Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1432 - Chương 1432. Chuyện Sau Này Để Sau Này Tính Đi!

Chương 1432. Chuyện sau này để sau này tính đi!
Chương 1432. Chuyện sau này để sau này tính đi!

Năm giờ sáng, Diệp Mặc bị tiếng động của bọn nhỏ đánh thức.

Hắn mở mắt ra, một gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ đập thẳng vào mắt.

Nàng ngủ rất yên ổn, đôi môi đỏ nở nang hơi mím lại, hàng mi dài cong vút, da thịt trắng như tuyết lại mềm mại nhẵn mịn và trong suốt như ngọc.

Nàng nằm nghiêng về một bên, cơ thể mềm mại dán chặt vào hắn, nơi cánh tay còn truyền đến một cảm giác áp bách kinh người.

Một cái đùi ngọc thon dài của nàng cũng đặt lên người hắn, một đôi tay trắng ôm lấy hắn.

Diệp Mặc không hề động đậy, mà nằm thưởng thức một lát, lúc này mới nhẹ nhàng nắm cánh tay đang ôm lấy mình kia.

Một tiếng ưm vang lên, hàng lông mi dài run lên, nàng hởi mở mắt ra: “Mấy giờ rồi?”

“Năm giờ?”

“Sớm thế?” Nàng thì thầm một câu, nhưng vẫn không buông tay ra, trái lại còn ôm chặt hơn, cơ thể mềm mại uyển chuyển và nóng bỏng dưới lớp chăn lại dán vào chặt hơn.

Nàng dịu dàng nói: “Lại ngủ thêm một lát.”

“Hình như các con tỉnh dậy, anh phải qua xem một chút.” Diệp Mặc đưa tay, nhẹ nhàng vỗ về bóng lưng đẹp trơn bóng kia.

Nàng thoái mái mà hừ một tiếng, lại đem mặt chôn vào cổ hắn, rồi cọ cọ vài cái.

Nhưng rất nhanh, trên gò má của nàng đã hiện lên một vệt đỏ ửng, bởi cánh tay ở sau lưng kia đã không an phận, nó đang từ từ vuốt xuống bên dưới.

Nàng nhấc mắt lên, sẵng giọng nói: “Anh. . .vẫn nên dậy đi!”

Buổi tối hôm qua đã giày vò đến hai giờ mới ngủ, toàn thân nàng vẫn còn mệt mỏi, chắc Diệp Mặc cũng rất mệt, nhưng làm sao còn có ý định này, ngày nào cũng vậy, anh ấy không biết mệt sao?

“. . . Đợi một lát!”

Diệp Mặc quay người lại, ôm lấy nàng, lại để nàng nằm sấp trên người mình, hai bàn tay nhẹ nhàng vỗ về trên bờ eo thon của nàng.

Hắn rất thích làm như vậy, bởi như này sẽ để cho hắn có một loại cảm giác rất thân mật.

“Các con đang gọi anh kìa.”

Người ngọc chôn mặt vào lồng ngực của Diệp Mặc, những ngón tay ngọc nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn bờ vai của hắn.

Diệp Mặc cười nói: “Để các con. .. chờ một lát đi.”

Nàng nghe thế liền bật cười: “Anh thật là. . .! Nào có người cha nào như vậy chứ!”

Nàng nhìn vào Diệp Mặc rồi cười khanh khách, gương mặt xinh đẹp kia giống như đang tỏa sáng, đẹp không gì sánh được.

Giữa hàng lông mày của nàng còn mang theo vẻ lười biếng khi mới tỉnh ngủ, lại có vần phần vũ mị phong tình, rất câu hồn.

Nàng mím môi cười, rồi chậm rãi dùng hai bờ môi đỏ in lên.

“Ô!”

“Được rồi!”

Nửa phút sau, nàng mới ngẩng đầu lên, đôi mắt đẹp tươi sáng đã có chút ánh sáng long lanh, còn thấm ra một vệt vũ mị và kiều diễm, cộng thêm một chút hoảng hốt.

Nàng cảm thấy, nếu mình hôn tiếp thì sẽ không thoát được mất.

“Vậy em ngủ thêm một lát đi.” Diệp Mặc đứng dậy, dìu nàng nằm xuống, lại hôn lên gò má của nàng một cái, sau đó mới mang bọn nhỏ đi xuống nhà.

Nàng mở mắt ra, mày ngài đột nhiên chau lại, lộ ra vài phần ảo não.

Tinh lực của Diệp Mặc quá tràn đầy!

Thật ra thì nàng cũng không hiểu đàn ông lắm, bởi vì nàng chỉ có một mình Diệp Mặc thôi, nhưng nàng từng hỏi qua vài người bạn của mình về những chuyện ở phương diện này.

Tất nhiên nàng cũng từng hỏi chị Mạn Ny, nhưng hình như chị Mạn Ny cũng không có kinh nghiệm gì cả.

Những người bạn kia của nàng, có người cũng có bạn trai trẻ tuổi, nhưng hình như cũng không quá tốt, Diệp Mặc hoàn toàn là trường hợp đặc biệt, chị Mạn Ny thường xuyên nói, Diệp Mặc có sức mạnh dùng không hết giống như là gia súc vật.

Nàng cũng rất tán đồng điểm này!

Đúng là nàng không thể nào thỏa mãn Diệp Mặc, trước kia nàng còn không để ý chuyện này lắm, nàng cảm thấy chỉ cần tình cảm của hay người rất tốt, thì chuyện này không phải là vấn đề.

Nhưng bây giờ, sự nghiệp của Diệp Mặc càng ngày càng lớn, lại còn trở thành một người nổi tiếng, đối thủ cũng càng ngày càng nhiều, nên nàng thấy hơi lo lắng.

Trong nhà ăn không đủ no, bên ngoài lại có nhiều cám dỗ như vậy. . .

Ngay cả mẹ của thấy rất lo lắng, mỗi khi gọi điện thoại trò chuyện với nàng thì đều sẽ hỏi rằng, tình cảm của hai người có vấn đề gì không.

Hiện giờ khẳng định là không có vấn đề, nhưng sau này. . .

Ai! Chuyện sau này, để sau này tính đi!

Nàng phiền não một trận, liền nhắm mắt lại, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

“Ba ba đi đây!”

Hơn tám giờ, Diệp Mặc cho bọn nhỏ ăn no xong, lại dọn dẹp một chút, sau đó giao bọn nhỏ cho Dương Mạn Ny chăm sóc, còn hắn liền đi ra cửa.

Hắn đến bệnh viện trước.

Tiến vào bệnh viện, đỗ xe xong, Diệp Mặc vô tình hay cố ý, lại liếc mắt nhìn về phía sau một chút.

Sau đó, lại quay người rời đi như không có chuyện gì.

Những ngày gần đây, hắn có rất nhiều cái đuôi, còn không phải chỉ là một nhóm người, hình như tất cả đều có hứng thú với hắn vậy, trong đó còn có vài người nước N, có thể là nhà Takeda.

Nhưng đến bây giờ, bọn họ cũng chưa làm gì cả.

Diệp Mặc ngây người ở bệnh viện hai tiếng, khám mấy ca bệnh khó, rồi đi đến Nhã Yến ăn cơm.

Buổi chiều, hắn đi đến Thần Châu, rồi chui vào phòng nghiên cứu.

Chạng vạng tối, lại trở về nhà như mọi ngày.

Hết chương 1432.
Bình Luận (0)
Comment