Tần Nhã liếc mắt nhìn qua, nàng cũng không để ý, mà cầm đũa lên, bắt đầu ăn.
Mợ ba nhìn thấy Tần Nhã như vậy, liền cảm thấy một quyền của mình như đánh vào không trung, toàn thân lại càng khó chịu hơn.
Bà ta nhíu mày suy nghĩ một chút, lại mở miệng nói: “Tiểu Nhã, cháu cũng đã không còn ít tuổi nữa, không nên suốt ngày cắm đầu vào công việc, phải suy tính chuyện kết hôn đi thôi! Cha cháu và mẹ cháu cũng đang rất lo cho cháu đấy! Cháu tranh thủ thời gian tìm đối tượng đi, qua hai năm liền kết hôn, có cần mợ giới thiệu cho không?”
“Không cần!” Tần Nhã ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Cháu không tin ánh mắt của mợ lắm.”
“Cháu. . .” Mợ ba bị nghẹn họng, mặt nhất thời đỏ lên.
“Mợ, cháu không vội, cha mẹ cháu cũng biết là chuyện này không vội được, mợ cũng đừng quan tâm, mợ vẫn nên quan tâm chị họ đi thì hơn, đổi bao nhiêu bạn trai rồi mà vẫn chưa kết hôn! Chờ khi nào chị họ kết hôn, thì lại quan tâm cháu đi!”
“Cháu. . .cháu… cháu. . .”
Mợ ba nghe thế liền trợn tròn mắt, lửa giận tuôn trào.
Tiểu yêu tinh này, miệng lưỡi thật bén nhọn.
“Đúng vậy! Không vội không vội!” Mẹ Tần mỉm cười, nói giúp một cấu: “Bây giờ Tiểu Nhã đang phát triển sự nghiệp, tập trung vào sự nghiệp là tốt, bọn tôi đều ủng hộ con bé.”
Khóe mắt mợ ba co quắp lại một chút, cố nén lắm mới đè lửa giận xuống được.
“Ấy! Không thể nói như vậy được, qua mấy năm nữa thì sẽ muộn mất, phụ nữ không thể giống như đàn ông, không thể đợi quá lâu được, Tiểu Nhã, cháu không tin ánh mắt của mợ cũng được, nhưng cháu cũng phải tranh thủ thời gian tìm tối tượng đi chứ, chắc bên cạnh cháu cũng có vài người đàn ông không tệ nhỉ?”
Tần Nhã nói: “Có chứ! Đương nhiên là có, mà không chỉ là không tệ, mà là cực kỳ ưu tú.”
Có thật à?
Mợ ba khẽ giật mình, bà ta cũng chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi.
Nhưng nghĩ lại thì thấy rất bình thường, tiểu yêu tinh này mở một nhà hàng cao cấp, rất nhiều kẻ có tiền sẽ đến đó ăn, nên chắc chắn là biết không ít đàn ông có tiền, có điều, chắc là tuổi tác rất lớn! Coi như trẻ tuổi thì cũng không thể sánh bằng Kiệt Huy được.
“Vậy là tốt rồi! Nói cho mợ nghe xem nào, để mợ kiếm định giúp cháu một chút.”
Tần Nhã cười nói: “Tiếc là người ta đã có con rồi! Không có kết quả!”
“Cái gì? Có con rồi?”
Mợ ba khẽ giật mình, bà ta còn tưởng rằng mình nghe nhầm.
Tiếp theo, bà ta suýt nữa bật cười thành tiếng, chỉ có thể dùng tay che miệng, ấp a ấp úng, kìm nén rất vất vả.
Tiểu yêu tinh này lại thích một người đã có con, quả nhiên, chắc là một ông già nào đó rồi! Thế mà trước kia tiểu yêu tinh này còn chê cười Diễm Diễm, nói bạn trai cũ của Diễm Diễm quá lớn tuổi, ở bên cạnh một ông già là không biết xấu hổ.
Nhưng mà kết quả, tiểu yêu tinh này cũng thích một ông già, thật sự là buồn cười!
Lưu Đông Diễm ở bên cạnh cũng giật mình, lại bật cười một tiếng, mặt mũi tràn đầy đắc ý.
Trước kia con ranh này chê cười cô ta thế nào, bây giờ cô ta phải trả lại gấp bội.
“Hả?”
Hai người mẹ Tần và cha Tần đều nhíu mày một cái, hai người họ cũng không biết chuyện này, con gái vẫn chưa từng nhắc đến người này bao giờ.
Lưu Đông Diễm mở miệng, dương dương đắc ý nói: “Em họ, trước kia em đã nói là rất chán ghét mấy ông già cơ mà? Chị đoán là, tiền em mở nhà hàng cũng là do người kia bỏ ra đúng không? Em nào có tiền thuê nổi chỗ đắt như vậy chứ, mà người ta đã có con, hai người lại không thể kết hôn, không phải là làm tiểu tam chứ?”
Hai người mẹ Tần và cha Tần nghe thấy thế, sắc mặt lập tức thay đổi.
Mẹ Tần quay đầu nhìn chằm chằm vào con gái mình một chút, rồi hơi lắc đầu.
Bà rất hiểu tính cách của con gái mình, không thể nào sẽ thích một người đàn ông lớn tuổi như vậy, cũng không thể nào đi làm tiểu tam được.
“Tiểu tam? Không thể nào! Tiểu Nhã, cháu không đến mức đó chứ! Mợ thấy điều kiện của cháu cũng không tệ mà. . .” Mợ ba ra vẻ giật mình, còn che miệng, nhưng giọng nói rất to, giống như là sợ người khác không nghe thấy vậy.
Tôn Kiệt Huy kia cũng lộ ra vài phần kinh ngạc, anh ta cũng không ngờ một mỹ nhân xinh đẹp như vậy lại đi làm tiểu tam, với điều kiện của mỹ nhân này, không cần thiết phải làm như vậy mới đúng.
Sau đó, ánh mắt của anh ta lại trở nên nóng rực.
Nếu như đã làm tiểu tam, vậy chứng tỏ là có thể dùng tiền giải quyết, có lẽ anh ta cũng có cơ hội âu yếm rồi.
“Tiểu tam cái gì? Ông già cái gì?” Tần Nhã nhìn thấy ánh mắt dị dạng từ bốn phía, nhịn không được mà liếc mắt: “Người ta vẫn còn rất trẻ tuổi, hơn nữa, bọn cháu chỉ là bạn bè mà thôi, anh ấy đầu tư cho cháu chỉ là thưởng thức cháu mà thôi.”
“Thật sao?” Lưu Đông Diễm ở đối diện lại nhíu mày, mở miệng nói với giọng the thé, hiển nhiên là không tin.
Tần Nhã không để ý đến hai mẹ còn nhà kia, mà quay sang nhìn mẹ mình, mỉm cười nói: “Mẹ, mẹ cũng đừng suy nghĩ nhiều, chính là người bạn vừa đưa con đến đây, hay là. . .con gọi anh ấy đến để mọi người nhìn một chút ý, anh ấy cực kỳ ưu tú, con gái mẹ không trèo con nổi đâu.”
“Là cậu ta đưa con đến à? Được, gặp mặt một chút cũng tốt! Dù sao cũng là bạn của con mà!” Mẹ Tần hơi sửng sốt một chút, rồi gật đầu.