Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1495 - Chương 1495. Đường Nguyệt Dao: Mình Không Tức Giận Chút Nào!

Chương 1495. Đường Nguyệt Dao: Mình không tức giận chút nào!
Chương 1495. Đường Nguyệt Dao: Mình không tức giận chút nào!

Cô ấy là vệ sĩ sao?

Dáng người đẹp quá!

Hàn Tâm Nhuế trợn tròn mắt, mặt mũi tràn đầy thán phục.

Lại quét mắt nhìn qua gương mặt kia, tuy rằng chiếc kính râm đã che nửa gương mặt, nhưng vẫn có thể nhận ra cô gái này cực kỳ xinh đẹp, một khi tháo kính râm xuống sẽ là một mỹ nhân tuyệt sắc.

Không hổ là thủ phủ, ngay cả vệ sĩ bên người cũng xinh đẹp hơn cả minh tinh điện ảnh.

Hàn Tâm Nhuế thầm than một câu, lại không thấy ghen tỵ chút nào, chỉ cảm thấy tất cả nhưng chuyện này là đương nhiên.

Đám người đến gần, Hàn Tâm Nhuế cố nén kích động trong lòng, cũng cung kính hô lên một câu theo những người khác.

“Chủ tịch Diệp!”

Diệp Mặc khoát tay, cười nói: “Không cần khách khí như vậy, thả lỏng một chút đi.”

Hàn Tâm Nhuế khẽ giật mình.

Giọng nói của anh ấy thật dịu dàng, thật ấm áp. . . hình như còn có chút quen thuộc. . .

Nàng tiến lên giới thiệu bản thân mình như những người khác, nhưng bởi vì khẩn trương cho nên giọng điệu có hơi lắp bắp: “Chủ tịch Diệp, chào ngài, tôi là Hàn Tâm Nhuế, phiên dịch viên của chuyến đi này, ngài gọi tôi là Tiểu Nhuế là được.”

Gương mặt nhỏ nhắn và thanh tú của nàng đã đỏ lên.

Diệp Mặc mỉm cười với Hàn Tâm Nhuế: “Ừm, lần này vất vả cho cô rồi.”

Hắn đánh giá Hàn Tâm Nhuế một phen, kinh ngạc hỏi: “Cô vừa tốt nghiệp à?”

Hàn Tâm Nhuế ngẩng đầu, kinh ngạc nói: “A! Đúng thế! Sao ngài lại nhìn ra được?”

Diệp Mặc cười nói: “Tôi thấy cô hơi khẩn trương thôi.”

Hàn Tâm Nhuế nhất thời đỏ bừng cả mặt lên vì quẫn bách không thôi.

Nàng không phải vì mới tốt nghiệp, không phải vì thiếu khuyết kinh nghiệm làm việc mới khẩn trương, mà là bởi vì gặp được thần tượng mà mình ngày nhớ đêm mong, cho nên quá kích động mà thôi.

Diệp Mặc chào hỏi một vòng xong, liền mở miệng nói: “Đi thôi!”

Đoàn người leo lên xe buýt, đi đến trước máy bay.

Hai bên cầu thang là hai hàng nữ tiếp viên hàng không mặc đồng phục của Thần Tinh, mỗi người đều rất xinh đẹp, phong thái yểu điệu quyến rũ, bọn họ liền cúi người hoan nghênh đoàn người đến, từng cái má lúm đồng tiền xinh đẹp kia khiến cho Hàn Tâm Nhuế nhìn đến ngây người.

“Tất cả đều quá xinh đẹp!”

Nhất là vị đứng đầu tiên kia là sáng chói nhất, mặc kệ là phong thái hay là dung mạo đều là đẹp nhất.

Cuộc sống của người có tiền đều là như vậy sao?

Máy bay tư nhân xa hoa, còn có một đám nữ tiếp viên hàng không đẹp nhất hầu hạ!

Hàn Tâm Nhuế lại trợn to mắt, chậc chậc sợ hãi thán phục.

“Là cô?”

Lúc này, nàng chú ý thấy mỹ nữ vệ sĩ bên cạnh thần tượng của mình chợt tiến lên một bước, nhìn thẳng vào nữ tiếp viên hàng không kia mà kêu lên không một tiếng, giọng nói kia. . . giống như là gặp phải kẻ thù vậy.

“A! Là cô à!” Vị nữ tiếp viên hàng không cũng kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó liền cười nói: “Đường tiểu thư, đã lâu không gặp! Làm sao, rất kinh ngạc khi nhìn thấy tôi à? Tôi là nghe nói chủ tịch sẽ bay đi nước N, cho nên cố tình xin qua bên này để phục vụ chủ tịch Diệp!”

Đường Nguyệt Dao trợn trắng mắt, nhỏ giọng mắng một câu: “Hồ ly tinh!”

Vị nữ tiếp viên hàng không trước mặt này, chính là người mà nàng bắt gặp ngày hôm đó, cũng chính là con hồ ly tinh không biết xấu hổ kia!

Dám làm chuyện đó ở trong xe đã là không có liêm sỉ rồi, hiện giờ còn chạy qua chỗ này nữa, không phải là muốn tiếp tục quyến rũ tên này sao, đúng thật là một kỹ nữ có tâm cơ!

Hoàng Khả Hinh mỉm cười, giả bộ như không nghe thấy gì.

Một vệ sĩ mà thôi, nàng cũng không thèm để ý.

Sắc mặt của tất cả mọi người còn lại đều hơi cổ quái, nhưng không ai dám lên tiếng, Hàn Tâm Nhuế dò xét một lúc, rồi cũng quay mặt đi chỗ khác, nàng cũng không muốn nhảy vào vũng nước đục của hai người phụ nữ tranh giành tình nhân này.

Một người là nữ tiếp viên hàng không thời thượng lại xinh đẹp, đoan trang mà uyển chuyển hàm xúc, một người là mỹ nữ vệ sĩ có dáng người như ma quả, tu thế hiên ngang, chỉ hơi đánh giá qua nên nàng cũng không tiện nói ai là người càng xinh đẹp hơn.

Nhưng nhìn kỹ một chút, nàng lại thích mỹ nữ vệ sĩ kia hơn, dáng người càng xinh đẹp hơn, nói không chừng vừa tháo kính râm xuống, dung mạo của cô ấy liền có thể đè ép vị nữ tiếp viên hàng không này ý chứ. Còn vị nữ tiếp viên hàng không kia, nhìn trông rất đoan trang, nhưng nàng có thể nhìn thấy một tia như kỹ nữ từ mặt mày của người này.

Là một kỹ nữ cực kỳ tâm cơ nha!

Làm phụ nữ, đương nhiên nàng không thích loại người này rồi.

Có điều, có lẽ đàn ông sẽ thích loại này, dù sao loại người này cũng rất biết chiều đàn ông.

Hoàng Khả Hinh mỉm cười nói: “Đường tiểu thư, cô không cần phải xen vào chuyện của tôi! Cô chỉ là một vệ sĩ thôi, chức trách của cô là bảo vệ an toàn cho chủ tịch, những chuyện còn lại đều không liên quan đến cô, với lại, cô có tư cách gì mà quản chứ?”

“Cô. . .” Đường Nguyệt Dao nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt đẹp dưới kính râm đã trợn trừng trừng.

Tuy rằng nàng có một thân bản lãnh cao cường, nhưng lại không biết ganh đua miệng lưỡi, cho nên chỉ có thể trơ mắt ra nhìn.

Hết chương 1495.
Bình Luận (0)
Comment