Diệp Mặc mở cửa, nhiệt tình chào hỏi vời dì Vân ở ngoài cửa.
“Dì Vân, dì đến rồi!”
“Ồ!” Dì Vân đáp lời, biểu cảm hơi mất tự nhiên, khách khí và câu nệ hơn trước kia nhiều.
Bà liếc mắt nhìn người thanh niên trước mặt này, trong bụng lại thấy hoảng hốt.
Bà vẫn còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp mặt vị này, ấn tượng khi đó của bà là hiền lành chất phác. . . bỏ qua dung mạo thì chỉ là một đứa bé bình thường, hoàn toàn là người không cùng một thế giới với một siêu sao như Tô tiểu thư.
Nhưng mới được bao lâu chứ, chắc là năm rưỡi thôi! Vậy mà đứa bé bình thường khi đó đã trở thành một danh nhân nổi tiếng toàn quốc, còn được gọi là thủ phủ trẻ tuổi nhất, quả thật là quá khó tin!
Diệp Mặc mời dì Vân vào nhà, cười nói: “Dì vào đi! . . .Phải làm phiền dì rồi, lát nữa cháu phải đi ra ngoài làm vài việc.”
“Làm phiền gì chứ, việc nên làm mà!” Dì Vân vội nói: “Cậu cứ làm việc đi! Có tôi ở đây thì cậu cứ yên tâm.”
Hai người này vẫn luôn trả lương cho bà, mà càng ngày càng nhiều hơn, nhưng đại đa số thời gian lại không cần bà làm gì cả, nên bà cảm thấy rất băn khoăn, hơn nữa, bà cũng rất thích hai đứa nhỏ này, bà cũng rất vui vẻ khi được chơi với chúng.
“. . .Lát nữa cháu sẽ làm cơm trưa cho bọn nhỏ trước, đến giờ thì dì chỉ cần cho bọn nhỏ ăn là được.”
Diệp Mặc đi vào phòng bếp, bắt đầu bận rộn.
Dì Vân ôm hai đứa bé ngồi xuống thảm, vừa nhìn hai bên vừa nói: “Sao lại ở chỗ này rồi, dù sao cậu cũng là danh nhân, là thủ phủ mà! Nếu nói cậu ở chỗ này thì chỉ sợ là không ai tin!”
Diệp Mặc cười nói: “Cháu ở quen rồi, nơi này cũng rất tốt, rất thuận tiện.”
Dì Vân nghe thế chỉ lắc đầu.
Đứa bé này hoàn toàn khác với những kẻ có tiền mà bà từng thấy.
“Ba ba đi nha!”
Diệp Mặc làm cơm xong liền đi ra ngoài.
Gần hai mươi phút sau, Diệp Mặc liền nhìn thấy tòa nhà cao tầng ở phía trước, trên đó còn có một bảng hiệu.
“Tập đoàn. . .Cự Phong!”
Giờ phút này, trên tầng cao nhất, văn phòng tổng giám đốc.
Người ngọc băng sơn mặc trang phục lộng lẫy đang ngồi đoan trang, trò chuyện với một người ở trước mặt.
Một bộ âu phục ngắn xa hoa màu đen, váy zip ngang hông, lại cộng thêm một đôi tất đen mỏng manh, khiến dáng người bốc lửa của nàng được phát huy vô cùng tinh ết, tư thế ngồi của nàng đoan chính, hơi ngẩng đầu ưỡn ngực, khiến cho đường cong trước ngực trở nên sừng sững như núi.
Váy ngang hông căng cứng, trói chặt đường cong sung mãn kia, khiến cho cơ thể của nàng hiện ra hình chữ S mê người.
Gương mặt xinh đẹp lạnh lùng giống như một tòa núi băng của nàng, lại thêm dáng người bốc lửa và nóng bỏng khiêu gợi này, khiến cho nàng có một loại hấp dẫn trí mạng.
Ánh mắt nóng bừng của người đàn ông bên đối diện vẫn luôn dò xét từu trên xuống dưới.
Người này tầm 30 tuổi, thân hình hơi cao to, dung mạo phổ thông, nhưng cách ăn mặc lại cực kỳ xa hoa, một bộ âu phục đắt đỏ, cổ tay còn đeo một cái đồng hồ vàng rất bắt mắt.
Thỉnh thoảng anh ta lại cười cởi mở, làm ra vẻ rất hào phòng.
“Sếp Lạc, cô cứ yên tâm đi, hợp tác với tôi thì không cần lo lắng gì đâu, cô cũng biết danh tiếng của công ty tôi rồi mà, dưới trướng công ty tôi có rất nhiều người nổi tiếng, nếu cộng tất cả fan lại thì phải có hơn 800 triệu.”
Anh ta lại cười ha ha, nói: “Chắc cô cũng đã nghe qua danh tiếng của La Diêm Lương tôi rồi nhỉ, nhân phẩm của tôi thì khỏi phải bàn rồi, hợp tác với tôi đều kiếm cả, không có gì phải lo lắng đâu!”
Người ngọc ở đối diện khẽ nhếch môi đỏ, nở một nụ cười khách sáo.
Sau đó lại nhíu mày, lộ ra vài phần do dự.
Vị ông chủ La, La Diêm Lương này, đúng là rất nổi tiếng, danh xưng tài sản trăm tỷ, dưới cờ có một nhà công ty MCN vô cùng nổi tiếng, ký kết với rất nhiều idol trên mạng nổi tiếng, được đánh giá giá trị rất cao.
Mà vị La Diêm Lương cũng rất sinh động, thường xuyên tụ tập với các nhân vật nổi tiếng.
Nàng cân nhắc một lát rồi mở miệng nói: “Đương nhiên là tôi yên tâm khi hợp tác với công ty của các anh, đợi lát nữa chúng ta sẽ ký hợp đồng, còn về phần cơ hội đầu tư kia thì tôi phải suy nghĩ thêm một chút.”
La Diêm Lương khoát tay chặn lại, cười nói: “Ấy, có gì mà phải suy nghĩ chứ! Nếu bỏ qua cơ hội đầu tư tốt như vậy, thì sẽ không còn đâu, tôi cũng là muốn kết giao bạn bè với Sếp Lạc cô cho nên mới tìm cô dể hợp tác đấy.”
Lạc Băng Nhan nói: “Tôi phải suy nghĩ thêm một chút, tìm hiểu vài vấn đề đã.”
“Cũng tốt!” La Diêm Lương mỉm cười: “Chúng ta mới quen nhau, sếp Lạc cô vẫn chưa rõ cách làm người của tôi nên thấy lo lắng cũng là chuyện bình thường, chờ chúng ta thân quen rồi, thì cô sẽ biết tôi là một người rất đáng tin.”
“Sếp Lạc, chúng ta nói chuyện công việc lâu rồi, nghỉ ngơi một lát nhé, trò chuyện vài chuyện khác đi! Sếp Lạc cô còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, chắc là có không ít người theo đuổi đâu nhỉ!”
Lạc Băng Nhan hơi lắc đầu: “Nào có chứ!”
“Không thể nào!” La Diêm Lương tỏ vẻ giật mình: “Một đại mỹ nữ như Sếp Lạc cô mà không có người theo đuổi sao! Nói thật, tôi chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào xinh đẹp hơn sếp Lạc cô cả, đừng thấy dưới cờ tôi có rất nhiều hot girl trên mạng, nhưng không có ai so sánh với được sếp Lạc cô đâu.”