diệp?

Ngay sau đó, cơ thể của Chủ tịch Tào chấn động giống như nhớ đến thứ gì đó.

Đây chẳng phải là vị Diệp tiên sinh đó sao!

Chính là vị Diệp tiên sinh sâu không lường được, đã ném ra vài tỷ NDT để mua 5% cổ phần của tập đoàn.

“Hóa ra là Diệp tiên sinh!”

Chủ tịch Tào nhiệt tình cười nói: “Đã lâu không gặp! Ngài có chuyện gì sao?”

“Tôi muốn hỏi một chuyện liên quan đến công ty truyền thông Thời Đại, có phải gần đây có người đã dùng tiền để thuê Weibo phát tán rất nhiều tài liệu đen của các nghệ sĩ công ty truyền thông Thời Đại không?” Diệp Mặc hỏi.

“Có việc này sao? Tôi cũng không rõ ràng lắm…” Chủ tịch Tào cười nói.

Ông ta là một chủ tịch, không quản lý cụ thể mấy chuyện này làm gì.

“Tôi hiểu rồi, Diệp tiên sinh muốn giúp đỡ cho đúng không?” Chủ tịch Tào hơi suy nghĩ một chút rồi cười nói.

Nhất định là người của công ty truyền thông Thời Đại đã nhờ Diệp tiên sinh trợ giúp.

“Đúng thế.” Diệp Mặc nói.

“Công ty truyền thông Thời Đại à… tôi cũng nghe nói gần đây họ vừa mới đổi chủ xong, vị ông chủ mới này của họ rất thần bí, Diệp tiên sinh có biết là ai không?” Chủ tịch Tào hỏi.

Chủ tịch Tào cũng chỉ nghe qua chuyện của công ty truyền thông Thời Đại mà thôi, chứ không hiểu rõ lắm.

“Đương nhiên là biết.”

“Rất thân thiết à?”

“Có thể nói là cực kỳ thân thiết.”

“Hóa ra là vậy! Tôi còn nghe nói ông chủ đó họ Diệp, vừa hay Diệp tiên sinh cũng họ Diệp, hay chính là Diệp tiên sinh nhỉ?” Chủ tịch Tào thuận miệng cười nói.

“Đúng thế, chính là tôi!”

Sắc mặt Chủ tịch Tào lập tức cứng lại.

Vừa rồi ông ta chỉ thuận miệng nói thế mà thôi, không ngờ lại là thật.

Ngay sau đó, Chủ tịch Tào cực kỳ chấn động, trong mắt còn có vài phần kinh hãi.

Rốt cục thì vị Diệp tiên sinh này có lai lịch gì đây?

Lúc trước vừa mới bỏ ra vài tỷ NDT để mua 5% cổ phần của Weibo đã khá kinh người rồi, giờ lại ném ra vài tỷ nữa để mua toàn bộ công ty truyền thông Thời Đại.

Thậm chí, Chủ tịch Tào đã bị hù dọa rồi!

Chủ tịch Tào bỗng nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, vội vàng cầm tách trà lên uống một ngụm.

Sau đó mới dần dần trấn tĩnh lại.

“Thật sự không ngờ Diệp tiên sinh lại ra tay kinh người như vậy!.” Chủ tịch Tào cười khổ nói: “Diệp tiên sinh, ý của ngài là gì? Hay giống như lần trước à?”

“Không cần! Chuyện lần trước đã phiền phức Chủ tịch Tào rồi, lần này tôi sẽ giao tiền! Lát nữa tôi sẽ để người của công ty truyền thông Thời Đại liên hệ với bên anh, phí quan hệ xã hội có tính như bình thường nhé.” Diệp Mặc nói.

“Ok! Tôi hiểu rồi! Sau này, chuyện của công ty truyền thông Thời Đại sẽ là hạng mục ưu tiên của công ty chúng tôi.” Chủ tịch Tào cười nói.

“Vậy tôi cúp trước đây.” Diệp Mặc nói xong thì cúp điện thoại.

Bình Luận (0)
Comment