Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1497 - Chương 1497. Đường Nguyệt Dao Nghi Ngờ!

Chương 1497. Đường Nguyệt Dao nghi ngờ!
Chương 1497. Đường Nguyệt Dao nghi ngờ!

Đường Nguyệt Dao liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy tên kia đang ngồi cạnh giường, đưa lưng về phía nàng, mà con hồ ly tinh kia thì quỳ gối trước người anh ta, bàn tay trắng nõn còn đặt ở trên đùi anh ta, nàng không cần nghĩ cũng biết đây là trò gì!

Đôi mắt đẹp của nàng lập tức bốc lửa bừng bừng.

Tên khốn này, chỉ một chút mà đã không nhịn được rồi à?

Bên ngoài có nhiều người như vậy mà còn dám thế này à?

Nàng hít một hơi thật sâu, đang định mở miệng mắng đôi cẩu nam nữ này vài câu, nhưng ngay sau đó, nàng đã thấy con hồ ly tinh kia đứng lên, trong tay còn cầm một cái khăn mặt.

Diệp Mặc quay người lại, kinh ngạc nói: “Đội trưởng Đường, sao thế? Là cô ấy không cẩn thận làm để nước vào quần tôi thôi.”

Đường Nguyệt Dao khẽ giật mình, rồi cứng đờ tại chỗ, đôi môi đỏ đã há ra lại không biết nên nói gì cho phải, gương mặt xinh đẹp cũng đỏ bừng lên vì vô cùng quẫn bách.

Nàng còn tưởng hai người này đang làm trò mèo gì đó! Cho nên nới tức giận xông vào phòng, kết quả chỉ là cái này?

Lần này, chẳng những không bắt được gian, trái lại còn khiến người ta nghi ngờ rằng nàng đang ghen?

“Không có. . . không có gì, tôi chỉ là . . . vào xem một chút thôi, ướt chỗ nào, chỗ này. . . chỗ này. . .!” Nàng tiến lên trước để quan sát, lập tức ngơ ngác một chút, vị trí kia không phải là . . .

Vị trị đó đã bị ướt sũng, với lại, bởi vì bị ướt cho nên vải vóc liền mềm xuống, hình dáng bên dưới đã hiện lên, căng phồng, quy mô rất kinh người.

Nàng ngây người một lúc lâu, rồi lập tức quay mặt qua chỗ khác.

Con hồ ly tinh này không có ý tốt nha! Còn cố tình đổ vào chỗ đó nữa!

Quả nhiên là kỹ nữ tâm cơ mà!

Cũng may mà nàng chạy vào kịp, bằng không. . . có lẽ sẽ thật sự làm thật!

Hoàng Khả Hinh đứng dậy, mỉm cười nói: “Đường tiểu thư, làm phiền cô ra ngoài một chút được không?”

“Tại sao tôi phải ra ngoài? Tôi không đi, tôi cứ ngồi đây nhìn hai người đấy!” Đường Nguyệt Dao hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực rồi trực tiếp đặt mông ngồi xuống một bên.

Nệm quá mềm mại, khiến cho cặp mông đầy đặn của nàng lập tức hõm vào, toàn thân suýt nữa mất thăng bằng mà ngã xuống, may mà nàng ổn định kịp mới không bị làm trò mèo cho thiên hạ.

Hoàng Khả Hinh lại nhìn thoáng qua bên ngoài, rồi cười một tiếng, nàng không nhanh không chậm mà đi qua đóng cửa lại, sau đó liền quay về.

“Nếu Đường tiểu thư đã muốn nhìn, vậy nhìn cho kỹ nhé, tôi cũng không ngại!”

Hoàng Khả Hinh cầm khăn mặt, lại đưa tay ra để lau sạch chỗ bị ướt kia.

Bộ đồng phục nữ tiếp viên hàng không trên người nàng rất bó sát, rất hiện dáng người, nàng vừa quỳ xuống, quần áo liền căng cứng, đường cong xinh đẹp từ eo xuống mông lập tức nổi bật ra.

Nhất là bờ mông kia, càng lộ vẻ to lớn và mê người, dưới sự quấn chặt của chiếc váy, còn hiện ra một cỗ co giãn kinh người.

Bộ đồ này có chút mùi vị hấp dẫn của đồng phục, rất có tình thú, đấy là còn chưa nói đến khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ như lan kia.

Trong đôi mắt đẹp kia lại tràn đầy hương vị vũ mị mê người.

“Khụ! Không cần!” Diệp Mặc vội vàng lên tiếng, chặn tay của nàng lại.

Tiếp tục như vậy thì hắn khó có thể cam đoan mình sẽ không có phản ứng gì, nếu như chỉ hai người thì cũng không quá xấu hổ, nhưng bây giờ còn có một người đang nhìn chằm chằm nữa kìa!

“Không sao!” Hoàng Khả Hinh dịu dàng nói, đôi tay ngọc tinh tế lượn quanh một chút, định hướng về phía trước.

“Không cần thật mà, tôi thay quần khác là được, cô ra ngoài trước đi! Đội trưởng Đường, sao cô không ra ngoài, còn ngồi đấy làm gì?”

Đường Nguyệt Dao hừ nói: “Cô ta không ra ngoài, tôi mới không ra ngoài!”

Diệp Mặc trêu chọc: “Vậy. . .vậy tôi thay quần áo nhé?”

Đường Nguyệt Dao hừ nói: “Anh thay đi!”

Tên này tưởng rằng nàng sẽ sợ sao?

Trò trẻ con!

Đường Nguyệt Dao nào, có cảnh tượng hành tráng nào mà chưa tứng thấy chứ, còn sợ nhìn anh ta thay quần áo sao?

Tên này. . .cởi thật à!

Tên khốn này!

Ngay sau đó, nàng lại đỏ mặt lên, muốn quay mặt đi chỗ khác, thế nhưng mà, lại không nhịn được mà quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào bên đó.

Hả?

Tại sao tên này còn có cơ bắp?

Hình thể này. . . không đúng!

Nàng vừa nhìn một chút liền phát hiện có chút không đúng, tên này nhìn rất gầy gò, nàng còn tưởng rằng sẽ rất gầy yếu, nhưng vừa cởi áo sơ mi ra thì những đường cong cơ bắp hoàn mỹ đã lộ ra .

Không phải loại cơ bắp kinh người kia, nhưng mà, đường cong hết sức xinh đẹp, tựa như là tỉ lệ vàng vậy, nàng chưa bao giờ nhìn thấy thân thể nào đẹp như vậy cả.

Cơ bắp như vậy, giống như là ẩn chứa sức mạnh vô tận, có thể nói là trạng thái hoàn mỹ nhất của luyện thể.

Thế nhưng mà, tên này lại không học võ, chỉ là người đọc sách thì làm sao có thể có trạng thái như vậy chứ?

Chắc là do mình nghĩ nhiều thôi!

Đây có lẽ là cơ bắp dỏm thôi, dùng lòng trắng trứng để tạo ra thôi!

Đường Nguyệt Dao đang trầm tư, liền nhìn thấy tên kia bắt đầu cởi thắt lưng, nàng lập tức đứng dậy.

“Đi!”

Đường Nguyệt Dao bắt lấy cánh tay của Hoàng Khả Hinh, rồi kéo ra ngoài, rầm một tiếng, cửa đã bị đóng chặt.

Hết chương 1497.
Bình Luận (0)
Comment