Con số này tương đối dọa người, là độ cao mà những thế lực bá chủ như Penguin mới có thể từng đạt được.
Đối với một xí nghiệp dược mà nói, thì dường như là quá cao.
Phải biết, trước khi Thần Châu xuất hiện, xí nghiệp dược cao nhất cũng chỉ có mấy trăm tỷ mà thôi!
Nhưng cân nhắc đến sức mạnh kỹ thuật và những loại thuốc mới của Thần Châu, cộng thêm khoản thuốc kéo dài tuổi thọ kia, thì dường như cũng không cao lắm.
“Rốt cuộc anh ấy có bao nhiêu tài sải nhỉ? Thần Châu này, Đông Đằng này. . .! Ai nha, tính không rõ. . .”
Nàng giơ ngón tay ngọc lên đế tình toán, nhưng tính toán một lúc cũng không tính nổi.
“Ai nha! Sắp đến giờ rồi!”
Nàng nhìn thoáng qua thời gian, rồi vội vàng, khẩn trương đứng dậy, mở tủ quần áo ra, chọn một bộ đồ lót rồi mặc vào, sau đó mặc thêm một bộ đồ văn phòng tiêu chuẩn nữa.
Lại trang điểm một chút, sau đó đeo một chiếc kiếng đen lên, lập tức có thêm một loại khí chất tài trí và giỏi giang.
“Hộ chiếu, thẻ căn cước. . .”
Lại kiểm tra giấy tờ và hành lý của mình, sau đó nàng vội vàng đi ra cửa, đi chen tàu điện ngầm với đại quân, vất vả lắm mới đến được công ty.
Trước cửa công ty có một chiếc xe buýt, có người trên xe vẫy tay với nàng.
“Hàn Tâm Nhuế!”
“Đến rồi!”
“Nhanh lên!”
Hàn Tâm Nhuế lên xe, chỉ thấy trên xe còn có mấy người, tất cả đều là người sẽ nhậm chức ở công ty con bên nước N, nàng thì khác, nàng chỉ đi làm phiên dịch mà thôi.
Trong đó có mấy nhân viên nữ cũng tràn đầy hưng phấn như nàng, bọn họ đang tụ tập ở một chỗ mà kích động trò chuyện.
Hàn Tâm Nhuế không cần nghe cũng biết mấy cô gái này đang trò chuyện về cái gì, chắc chắn là thảo luận về ông chủ rồi.
“Mọi người nhìn này, tấm ảnh này đẹp quá!”
“Lát nữa là có thể gặp mặt rồi, tôi có chút kích động, làm sao bây giờ?”
“Nghe mấy nhân viên cũ nói, anh ấy đã có em bé rồi! Một nam một nữ, Long Phượng thai, không biết mẹ của bọn nhỏ là ai, nhưng nhất định là không tầm thường.”
“Chắc chắn là vậy rồi. . .người phụ nữ đó, kiếp trước từng cứu vớt hệ ngân hà à!”
Hàn Tâm Nhuế ngồi xuống, nghiêng người nghe lén một lúc.
Quả nhiên, đều là một đám fan cuồng của ông chủ.
Mà cũng đúng!
Vị này vừa nhiều tiền lại vừa đẹp trai, mà còn đẹp trai đến mức kinh thiên động địa! Vị thủ phủ trước vừa già vừa xấu mà còn có một đám fan cuồng, tất cả đều muốn gả cho ông ấy, huống chi là vị này!
Bỗng nhiên, nàng lại hơi giật mình: “Có em bé nha!”
Đây chính là tin tức lớn! Trên internet vẫn chưa từng xuất hiện tin này đâu!
Có điều, dường như chuyện này cũng không hề ảnh hưởng gì đến sức quyến rũ của vị này cả.
Trên đường đi, nàng lại lướt Weibo, Wechat để xem tin tức của Thần Châu và vị này, tâm trạng kích động trong lòng lại khó có thể kiềm chế.
Khoảng cách càng gần sân bay, nhịp tim của nàng càng nhanh hơn.
Khi đến sân bay, có người đã chờ bọn họ từ trước rồi, nhìn đồng phục thì là người của hàng không Thần Tinh.
“Thần Châu? Mời đi theo tôi, bên này, lần này là đi máy bay tư nhân, chúng tôi có phòng chờ riêng.”
Nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp của Thần Kinh sắp xếp phòng nghỉ cho bọn họ, rồi rất khách khí nói: “Phiền mọi người chờ một lát, chủ tịch Diệp sắp đến rồi!”
Nữ tiếp viên hàng không mỉm cười giải thích một chút khi nhìn thấy những ánh mắt nghi ngờ kia: “Đúng rồi! Chủ tịch Diệp cũng là ông chủ của hàng không Thần Tinh, lần này là ngồi máy bay tư nhân của chủ tịch!”
Khi thấy dáng vẻ nghẹn họng nhìn trân trối và chấn động của mọi người, nữ tiếp viên mới cười thỏa mãn, rồi quay người rời đi, đi chờ chủ tịch Diệp đến.
Khoảng tầm 10 phút sau, nữ tiếp viên liền nhìn thấy một đoàn người đi vào từ lối đi dành cho Vip.
“Chủ tịch Diệp!”
Thuần một sắc tây trang màu đen, đeo kính râm, cao to lực lưỡng, hiển nhiên là vệ sĩ, cả đám đều vây quanh một người, người này ăn mặc rất tùy tiện, mặc dù cũng mặc âu phục nhưng còn không thắt cà vạt, cúc áo ngoài cũng không cài.
Trên người cũng không có đồ đặc đắt đỏ gì, chỉ là có một chiếc đồng hồ Apple trên cổ tay, chắc cũng chỉ 3000 4000 đồng thôi.
Rất khó có thể tin tưởng đây là cách ăn mặc của một vị tỷ phú trẻ tuổi có tài sản hàng trăm hàng ngàn tỷ.
Nữ tiếp viên hàng không liếc mắt quan sát một chút, rồi vội vàng khom người xuống.
“Đến rồi! Đến rồi!”
Các nhân viên của Thần Châu thì vội vàng đứng dậy, từng người đều duỗi cổ ra dể nhìn về phía kia, biểu cảm đều cực kỳ hưng phấn.
Hàn Tâm Nhuế cũng nhón chân lên để nhìn qua, trong mắt tràn đầy sợ hãi và thán phục.
Người thật hoàn toàn khác với ảnh chụp, có thể nói là càng hoàn mỹ hơn, trên người còn tự mang ánh sáng, giống như một vương tử từ trong giấc mơ vậy, khiến cho trái tim của nàng đập loạn nhịp.
Hàn Tâm Nhuế kích động mà nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, nhỏ giọng thì thào: “Lát nữa nhất định phải xin chữ ký và chục ảnh chung!”
“Kia là. . .phụ nữ sao?”
Chờ đoàn người đến gần, ánh mắt của nàng rời khỏi bóng người kia, liếc mắt nhìn thấy một bóng người hiên ngang ở trong đám vệ sĩ, người này cũng mặc tây trang màu đen, đeo kính râm, nhưng dáng người ma quỷ và đường cong kinh người kia thì rất thu hút sự chú ý của người khác.