Trên xe, Tần Nhã đưa tay chỉ về phía một tòa nhà cao tầng ở phía trước.
“Chính là chỗ kia! Hội sở Roman!”
Diệp Mặc đánh giá tòa nhà này một chút, rồi quay sang hỏi: “Nơi này thế nào?”
Nhìn bên ngoài trông có vẻ rất thời thượng và khí thế.
“Rốt tốt! Là nơi hot nhất Đế Kinh bây giờ, rất khó đặt chỗ, nghe nói đã kín lịch đến nửa năm sau rồi, chỗ này của bọn họ rất rộng lớn, vị trí đẹp, còn có rất nhiều loại phong cách khác nhau, chất lượng tiệc rượu cũng không tệ, được đánh giá rất cao.”
Tần Nhã quay đầu qua, cười nói: “Chỉ là hơi đắt, còn đắt hơn những tiệc cưới ở khách sạn năm sau một chút.”
Diệp Mặc gật đầu: “Nghe cũng không tệ!”
“Vậy tôi đi đây, me tôi đang giục rồi.” Tần Nhã nhìn thoáng qua điện thoại di động, liền vội vàng cầm túi xách lên, rồi mở cửa xe.
Diệp Mặc hỏi: “Có cần qua đón không?”
“Vậy thì tốt!. . .Lát nữa sẽ gọi cho anh.”
“Ừm! Vậy tôi tranh thủ đi mua ít thức ăn!”
“Đi thôi!”
Tần Nhã dịch chuyển đôi chân dài như người mẫu, vất vả lắm mới xuống được xe, nàng quay sang nở nụ cười xinh đẹp, nụ cười của nàng có một loại phong tình nóng bỏng của ngự tỷ, còn vẫy tay chào tạm biệt Diệp Mặc.
Sau đó, khẽ quấn áo khoác, cầm túi đi vào bên trong.
“Mẹ!”
Vừa vào đến cửa, chỉ thấy có một người đi từ bên trong ra, là một người phụ nữ khoảng bốn mười tuổi, phong vận vẫn còn, trên người còn mặc một chiếc váy tím trang nhã.
“Sao giờ mới đến.” Mẹ Tần bước nhanh qua, vẫy tay một cái, lại nhỏ giọng oán trách một câu, “Nghi thức xong rồi mà con mới đến, như vậy bác của con sẽ không vui đâu.”
“Mẹ, con cũng hết cách, mẹ cũng biết là con rất bận rộn mà, cộng thêm đường rất tắc, nên mới đến muộn.” Tần Nhã tiến lên nắm tay mẹ của mình, nhỏ giọng nũng nịu.
Mẹ Tần bất đắc dĩ nói: “Được rồi!”
Bà cũng biết, một năm này con gái rất bận rộn, bà cũng từng đi thăm nhà hàng kia của con gái, mọi người đều nói đó là nhà hàng tốt nhất Đế Kinh, con gái có thể đem một nhà hàng làm đến trình độ này, chứng tỏ phải bỏ ra rất nhiều tâm huyết.
“Con. . .con lái xe đến à?” Bà nhìn thoáng qua bên ngoài một cái, “Để xe ở đâu rồi?”
Tần Nhã cười nói: “Không phải, là bạn con đưa con đến.”
“Bạn? Nam hay nữ vậy?”
Mẹ Tần thuận miệng hỏi, lại nhìn phản ửng của con gái thì giật mình mỉm cười, khẳng định là nam rồi.
Bà mỉm cười một cái, nhưng cũng không hỏi nhiều, mà kéo con gái đi vào trong.
Trên đường, mẹ Tần lại nhỏ giọng dặn dò: “Nhà cậu ba con cũng đến rồi, Đông Diễm cũng dẫn bạn trai đến, còn nói đó là công tử nhà giàu, còn nói xỏ nói xiên, rất đáng ghét! Nếu lát nữa còn không thích thì cũng đừng nói lung tung, nhà chúng ta không tranh giành ganh đua với nhà bọn họ.”
Tần Nhã nhướn mày một cái: “Công tử nhà giàu? Cũng ghê đấy nhỉ!”
Lưu Đông Diễm là chị họ của nàng, chỉ lớn hơn nàng vài tháng tuổi, nhưng người nhà này rất kỳ lạ, cậu ba thì còn đỡ, chứ mợ ba và vị chị họ này thì rất nực cười, tính cách cực kỳ kệch cỡm, chanh chua.
Vị chị họ này của nàng cũng làm streamer, nhưng chỉ dựa vào khuôn mặt chứ chẳng có tài nghệ gì cả, dáng vẻ cũng không quá xinh đẹp, nhưng lại dùng app, nên cũng trở thành siêu cấp đại mỹ nữ ở trên mạng, chỉ cần đứng lên ngồi xuống thôi cũng đã kiếm được tiền rồi.
Nghe nói còn thay bạn trai như thay áo, mà đều là người có tiền, nhưng lần nào kết thúc cũng không quá vui vẻ, tất cả đều vì vấn đề tiền.
Mà mợ ba của nàng lại là một người thấy tiền sáng mắt, cực kỳ tham tài, còn thường xuyên làm thịt những người bạn trai cũ của chị họ, sau khi làm thịt xong lại còn mắng bọn họ là keo kiệt, chỉ trích bọn họ không thật lòng.
Hiện giờ, lại câu được một cái công tử nhà giàu nữa!
Không biết người này có đủ tiền để cho hai mẹ con nhà này giày vò không nữa.
“27 28 tuổi gì đó, là công tử của tập đoàn gì ý, mẹ không nhớ tên lắm, nhưng dáng dấp cũng được.” Mẹ Tần vừa đi vừa nói, một lát sau, hai người đã đến đại sảnh kết hôn.
“Tiểu Nhã đến rồi!”
“Bác!”
“Biết cháu bận rộn mà, không có gì! Đi vào thôi!”
Đi vào trong sảnh, liền đi gặp bác và hai vợ chồng mới cưới, sau đó nàng đi theo mẹ về vị trí ngồi.
Một bàn này toàn là họ hàng thân thích, nàng quét mắt nhìn qua, liền nhìn thấy bà chị họ kia của mình, ăn mặc rất sáng chói, trang điểm cũng rất nặng, nhìn trông hơi diễm lệ, chiếc váy lễ phục màu trắng kiểu buộc ngực, để lộ bờ vai trắng và một khe rãnh khá sâu, cực kỳ đáng chú ý.
Trên vành tay, cổ tay và cái cổ trắng ngần còn có vài món đồ trang sức kim cương.
Bên cạnh chính là mẹ của chị ta, ăn mặc cũng rất diễm lệ, tuổi tác đã cao mà còn trang điểm rất đậm, mái tóc uốn thành những gợn sóng lớn, trên người toàn là châu báu, giống như là sợ người khác không biết nhà bà ta có tiền vậy.
Ánh mắt chuyển sang bên kia, liền nhìn thấy người đàn ông bên cạnh chị họ, người này khoảng 27 28 tuổi, tướng mạo đoan chính, hơi béo một chút, mặc một bộ âu phục màu nâu xám.
Mợ ba giương mắt nhìn thoáng qua, vừa nhìn thấy Tần Nhã thì đã vênh mặt lên, mở miệng nói: “A, Tiểu Nhã, cuối cùng cũng đến rồi à!”
Chị họ Lưu Đông Diễm ở bên cạnh cũng ngẩng đầu lên quan sát một phen, rồi lại lộ ra vài phần ghen tị, nhỏ giọng nói: “Muộn như vậy rồi mới đến, không biết xấu hổ.”
Cô em họ này, lớn lên cao hơn cô ta, dáng người đẹp hơn cô ta, khuôn mặt cũng xinh đẹp hơn cô ta, nếu cô em họ này không đến, thì cô ta sẽ là người xinh đẹp nhất nơi này, ngay cả cô dâu cũng không sánh bằng cô ta, nhưng bây giờ cô em họ này xuất hiện, cô ta lại bị đè xuống.