Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1470 - Chương 1470. Trần Thiên Hạo: Chuyện Gì Thế Này?

Chương 1470. Trần Thiên Hạo: Chuyện gì thế này?
Chương 1470. Trần Thiên Hạo: Chuyện gì thế này?

Cũng không biết bao lâu, một trận gõ cửa dồn dập vang lên, khiến cho hai người trong phòng đều bừng tỉnh.

Rầm rầm rầm!

“Có. . .có chuyện gì thế?” Trần Thiên Hạo lập tức ngồi bật dậy, mặt tràn đầy vẻ hoảng hốt và luống cuống.

“Không. . . không biết nữa!” Cô gái cũng hơi bối rối: “Chắc không sao đâu, nơi này rất an toàn, em làm hai tháng rồi mà chưa bao giờ xảy ra chuyện cả! Chắc là đi nhầm phòng thôi, để em ra xem một chút!”

Cô gái khoác áo lên, tiến lại cửa xem xét, rồi lập tức hoảng sợ.

“Cảnh sát! Là cảnh sát!”

Trần Thiên Hạo ngây người trong giây lát, toàn thân lại chấn động, suýt nữa co quắp xuống dưới.

Xong đời!

Anh ta tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, mà chưa bao giờ sảy chân, chẳng lẽ hôm nay lại bị bắt sao? Vậy thì quá mất mặt rồi!

“Không được!”

Trần Thiên Hạo đứng bật dậy, nhanh chòng mặc quần áo vào, lẻn ra cửa sổ, nhìn ra bên ngoài thì tim như chìm vào đáy cốc, nơi này là tầng 10, mà anh ta không phải Spider Man, nên làm sao có thể xuống dưới được, mà khách sạn này lại không có ban công, bên ngoài đều là cửa kính pha lê.

“Mở cửa!” Âm thanh ở ngoài phòng lại càng nghiêm khắc và dồn dập hơn.

“Làm sao bây giờ?”

Trần Thiên Hạo rất lo lắng, anh ta bị vây ở trong này, muốn trốn cũng trốn không thoát, nếu không mở cửa, có lẽ lát nữa sẽ bị phá cửa.

Trần Thiên Hạo nghĩ ngợi một lúc, lại thấy bên ngoài đã có nhiều người hơn, bất đắc dĩ nói: “Mở cửa đi! Liền nói là chúng ta hẹn hò qua mạng!’

Cô gái cũng biết là không kéo dài được nữa, vội vàng cầm mấy thứ rồi giấu vào trong nhà vệ sinh, sau đó mới đi ra mở cửa.

Cửa vừa mở ra, mấy người lao vào phòng, khống chế hai người họ.

“Không được nhúc nhích.”

“Thật . . . thật sự là hẹn hò qua mạng mà, bọn tôi quen nhau ở trên mạng, mấy anh cảnh sát, sao các anh lại không tin nhỉ! Tôi đẹp trai như vậy, làm sao có thể đi chơi gái được! Vu khống, rõ ràng là vu khống mà! Ghi chép trả tiền cái gì, hoàn toàn không có thứ đó.”

Trần Thiên Hạo rất tỉnh tảo, vừa rồi anh ta đã xóa hết các thứ trong điện thoại rồi.

“TÌm được ghi chép trả tiền rồi! Hai lần, tất cả 8000, chơi cũng đắt phết nhỉ!”

“Cái gì? Không thể nào! Rõ ràng là tôi. . .”

Trần Thiên Hạo tiến lên xem thì lập tức mờ mịt, rõ ràng là anh ta đã xóa rồi mà, gặp quỷ à?

“Chắc là anh không xóa sạch thôi! Mà coi như anh có xóa thì chúng tôi cũng có thể tìm ra, đừng chống chế nữa, đi thôi.”

Trần Thiên Hạo bị mang lên xe, sau đó bị mang về cục cảnh sát, tiến vào phòng tạm giữ, toàn bộ quá trình anh ta đều giống như đang nằm mơ.

Trần Thiên Hạo anh ta tung hoành giang hồ bao nhiêu năm trời, thế mà lại bị ngã ở chỗ này sao?

Thanh danh cả đời, đều bị hủy hoại trong nháy mắt mà!

Thôi! Thôi!

Thường đi ở bờ sông, nào có không ướt giày chứ!

Chuyện này rất bình thường!

“Thế nhưng mà, rõ ràng là mình đã xóa rồi mà! Mình không thể nhớ nhầm được! Lẽ nào gặp quỷ thật?”

Trần Thiên Hạo vẫn rất hoang mang, khó hiểu. . .

Còn nữa, anh ta còn nghe thấy mấy cảnh sát nói là có người tố cáo, nhưng ai lại thất đức như vậy, ai đã tố cáo anh ta chứ! Nếu anh ta mà biết người này là ai, thì chuyện này còn chưa xong đâu!

Mẹ nó!

Trần Thiên Hạo thầm mắng một trận, mới nằm dài trên ghế, chờ đợi thẩm vấn.

Nhưng chờ chờ chờ, vẫn không thấy ai xuất hiện.

“Đâu rồi?”

“Này này này! Đâu hết rồi?”

Trần Thiên Hạo chờ đến 11 giờ mà vẫn không thấy ai đến thẩm vấn mình, trái lại thì người bị bắt lại càng ngày càng nhiêu hơn, hình như đám cảnh sát này đang rất bận rộn thì phải, chạy tới chạy lui, biểu cảm cũng không đúng lắm, hình như là có chuyện lớn gì đã xảy ra thì phải.

“Sao mình lại bị bắt?”

“Tại sao có thể như vậy nhỉ?”

Đám người vừa bị bắt vào cũng có biểu cảm rất không thích hợp, dường như vẫn chưa tiếp nhận được sự thật là mình đã bị bắt vậy.

Trần Thiên Hạo nhìn hai bên một chút, càng thấy quỷ dị hơn.

Hình như tối hôm nay cứ là lạ thế nào ý nhỉ!

Anh tiến lại gần một người, giả bộ hỏi vài câu: “Người anh em, hôm nay có hành động gì à? Sao tất cả đều bị bắt rồi? Anh đi chỗ nào? Giá bao nhiêu, hàng ngon không?”

“Giá bao nhiêu cái gì?”

“Ồ! Ông anh không phải cũng. . . cái kia à! Anh hiểu mà!”

“Cái này cái kia cái gì, bị thần kinh à! Tôi là. . . trước kia từng thuận tay mượn ít đồ, nhưng đã rất lâu rồi, tôi còn tưởng là việc này đã qua rồi chứ, không ngờ bỗng nhiên lại bị bắt.”

“A? Là vậy sao?”

“Vậy. . . người anh em kia, anh làm gì mà lại vào đây?

“Tôi không biết nữa! Bọn họ bắt nhầm người rồi, trong điện thoại của tôi có một chút video, nhưng tôi cũng không biết tại sao lại có nữa, mà đám nữ học sinh kia đều tự nguyện cả mà, bọn tôi quen nhau ở quán bar. . .”

“Cái đệch! Mẹ nó! Cầm thú!”

Trần Thiên Hạo nghe xong liền nổi giận, liền vươn tay táng cho tên kia một phát.

Anh ta nghe xong liền hiểu là chuyện gì, video nhỏ trong điện thoại di động, khẳng định là hạ thuốc mê rồi, vừa nhìn đã biết tên này là tên cầm thú rồi.

“A A! Đánh người, giết người rồi. . .cứu mạng!”

Người kia ngã xuống đất, gào khóc thảm thiết.

Rất nhanh, liền có người đi vào phòng, kéo hai người ra rồi đổi phòng cho họ.

“Thật sự là gặp quỷ mà!”

Trần Thiên Hạo nhìn thời gian, đã hơn 12 giờ, mà vẫn còn rất nhiều người bị bắt, anh ta cảm thấy hôm nay rất không bình thường, giống như là có quỷ thật vậy!

Cũng không biết là cục công an đang làm hoạt động gì, mà những người bị bắt đều là những tội phạm từng gây chuyện rồi lẩn trốn, nhưng lại sao lại bắt được hết trong một đêm rồi?

Hết chương 1470.
Bình Luận (0)
Comment