Hoàng Khả Hinh mặc váy trắng, tiên khí dạt dào, nàng ngước khuôn mặt xinh đẹp lên, không khách khí mà hừ nói: “Nhìn cái gì, còn không cho tôi ăn cơm à? Chủ tịch Diệp đã nói là có thể, vậy cô có bất mãn thì tìm anh ấy mà nói!”
Mỹ nhân nước N mặc váy tím ngắn gợi cảm và vũ mị cũng cười hì hì một tiếng, còn quay sang lườm Đường Nguyệt Dao một cái để thị uy.
Đường Nguyệt Dao cắn răng, đôi bàn tay trắng như phấn đã siết chặt lại.
“Tôi không tức giận!” Nàng thở sâu một hơi, mặt không thay đổi mà đi vào sau bếp.
Diệp Mặc vừa làm xong, nhìn thấy nàng thì mỉm cười: “Đội trưởng Đường! Đồ ăn xong rồi, bê lên đi!”
“Tự anh bê đi, không thì gọi hai con mụ kia đến bê đi!” Đường Nguyệt Dao lườm nguýt một cái, rồi tức giận nói, nói xong liền quay đầu bước đi.
Nàng trở về, ngồi xuống ghế, nàng cũng lười nhìn hai con hồ ly tinh này làm điệu làm bộ, miễn cho lại làm mình tức giận.
Hàn Tâm Nhuế ở bên cạnh bụ lại, nhỏ giọng nói một tiếng: “Đường tiểu thư!”
Đường Nguyệt Dao hơi giật mình: “Sao thế?”
Từ khi trở về khách sạn, cô em đeo kính này liền rất hưng phấn, nhưng nàng cũng không thấy kỳ lạ, dù sao cũng không thể nhìn thấy tràng diện lớn như vừa rồi khi ở trong nước.
Hàn Tâm Nhuế chỉ chỉ điện thoại di động: “Hình như. . . đã xảy ra chuyện lớn rồi, cô xem đi này, các tạp chí và đài báo của nước N đều đang đưa tin, có rất nhiều người tự sát, trong đó còn có cả nghị viên quốc hội nữa!”
Đường Nguyệt Dao tỏ vẻ ngạc nhiên: “Tự sát? Nghị viên? Nhưng liên quan gì đến chúng ta?”
“Thế nhưng mà. . .trên này nói là, dường như nghị viên đó của quan hệ với tập đoàn Takeda!”
“Cái gì?” Sắc mặt Đường Nguyệt Dao đã thay đổi.
Thần sắc nàng vô cùng ngưng trọng, quát nhẹ một câu: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Sau khi nghe cô em đeo kính này giới thiệu xong thì nàng lại hoảng hốt, lại có chút không dám tin tưởng.
Chuyện này. . . sẽ không phải là do anh ta chứ!
Đám người nghị viên, nhân viên quan trọng trong chính phủ này. . .sẽ không phải là vây cánh của nhà Takeda chứ!
Hình như chuyện này đang náo loạn rất lớn, đã có không ít người tự sát, những người sống tạm bợ kia cũng sẽ không có kết cục tốt đâu, thế lực của nhà Takeda lập tức bị gạt bỏ hơn phân nửa.
“Còn có nữa, còn có một đại ca xã hội đen bị người đâm mấy trăm đao, chết rất thảm!”
“Cô nhìn này, còn có một tin tức mới này, một công tử nhà giàu tên là Takeda Hiroshi đã lái xe lao xuống sông, khi vớt lên thì đã chết đuối, cô nói xem. . . có phải là do chủ tịch Diệp sắp xếp không?”
Đường Nguyệt Dao ngồi yên, im lặng nửa ngày.
Sau đó liền thì thào một câu: “Chắc hẳn là vậy!”
Trừ tên kia ra thì còn có thể là ai chứ!
Thật không nhìn ra, một người đọc sánh có vẻ ngoài nhã nhặn, lại có thủ đoạn hung ác như vậy.
Takeda Hiroshi?
Chắc là cháu trai của lão già kia rồi!
Có điều, nàng lại có một vấn đề, rốt cuộc anh ta làm tất cả những điều này bằng cách nào?
Chờ người bê hết đồ ăn lên bàn, Đường Nguyệt Dao ngẩng mặt lên, hỏi: “Này! Anh đã xem tin tức mới chưa?”
Diệp Mặc khẽ giật mình: “Tin tức gì?”
“Có người tung một đống scandal lên internet, giờ đã chết rất nhiều người, hình như đều có quan hệ với nhà Takeda!”
“Ừm!” Diệp Mặc thản nhiên trả lời.
“Anh sắp xếp đúng không?”
“Ừm!”
Đường Nguyệt Dao nhíu mày, nàng biết, nếu mình hỏi anh ta làm thế nào, thì chắc chắn tên này sẽ giả vờ thần bí, không trả lời nàng, cho nên nàng dứt khoát không hỏi nữa, cầm đũa lên, bắt đầu nhanh chóng gắp đồ ăn bỏ vào miệng.
Miki Ito ở đối diện nghe thấy thế, ánh mắt liền lóe lên một cái.
Nàng cũng biết Diệp tiên sinh có mâu thuẫn với nhà Takeda từ chỗ của Yuuji tiên sinh, nhưng nàng không ngờ mâu thuẫn lại trở nên gay gắt như vậy, còn muốn đấu đến người chết ta sống nữa.
Buổi chiều, nàng hơi bận tâm về chuyện Diệp tiên sinh đi đến tổng bộ của Takeda, nhưng bây giờ xem ra, dường như Diệp tiên sinh vẫn đang chiếm thượng phong.
Điều này thật sự là có chút khó tin!
Đúng là Diệp tiên sinh rất có tiền, nhưng dù sao cũng là một người ngoài ở chỗ này, thế lực của đám người Yuuji tiên sinh cũng không sánh bằng mấy người dòng chính trong gia tộc Takeda, thế mà lại còn có thể thắng, còn có thể làm cho nhà Takeda trọng thương đến trình độ này nữa?
Người đàn ông có trí tuệ, có bản lĩnh, chính là người đàn ông hấp dẫn nhất!
Miki Ito nhấp một ngụm rượu, tay chống cằm, nhìn vào Diệp Mặc mà không hề chớp mắt, nàng cảm thấy mình lại hơi động lòng rồi, giống như khi nhìn thấy Diệp tiên sinh được mọi người vây quanh trong buổi tiệc học thuật kia, thì nàng cũng đã từng động lòng.
Đường Nguyệt Dao chú ý đến, liền tức giận mà trừng mắt qua.
Nhìn nhìn nhìn, nhìn cái gì mà nhìn lắm thế!
Miki Ito lập tức hé miệng cười một tiếng, lộ ra phong thái phong tình vạn chủng.
Vị Đường tiểu thư này cũng thật là, đề phòng nàng như vậy để làm gì, đều là chị em một nhà cả, mọi người cùng ngồi xuống nói chuyện không phải tốt sao, tối nay về cô, tối mai sẽ đến lượt tôi, như vậy có phải công bằng không, tất cả mọi người đều vui vẻ.
Nếu như Đường tiểu thư không ngại, hai người cùng lên cũng được, hoặc là thêm một người nữa lên, Nhất Long Tam Phượng cũng ok, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Trên phương diện này, quan điểm của nàng vẫn khá thoáng.
Đường Nguyệt Dao tất nhiên không biết Miki Ito đang suy nghĩ gì, nên nàng chỉ trừng mắt liếc qua một cái, sau đó lại cắm đầu vào ăn.
Nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp ở một bên thì không rên một tiếng nào, chỉ là thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn quanh, ánh mắt kia giống như đang tính toán kế hoạch gì đó.
Toàn bộ quá trình, chỉ có một mình Hàn Tâm Nhuế là cắm đầu vào ăn uống, không quan tâm đến trận chiến tranh của ba người phụ nữ kia.