Tokyo, trong một phòng riêng ở quán net.
Một người đàn ông đang ngồi trước máy tính, chơi một trò chơi đấu súng.
Khuôn mặt của người này tái nhợt, cóm ột đôi mắt âm trầm và lạnh lùng, bờ môi mỏng, bên phải mặt còn có một vết sẹo dữ tợn.
Vừa nhìn đã biết đây là nhân vật cực kỳ hung ác, không phải người dễ trêu.
“Ai vậy!”
Đang chơi vui vẻ, điện thoại di động ở bên bỗng nhiên vang lên, là có tin nhắn gửi đến, người này liếc mắt nhìn qua, nhân vật trong game liền tèo.
Anh ta nhỏ giọng mắng một câu, ném bàn phím qua bên cạnh, cầm điện thoại di động lên xem.
Là tin nhắn của một người môi giới, nói là có việc làm ăn lớn.
Tuổi tác của anh ta cũng khá lớn, làm ngành này cũng lâu, nên vẫn nhận công việc theo kiểu truyền thống là thông qua một số người trung gian.
Không giống đám sát thủ đời mới bây giờ, trực tiếp nhận việc trên internet, deep web gì gì đó.
Anh ta nhanh chóng trả lời: “Không nhận! Không nhận!”
Trong khoảng thời gian này, bên ngoài không quá yên ổn, nghe nói đoạn thời gian trước, có vài tên sát thủ và rất nhiều tội phạm đột nhiên bị tóm.
Tình huống này xuất hiện ở trên toàn thế giới, nên tất nhiên anh ta cũng nghe thấy.
Anh ta cảm thấy hơi sợ, cho nên không dám nhận việc nữa, mà chạy đến trốn trong quán net.
Thật ra thì từ nhặt được một cái mạng về, anh ta đã không nhận việc nữa rồi, dù sao vết thương trên thân thể và tinh thần cũng chưa hoàn toàn hồi phục.
Chuyến đi Hoa quốc đó quả thực là ác mộng!
Cả đời này, anh ta tuyệt đối sẽ không bước vào Hoa quốc một bước vào nữa, thậm chí chỉ nghĩ thôi mà cũng thấy sợ rồi.
Đám người kia, thật sự quá đáng sợ!
Tên nhãi kia, rõ ràng là một quái vật! Nhưng lại không ai tin anh ta cả!
Đúng rồi, hôm trước anh ta cũng nhìn thấy tin tức tên nhãi này đã đến nước N, mà trước đó còn trở thành thủ phủ của Hoa quốc nữa, thật sự là biến thái mà!
“Tiền rất nhiều, gấp năm lần giá bình thường? Còn chỉ là bảo vệ chứ không giết người? Kỳ lạ, mình là một sát thủ, thì bảo vệ cái gì?”
“Có điều, giá cả này cũng rất mê người, vừa hay mình cũng sắp hết tiền, vẫn đi một chuyến vậy!”
Anh ta do dự một chút, rồi vẫn đồng ý.
Môi giới lại gửi một tin nữa: “Còn có một công việc nữa, rất lớn!”
Kogoro khẽ giật mình: “Lớn đến mức nào?”
“100 triệu, đô la!”
Hít!
Con mắt của Kogoro lập tức trợn tròn lên, lại hít một hơi khí lạnh.
100 triệu đô la?
Đây là đơn hàng đẳng cấp gì chứ?
Coi như là nhân vật quan trọng thì cũng không đáng tiền như vậy chứ!
Kogoro vừa định hỏi, thì môi giới đã gửi tin nhắn qua.
“Mục tiêu là một người Hoa quốc, chính là anh chàng đẹp trai đang rất hot trên Internet của Hoa quốc ý, cũng chính là thủ phủ trẻ tuổi của Hoa quốc! Cố chủ ra giá 100 triệu đô la để lấy mạng người này, nhiệm vụ đã được treo thưởng trên internet rồi.”
“Có điều, đơn hàng này quá lớn, tôi nghĩ không có nhiều người dám nhận đâu, cho nên mới hỏi anh một chút, dù sao anh cũng là một sát thủ nổi tiếng! Có hứng thú không?”
Anh ta xem xong, lại còn tưởng mình nhìn nhầm, liền trợn to mắt lên để nhìn từng chữ từng chữ một, sau khi xác nhận mình không sai, thì anh ta lại hoảng sợ mà đứng bật dậy, còn hét lên một tiếng.
Gương mặt tái nhợt và lạnh lùng của anh ta đã biến thành vô cùng hoảng hốt, thân thể run rẩy kịch liệt như đã bị sợ vỡ mật.
Mục tiêu là tên quái vật kia?
Ai. . . ai điên thì mới cmn đi giết tên quái vật đó!
Tên đó không chỉ là quái vật, mà còn là thủ phủ của Hoa quốc, có rất nhiều tiền, nhiều vệ sĩ như vậy thì ra tay kiểu gì?
Đây không phải là tự tìm đường chết sao!
Kogoro cầm điện thoại di động lên, dùng đôi tay run rẩy để gõ chữ: “Không nhận! Không nhận!”
“Tôi có thể hỏi một câu, là ai treo giải thưởng không?”
Môi giới trả lời: “Theo quy định, nếu anh không nhận thì không thể lộ danh tính của cố chủ, anh cũng biết quy định mà, có điều, bởi vì hai nhiệm vụ này có cùng một cố chủ, cho nên nói cũng không sao.”
“Cái . . .cái gì? Cùng một cố chủ á?”
Trong lòng Kogoro lại lộp bộp một tiếng.
Môi giới trả lời: “Đúng thế! Đều là Takeda Sosuke lão tiên sinh của nhà Takeda, nhiệm vụ lần này của anh là bảo vệ ông ấy.”
“Nhà Takeda? Lại là nhà Takeda?” Kogoro thì thào một câu, rồi lập tức ngồi bệt xuống đất.
Lần trước, anh ta cũng nhận nhiệm vụ của nhà Takeda, là đi bắt cóc tên kia.
Hiện giờ, nhà Takeda lại cần người bảo vệ, mà lại còn treo thưởng cái đầu của tên kia nữa, mà hôm trước, tên kia lại đi đến nước N.
Lẽ nào. . . tên này đến báo thù?
Vì những chuyện đó, cho nên chạy đến nước N để báo thù nhà Takeda!
“Không. . . không ổn rồi!” Toàn thân Kogoro run rẩy.
“Xem có tin tức gì không. . .” Anh ta mở website ra, bắt đầu tìm kiếm tin tức mới nhất, càng xem thì trái tim của anh ta càng chìm xuống dưới, càng lạnh lẽo hơn.