Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1423 - Chương 1423. Dương Mạn Ny: Mình Không Có Tư Cách Đó!

Chương 1423. Dương Mạn Ny: Mình không có tư cách đó!
Chương 1423. Dương Mạn Ny: Mình không có tư cách đó!

Dương Mạn Ny nhảy xuống ghế sô pha, đi dép vào, rồi bước lại gần.

Nàng vừa mới tắm rửa xong, trên người bọc một chiếc áo ngủ bằng lụa mỏng màu đen, tính chất vừa mỏng vừa mềm mại, lại bó sát người, phác họa ra những đường cong bay bổng, nở nang và thành thục của nàng, gương mặt xinh đẹp kia cũng có vài phần lóa mắt ở dưới ánh đèn mở trong phòng khách.

Động tác nhảy xuống của nàng hơi mạnh, khiến cho hai đoàn sung mãn mê người kia lắc lư vài cái ở bên dưới lụa mỏng.

Diệp Mặc nhìn ngơ ngác, xuất thần.

Trong đầu lại lóe lên một số hình ảnh kiều diễm ngày hôm qua.

Chờ hắn tỉnh táo lại, thì người ngọc đã đi đến gần, gương mặt xinh đẹp thành thục rung động lòng người kia đã tiến lại sát ngực hắn, dùng sức hít hà vài hơi, lại ngước cặp mắt lonh lanh và xinh đẹp kia lên để nhìn hắn.

“Là mùi nước hoa của phụ nữ.”

Nàng vừa trừng mắt vừa nghiêm nghị chất vất.

Bình thường Diệp Mặc cũng sẽ xịt nước hoa, nhưng đều là mùi thơm rất dễ chịu của nam tính, ngày nào nàng cũng ngửi, nên sao có thể không quen thuộc được, còn đây rõ ràng là mùi nước hoa của phụ nữ, vẫn là loại mùi hương quyến rũ câu hồn kia.

Diệp Mặc thấy hơi chột dạ.

Hắn cũng chú ý đến điểm này, hắn vẫn luôn rất mẫn cảm đối với các mùi thơm, nhưng nước hoa ở trên người hắn đã dùng hết, không còn cách nào để che đậy cả, hắn còn tưởng rằng sẽ không bị phát hiện, không ngờ mũi của Dương Mạn Ny cũng thính như vậy.

“Có sao? À! Có thể là do không cận thận bị sượt qua thôi!” Diệp Mặc cúi đầu, giả vờ ngửi ngửi vài cái, cười nói: “Quán bar khá đông người, rất dễ bị dính một chút.”

“Vậy sao?” Dương Mạn Ny hơi cau mày lại, hiển nhiên là không tin lắm.

Chỉ sượt qua một cái, sao có thể có mùi nồng đậm như vậy chứ?

Không vừa kéo vừa ôm thì không thể nồng đậm như vậy được.

Diệp Mặc này, không thành thật!

Trước kia, còn có lần Diệp Mặc trở về, bên tai còn có dấu đỏ, khi đó nàng đã nghi ngờ đó là dấu son môi, chỉ là không có chứng cứ.

Diệp Mặc nghiêm mặt nói: “Đương nhiên.”

Dương Mạn Ny đi vòng quanh người Diệp Mặc vài vòng, quan sát tỉ mỉ một phen, thỉnh thưởng lại tiến lại gần, ngửi ngửi hít hít vài hơi, sau đó lại dùng đôi mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, giống như muốn nhận ra manh mối gì đó từ trong mắt của Diệp Mặc vậy.

Nhưng mà nhìn được một lúc, thì mặt của nàng lại đỏ lên, toàn thân cũng thấy hơi mất tự nhiên.

Những hình ảnh ngày hôm qua lại hiện lên trong đầu nàng, từ xưa đến giờ, chưa bao giờ nàng tiếp xúc thân mật như vậy cả, trước kia chỉ hơi loáng thoáng và mập mờ thôi, cùng lắm là bị Diệp Mặc nhìn thấy một chút mà thôi, hoặc là bản thân nàng tự ảo tưởng suy nghĩ lung tung.

Nhưng ngày hôm qua thì lại khác, giống như đã đâm thủng cái giới hạn mập mờ không rõ kia vậy.

Vì lẽ đó, nàng còn cảm thấy rất chột dạ, cảm thấy có lỗi với Ngọc Tình.

Nàng căn bản là không có tư cách chất vấn Diệp Mặc thay cho Ngọc Tình.

“Được rồi! Tôi. . .tôi tin anh lần này!”

Ánh mắt nàng lóe lên một cái rồi né tránh ra chỗ khác, gương mặt kiều diễm và quyến rũ kia cũng quay sang một bên, không dám nhìn Diệp Mặc nữa: “Lại đi uống rượu, chắc là lại đi với Giang thiếu kia à? Sau này đi uống rượu ở ngoài ít thôi, biết chưa?”

“Ừm!”

“Ngọc Tình ở trên gác, đang dỗ bọn nhỏ đi ngủ, anh lên đi!”

“Ừm!”

Diệp Mặc lên tiếng, hắn đi vào nhà bếp một chuyển, sửa lại mùi nước hoa trên người mình rồi mới đi lên gác, nhìn Ngọc Tình và bọn nhỏ một chút, sau đó đi xuống làm vài món ăn khuya, rồi đi live stream một lúc.

Ngày hôm sau, Diệp Mặc làm bữa sáng xong thì đi ra ngoài như thường lệ, hắn đến tập đoàn Nhân Hoa trước.

“Chủ tịch, ngài quả nhiên là liệu sự như thần, Vân Bang thật sự mua tập đoàn Mỹ Nhã rồi, ban nãy họ đã liên hệ với người của Mỹ Nhã.”

Diệp Mặc nghe thế liền cười một tiếng, xem ra kế hoạch ngày hôm qua đã có hiệu quả rồi.

“Rất tốt, bên phía Mỹ Nhã đã sắp xếp xong chưa?”

“Chủ tịch, ngài cứ yên tâm! Tất cả đã an bài xong xuôi rồi.”

Diệp Mặc ở chỗ này một lát, liền đi qua tổng viện ở bên cạnh.

Hắn đi gặp viện trưởng Dư một chút, lại đi qua phòng bệnh VIP, vừa vào cửa, liền nhìn thấy vị Sakeko tiểu thư kia, nàng vẫn mặc một bộ đồ màu đen như mọi khi, trên gương mặt xinh đẹp rung động lòng người kia vẫn là biểu cảm thê lương, u buồn như mọi khi.

“Diệp thần y.” Nàng đứng lên, cúi chào 90 độ.

Diệp Mặc nhìu mày, hơi lắc đầu.

“Không cần khách khí như vậy, ông ấy sao rồi?”

Hắn nhìn về phía giường bệnh, Toyota Koichiro đã tỉnh dậy, chỉ là trông có vẻ hơi suy yếu thôi.

Sakeko tiểu thư lại hơi khom người, cảm kích nói: “Cha tôi rất tốt, may mà có Diệp thần y ngài.”

“Tôi kiểm tra một chút.”

Diệp Mặc tiến lên, kiểm tra cho bệnh nhân một phen, thấy không có vấn đề gì.

Trước khi rời đi, Diệp Mặc nhớ đến thứ gì, liền quay sang hỏi nàng: “À đúng rồi, tôi bảo bác sĩ Amano mang thuốc cho cô, cô đã uống chưa?”

“Ừm, uống rồi!” Sakeko khẽ giật mình, rồi gật đầu.

“Vậy là tốt rồi! Nhớ phải uống thuốc đều, như vậy sẽ đỡ hơn nhiều.”

Diệp Mặc thỏa mãn, quay người rời đi.

Hết chương 1423.
Bình Luận (0)
Comment