Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1427 - Chương 1427. Ninh Vũ Đình: Nhớ Anh Ấy!

Chương 1427. Ninh Vũ Đình: Nhớ anh ấy!
Chương 1427. Ninh Vũ Đình: Nhớ anh ấy!

Vương Kiều Kiều ở một bên, trong lòng cũng lộp bộp một tiếng.

Tình cảnh này, sao mà tương tự với tình cảnh khi ông chủ Kim chuẩn bị rơi đài vậy, ông chủ Vệ này sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Nhà họ Vệ này, cũng sắp xong đời rồi sao?

Trong nháy mắt, cô ta có một loại xúc động muốn phun máu, cô ta vất vả lắm mới dính được vào người giàu có, giờ lại sắp sửa xong đời giống như ông chủ Kim và vị tổng giám đốc Lý của Kim Sư kia.

Cô ta vẫn còn chưa vớt được bao nhiêu tiền mà!

“Cũng không đến mức!” Vương Kiều Kiều vỗ vỗ ngực, tự an ủi mình.

Ông chủ Vệ có vốn liếng rất dầy, lại là thương nhân đàng hoàng, không đến mức có kết cục như ông chủ Kim kia.

Nhưng mà một lát sau, lại có một cuộc điện thoại, Vệ Triệu Minh nghe máy xong thì trực tiếp ngã ngồi xuống, chắc chắn là một tin xấu rồi, trong lòng cô ta lại lộp bộp một tiếng, nội tâm đã không thể nào bình tĩnh lại được nữa.

Nhìn dáng vẻ như đại họa lâm đầu của hai cha con nhà họ Vệ, sắc mặt cô ta càng ngày càng khó coi, trái tim cũng từ từ chìm xuống dưới, gần như đã tuyệt vọng.

“Tại sao có thể như vậy. . .”

Vệ Triệu Minh chán nản ngồi trên mặt đất, cả người giống như mất hồn.

Một lát sau, các lại tin tức xấu liền kéo đến liên tục, giống như mọi chuyện đã được sắp xếp sẵn vậy, việc kinh doanh của điện tử Vân Bang đã bị đứt đoạn, những đồng hợp trước kia đều bỏ rơi bọn họ, ví dụ như những nhà máy lớn như Hoa Ký cũng vậy.

Thậm trí ngay cả trang phục Vân Bang cũng bị ngắm bắn, toàn bộ nghiệp vụ của tập đoàn đều bị để mắt đến.

Đây tuyệt đối không phải chuyện ngày một ngày hai, ít nhất cũng phải mưu đồ vài tháng trời! Chẳng trách! Lần trước ông ta về Thâm Thị, ông ta cũng cảm nhận được bầu không khí hơi là lạ, một số bạn bè trước kia đều mượn cớ để từ chối lời mời của ông ta.

Khi đó, ông ta cũng không nghĩ nhiều, cũng không để ý lắm, hiện giờ nghĩ lại, chỉ sợ rằng khi đó, tên nhãi kia đã mưu đồ tất cả những chuyện này rồi.

Thậm chí, những đối thủ cạnh tranh kia có đột phá về kỹ thuật, cũng chính là kiệt tác của tên nhãi này, chính là vì muốn cướp việc làm ăn của điện tử Vân Bang, chặt đứt căn cơ của ông ta.

Còn nữa, tên đó chọc giận Nhất Luân, để y tế Vân Bang nhanh chóng mở rộng khuếch trưởng, lại chôn một quả bom là tập đoàn Mỹ Nhã, tất cả những thứ này đều là kế sách của tên nhãi kia!

Hít----!

Ông ta suy nghĩ xong thì không khỏi hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như rớt vào hầm băng.

Tâm cơ của tên nhãi này quá khủng bố, hoàn toàn không hợp với tuổi tác trẻ trung kia chút nào, hơn nữa còn cực kỳ cay độc và hung ác!

Có cần thiết phải làm đến trình độ này sao?

Đúng thật là ông ta đã đắc tội với tên nhãi kia trong buổi dạ tiệc từ thiện đó, Kiều Kiều cũng có chút ân oán với tên nhãi đó, nhưng cần phải như vậy sao?

“Không sao không sao, chúng ta nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, để cha nghĩ vài biện pháp. . .! Lập tức đặt vé máy bay về Thâm Thị cho cha.”

Vệ Triệu Minh bắt đầu gọi vài cú điện thoại, sau đó vội vàng thay quần áo, lại xuất phát trong đêm, chạy về Thâm Thị.

Thâm Thị, khách sạn Bảo Duyệt.

Một chiếc MPV lái đến, dừng lại ở trước cổng ra vào.

Cửa vừa mở ra, một bóng người cao gầy tịnh lệ bước xuống xe, một chiếc áo khoác rộng lớn màu đen, đã che khuất phong thái gợi cảm sexy ở bên trong, chỉ để lộ dáng người thon dài và gương mặt xinh đẹp rực rỡ chói mắt kia.

Nhất là đôi mắt đẹp tươi sáng của nàng còn mang theo một loại vũ mị trời sinh, sóng mắt vừa lưu chuyển, liền có thể câu hồn đoạt phách.

Nàng vừa xuống xe, liền thở phào nhẹ nhõm.

Qua hôm nay, công việc của nàng cũng có thể kết thúc rồi, vài ngày nữa là có thể trở về rồi.

Tính toán ra, thì nàng đã ngây người ở chỗ này gần một tháng rồi, đúng là nên trở về rồi.

Nàng không muốn chờ đợi thêm nữa, muốn trở về nhà, muốn gặp anh ấy một chút. . .

Thời gian gần một tháng, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, rất nhiều chuyện cũng đã xảy ra, ví dụ như anh ấy đã nổi danh, nhưng nổi danh vì Đông Đằng chứ không phải cái thân phận Vú Em kia.

Hiện giờ, anh ấy đã hot khắp cả nước, có thể nói là sắp hot hơn cả Tô Thiên Hậu luôn rồi.

Nàng vùa thấy vui vẻ, lại vừa thấy phiền não.

Tất nhiên nổi tiếng là một chuyện tốt, nhưng sẽ có không ít rắc rối, sau này nàng muốn yêu đương vụng trộm với anh ấy thì sẽ khó khăn hơn nhiều, cũng dễ bị người qua đường chụp trộm, phải bí mật hơn và lén lút hơn mới được.

Ai nha! Mình nghĩ gì thế!

Nàng bĩu môi một cái, lại sờ khuôn mặt của mình, nó đã hơi nóng lên rồi.

Trước cửa, quản gia chuyên chúc của phòng tổng thống đã ra đón, khẽ khom người.

“Ninh tiểu thư, hoan nghênh trở về!”

Sắc mặt nàng khôi phục bình thường, mỉm cười lễ phép.

Về đến phòng, nàng vứt cái túi qua một bên, cởi áo khoác ra, để lộ chiếc áo len màu đen ở bên trong, bên dưới là một chiếc quần jean, tuy không bó sát nhưng nàng mặc vào lại thành bó sát người, đôi đùi ngọc bị tân trang thành thẳng tắp, hai bên mông to lớn sung mãn và tròn trịa cũng bị phác họa ra một cách hoàn mỹ, tràn đầy một loại cảm giác co giãn kinh người.

Chiếc áo len ở bên trên cũng bị đường cong kinh người của nàng kéo căng ra, khiến cho người ta có một loại cảm giác sừng sững.

Nàng cúi người cởi giày cao gót, thay dép đi trong nhà, rồi cất bước đi vào trong, tay ngọc liền vươn vào trong áo, vòng qua sau lưng, kéo xuống một cái, rồi tiện tay ném mảnh vải đó qua một bên, lại nằm nhoài lên ghế sa lon, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ thoải mái.

Hết chương 1427.
Bình Luận (0)
Comment