Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1446 - Chương 1446. Tần Nhã Nghi Ngờ!

Chương 1446. Tần Nhã nghi ngờ!
Chương 1446. Tần Nhã nghi ngờ!

Mấy phút đồng hồ sau, Tần Nhã đi ra khỏi phòng, trên người nàng là bộ lễ phục màu đen có kiểu dáng hoa lệ và phức tạp kia, trên đó còn được tô điểm bằng không ít thủy tinh, trông rất chói mắt.

Dáng người uyển chuyển nóng bỏng của nàng được phác họa ra một cách hoàn mỹ, vai hơi lộ, trước ngực lại là một vệt trắng nõn, cực kỳ gợi cảm.

Đôi chân thon dài thẳng tắp như người mẫu mà nàng vẫn luôn rất tự hào cũng được triển lộ ra, trông vô cùng hấp dẫn.

Nàng dạo qua một vòng, lại nhìn về phía Diệp Mặc, mở miệng trưng cầu ý kiến: “Thế nào!”

“Quá đẹp!”

Diệp Mặc gật đầu, ánh mắt dừng ở đôi chân ngọc hoàn mỹ kia thêm một chút, lại rơi vào gương mặt xinh đẹp hào phóng, rực rỡ và yêu kiều kia.

Luận dung mạo, Tần tiểu thư cũng rất xinh đẹp, là một mỹ nhân hiếm có, lại thêm dáng người nóng bỏng như một ngử tỷ, cộng thêm chiều cao như người mẫu này, khiến cho nàng càng xuất chúng hơn mấy phần.

Nhất cặp đùi đẹp đủ để cho thần hồn điên đảo này, đúng là vị trí mê người nhất trên người nàng.

Kỷ Tư Tuyền quan sát một phen, cũng thán phục nói: “Rất xinh đẹp, rất vừa vặn!”

“Vậy chị sẽ mặc bộ này, thêm cái áo khoác nữa là ok, cũng không cần trang điểm lại, còn giày. . . đôi này đi!”

Nàng mở tủ giày ra, chớp chớp mắt, rồi lấy một đôi giày cao gót khoảng 10 cm, vừa đi vào thì dáng người của nàng lại cao hơn mấy phần, những đường cong cũng càng thêm uyển chuyển bay bổng.

Nàng cầm túi xách định đi ra cửa, bỗng nhiên nhớ ra cái gì, liền quay người hỏi: “A! Xe của tôi sắp hết xăng rồi, không kịp đi đổ, Diệp tiên sinh, anh có thể cho tôi mượn xe không?”

“Được chứ!” Diệp Mặc đang định lấy chìa khóa ra.

Kỷ Tư Tuyền ở bên cạnh nhìn thoáng qua Diệp Mặc, khẽ cắn môi đỏ, do dợ một chút rồi nói: “Hay là. . .để anh ấy đưa chị đi đi.”

“A? Không cần!” Tần Nhã vội vàng khoát tay.

Diệp tiên sinh, đương nhiên là phải ở nhà bầu bạn với Tư Tuyền rồi, lát nữa còn nấu cơm cho Tư Tuyền ăn nữa.

Kỷ Tư Tuyền nghiêm túc nói: “Để anh ấy đưa chị đi thôi, chị đi giày cao gót cũng không tiện lái xe, chiếc xe đó cũng không dễ lái đâu.”

Nàng nói xong còn liếc mắt nhìn Diệp Mặc.

Nàng thấy hơi sợ, nàng cũng không biết vì sao mà vừa rồi mình lại to gan như vậy nữa.

Tuy rằng nàng rất hâm mộ và yêu thích Diệp tiên sinh, nhưng nàng vẫn luôn khắc chế tình cảm của mình, nhưng vừa rồi nàng lại không nhịn được, lại làm ra những hành động như vậy trong vô thức.

Cho nên nàng thấy hơi sợ, sợ hai người tiếp tục ở chung một chỗ như này sẽ phát triển thêm một bước nữa, mà nàng vẫn chưa chuẩn bị tâm lý đó.

Tần Nhã hơi cau mày nhìn hai người một chút, trong mắt lộ ra vài phần nghi ngờ.

Sau đó, nàng vẫn gật đầu: “Cũng. . .được!”

Ra khỏi cửa, vừa vào thang máy, Tần Nhã đã hỏi: “Sao tôi thấy Tư Tuyền cứ là lạ thế nhỉ!”

Diệp Mặc cười nói: “Có sao?”

“Ừm. . .được rồi! Có thể là do tôi nghĩ nhiều! Bộ lễ phục này của anh rất đẹp, chỉ là hơi chật.”

Tần Nhã hơi lắc đầu, cũng không để ý nữa, mà cúi đầu nhìn quần áo của mình, ngón tay ngọc nắm chặt vạt áo rồi giật giật vài cái, sau đó lại thả ra.

Thoáng chốc, một mảnh trắng nõn đang bị quấn chặt kia liền run lên.

Dáng người của nàng quá đẹp, đường cong cực kỳ kinh người, mặc bộ lễ phục kiểu dáng buộc ngực này khiến cho cái khe sâu hun hút kia càng bắt mắt, càng gợi cảm bốc lửa hơn.

Diệp Mặc chuyển mắt qua một bên, không dám nhìn nàng.

Tần Nhã chú ý đến động tác của Diệp Mặc thì khẽ giật mình, nàng cũng ý thức được động tác này của mình có chút không ổn, vì vậy liền đỏ mặt lên.

“Là hôn lễ của một ông anh họ của tôi, gia đình của anh họ tôi cũng kinh doanh làm ăn rất khá, tôi cũng đã gặp qua cô dâu, người ta còn mời tôi làm phù dâu, nhưng tôi nào có thời gian rảnh chứ!”

“Anh cũng biết đấy, khoảng thời gian này tôi rất bận rộn, nhà hàng mới đang sửa chữa, tôi phải qua đó để xem xét.”

Khi đến bãi đỗ xe ngầm, nàng nhìn thoáng qua thời gian, nhất thời hơi lo lắng.

“Ai nha! Sắp mười rưỡi rồi, không biết có kịp không nữa!”

“Tôi cũng không rõ, giờ này sẽ hơi tắc đường! Tôi sẽ cố hết sức!” Diệp Mặc lấy chìa khóa xe ra, mở cửa để cho nàng lên xe.

Tần Nhã ngồi vào trong xe, thì thầm một tiếng: “Nhỏ quá!”

Dáng người của nàng rất cao, lại đi giày cao gót khá cao, nên ngồi xuống rất không thoải mái, cặp đùi đẹp hơi khép lại kia còn phải hơi cong lại.

Diệp Mặc ngồi vào trong xe, vô thức liếc mắt nhìn qua, lại nhìn thêm vài lần.

Đôi chân này thật sự là vô địch, nó còn rất săn chắc và mang theo một tia nhục cảm, chứ không phải loại hình gầy gò.

Đôi chân ngọc này to hơn chân của những cô gái bình thường một chút, nhưng hình dáng lại rất đẹp, còn đôi giày cao gót màu đen nền đỏ kia, cũng làm cho nó tăng thêm vài phần thời thượng và gợi cảm.

“Đi thôi!”

Diệp Mặc thu hồi ánh mắt, thu nhiếp tinh thần, khởi động xe, hỏi địa điểm cụ thể rồi bắt đầu lái đi.

Trên đường hơi tắc, lái một đoạn lại dừng một đoạn, gần 12 giờ mới đến được mục đích.

Hết chương 1446.
Bình Luận (0)
Comment