Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1425 - Chương 1425. Vệ Nhất Luân Hoảng Sợ!

Chương 1425. Vệ Nhất Luân hoảng sợ!
Chương 1425. Vệ Nhất Luân hoảng sợ!

Vệ Triệu Minh cười ha ha: “Không nhiều không nhiều, vẫn tỉnh lắm! Với lại, tối hôm nay rất vui vẻ, đương nhiên phải uống nhiều một chút rồi, em không biết, tối nay Nhất Luân còn phong quang hơn người làm cha như anh nữa, mọi người đều khen nó có bản lĩnh, còn khen ánh mắt của anh tốt nữa!”

“Thật sao?” Vương Kiều Kiều trợn tròn mắt, nhin qua bên kia.

“Đương nhiên!” Vệ Triệu Minh cười to, lại đắc ý nói: “Ánh mắt của anh có bao giờ không tốt đâu! Trong số mấy đứa con trai của anh, thì Nhất Luân là đứa có bản lĩnh nhất, anh ta biết từ lâu rồi, Nhất Luân cũng rất có tiền đồ, không cô phụ sự kỳ vọng của anh!”

Vương Kiều Kiều nhếch miệng cười, nói: “Nhất Luân, hoàn toàn chính xác là có bản lĩnh.”

Trong khi nói chuyện, cô ta lại liếc mắt nhìn Vệ Nhất Luân một chút, giữa hàng lông mày còn mang theo vài phần trêu chọc.

Đúng là thằng nhãi con này rất có bản lĩnh, rất có khí phách và quyết đoán.

“Ha ha! Lên gác thôi! Anh đi tắm trước!”

Vệ Triệu Minh ôm người ngọc đi lên gác, vừa vào phòng, ông ta liền cởi cà vạt, rồi đi vào phòng tắm.

“Vậy. . .em xuống bếp, chuẩn bị cho anh chút gì đó nhé! Chỉ biết uống rượu thôi, không ăn uống gì cả.” Vương Kiều Kiều lên tiếng, liền quay người đi ra ngoài, đi xuống dưới nhà.

Vừa mới vào bếp được không lâu, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng, dán lên lưng cô ta, hơi thở ấm áp rơi vào gáy của cô ta, sau đó, một bàn tay to lớn liền chiếm hữu vòng eo của cô ta, rồi bắt đầu không an phận.

Vương Kiều Kiều quay người lại, vỗ vào bàn tay to kia một cái, cả giận nói: “Bỏ ra.”

Nhưng người kia lại cười hì hì, không hề sợ hãi chút nào, trái lại còn tiến đến gần hơn, dính sát vào người cô ta, còn cúi đầu ra sức hít hà mái tóc của cô ta, thờ dài nói: “Mẹ nhỏ, mẹ thơm quá!”

“Muốn chết à! Cha cậu còn ở nhà kìa!”

Vương Kiều Kiều trợn trắng mắt, nhưng cũng không đẩy ra.

“Không phải tắm rửa rồi sao! Bảo mẫu cũng không ở đây, không có ai thì sợ cái gì!” Vệ Nhất Luân cười hì hì, lại dính sát vào để ngửi mùi hương trên người cô ta, còn lộ ra vẻ say mê.

“Cậu thật là, càng ngày càng to gan.”

Vương Kiều Kiều hù nhẹ, ngón tay ngọc còn đâm một cái vào trán của anh ta.

“Không to gan, sao có thể chiếm tiện nghi của mẹ nhỏ đây!” Vệ Nhất Luân vươn tay, năm ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ở trên gương mặt vô cùng mịn màng kia, cảm nhận được xúc cảm trơn nhãn tiêu hôn kia.

“Bỏ móng vuốt của cậu ra! Đáng ghét!”

Vương Kiều Kiều lại vỗ một cái, còn đẩy Vệ Nhất Luân ra xa một chút.

Vệ Nhất Luân nghiêng người, áp vào bên tai của cô ta, cười nói: “Mẹ nhỏ, con biết mẹ có ý tứ với họ Diệp kia, nhưng mẹ thấy chưa, con mạnh hơn tên đó mà, nói gì thì nói, con vẫn thắng tên đó một lần, mẹ xem. . .hay là chờ cha ngủ, tối nay mẹ qua phòng của con đi.”

“Mẹ yên tâm, cha nhiều tuổi rồi, ngủ say như chết luôn.”

“Ai có ý tứ với tên kia chứ, tôi còn hận chết tên đó kìa!” Vương Kiều Kiều hừ nói: “Cậu nghĩ hay lắm, cha cậu còn chưa chết mà đã muốn ngủ với tôi rồi, dù sao tôi cũng là mẹ nhỏ của cậu. . .chờ sau này rồi nói.”

Cô ta nói xong thì tránh qua một bên, hai tay vuốt vuốt mong, sửa lại cái váy bị thằng nhãi con này làm cho xốc xếch.

“Hì hì!” Vệ Nhất Luân nhếch miệng cười đắc ý.

Thật ra thì anh ta cũng không to gan như vậy, cha anh ta còn ở nhà kìa, chờ khi nào cha ra khỏi nhà, thì đó mới là thời điểm tốt nhất để bắt vào tay.

Vệ Nhất Luân cười ha ha, trước khi đi còn vỗ bờ mông kia một cái, sau đó mới tiêu sái rời đi.

Anh ta cầm chìa khóa xe đi ra ngoài, tối nay phải ra ngoài vui chơi một phen, không ngủ ở nhà, tuy rằng nữ tiếp viên hàng không kia đã bị cướp mất, nhưng anh ta vẫn còn nhiều cô nàng khác.

Vừa ra đến cửa, điện thoại di động lên vang lên.

Cầm lên xem, là một vị phó tổng ở công ty.

Vệ Nhất Luân vui vẻ nghe máy: “Có chuyện gì!”

“Giám đốc Vệ, không. . . không xong rồi! Mỹ Nhã kia xảy ra vấn đề rồi! Không chỉ Mỹ Nhã, mà hai công ty chúng ta vừa mua cũng xảy ra vấn đề rồi!” Giọng nói của đối phương vô cùng khẩn trương và lo lắng.

“Vấn đề gì?” Sắc mặt Vệ Nhất Luân cứng đờ, rất nhanh đã trở nên ngưng trọng.

“Tài vụ của bọn họ là giả, là báo cáo láo, bọn họ đã đem lợi nhuận tăng lên gấp bội, không chỉ tài vụ của họ có vấn đề, mà các bác sĩ của họ cũng bị đào đi hết rồi, chỉ thừa lại một cái vỏ bọc mà thôi.”

“Cái gì?” Vệ Nhất Luân nhịn không đươc mà kêu lên một tiếng sợ hãi, lại khó có thể tin mà nói: “Tại sao có thể như vậy? Khi chúng ta điều tra, rõ ràng là vẫn rất tốt mà.”

“Chúng ta bị lauwf rồi, nhân viên nội bộ của chúng ta đã bị mua chuộc, còn nữa, những sự cố của Mỹ Nha trước kia, đều lên hot search rồi, còn mấy công ty khác cũng chúng ta cũng thế.”

“Giám đốc Vệ, giờ chúng ta phải làm gì? Tiếp tục như vậy là không ổn đâu!”

Giọng nói của đối phương đã mang theo một tia nghẹn ngào.

Vệ Nhất Luân không lên tiếng, chỉ đứng ngẩn người tại chỗ.

Gương mặt tuấn lãng kia đã không còn chút máu nào.

Anh ta cũng không ngu, cũng hiểu ra đây là chuyện gì, rõ ràng là có người đã đào hố, chờ anh ta nhảy vào.

Trong nháy mắt, anh ta rùng mình một cái, vì một cảm giác lạnh thấu xương đã xông thẳng lên đỉnh đầu, khiến cho anh ta không rét mà run, lại vô cùng hoảng sợ.

Hết chương 1425.
Bình Luận (0)
Comment