Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1561 - Chương 1561. Có Tốt Thì Cũng Không Bằng Người Ta Được!

Chương 1561. Có tốt thì cũng không bằng người ta được!
Chương 1561. Có tốt thì cũng không bằng người ta được!

“Chị! Dậy đi thôi!”

Tám giờ sáng, Trác Lâm liền đẩy cửa phòng chị gái mình.

Nàng vẫn hơi buồn ngủ, nên không nhịn được mà ngáp một cái.

Nàng đang mặc một bộ độ ngủ mỏng bằng tơ, đồ ngủ khá rộng và mềm mại, bên dưới lớp quần áo là những đường cong sung mãn, vểnh cao.

Bên dưới là một đôi đùi ngọc thon dài thẳng tắp, lại trắng đến chói mắt.

Nàng vuốt vuốt mái tóc, nhẹ nhàng bước vào phòng, dáng người lay động, tràn lên những gợn sóng mê người.

“Chị, sao chị vẫn ngủ thế! Mặt trời chiếu đến mông rồi kìa!”

Trác Lâm đi đến bên cửa sổ, soạt một cái, màn cửa bị kéo ra, cho ánh nắng ở bên ngoài tràn vào phòng, rồi lại duỗi người một cái.

Đồ ngủ lập tức bị kéo căng ra, để lộ một đoạn viền ren đáng yêu, bao bọc lấy bờ mông tròn, to lớn mà mê người.

“Ừm!”

Người ngọc đang ngủ say trên giường ưm một tiếng, rồi hơi tỉnh lại, vén mái tóc rối tung lên, để lộ ra gương mặt xinh đẹp long lanh.

Nếu quan sát kỹ, sẽ thấy khuôn mặt và ngũ quan của hai chị em tương đối giống nhau, cả hai đều xinh đẹp tinh lệ, rung động lòng người, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt, em gái càng trong sáng và hoạt bát hơn một ít, còn cô chị thì càng thành thục hơn, lại có vài phần khí khài hào hùng.

“Mấy giờ rồi?”

“Chị, hơn tám giờ rồi đấy!”

Trác Lâm đi qua giường, nhào vào trong ngực chị gái mình, lại dùng khuôn mặt mềm mại mà cọ cọ: “Có phải tối qua chị lại về muộn rồi không?”

“Ừm!”

Trác Tâm Nghiên gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ mệt mỏi, lại cau mày như là đang lo lắng, buồn rầu gì đó, nàng dịch chuyển cơ thể, đưa tay vuốt ve đầu của em gái mình, gương mặt liền nở một nụ cười.

“Tối hôm qua có vài việc thôi, em không cần lo lắng, không phải chuyện gì to tát đâu, chẳng mấy chốc là sẽ giải quyết xong, hôm nay chị không có việc gì, em đi về phòng chuẩn bị một chút, lát nữa chúng ta đi mua đồ ăn.”

“Em mời anh ấy mấy giờ?”

“Em bảo anh ấy 11 giờ 30 đến.”

“Vậy thì vẫn kịp, tranh thủ thời gian thôi!’

“Được rồi!”

Trác Lâm hưng phấn ngồi dậy, nhảy xuống giường, nhún nhảy đi ra khỏi phòng.

Trác Tâm Nghiên với điện thoại di động, mở ra xem tin nhắn, hàng mày lập tức vặn lại, hôm qua có một vụ án mới, đây là một vụ án giết cả nhà có tính chất vô cùng ác liệt trong những năm gần đây.

Thủ đoạn gây án cực kỳ quỷ dị, mà tung tích của thủ phạm càng bí ẩn hơn, đến giờ vẫn chưa điều tra được manh mối gì.

Cho nên tối hôm qua nàng bị gọi đến hỗ trợ, sau khi đến hiện trường, thì nàng cũng không phát hiện ra thứ gì mới.

Trác Tâm Nghiên lẩm bẩm: “Chắc là sẽ bị bắt sớm thôi!”

Sở cảnh sát đã phát rất nhiều lực lượng cảnh sát đi điều tra, loại vụ án có tính chất ác liệt như vậy, chắc chắn phải phá càng sớm càng tốt.

Trác Tâm Nghiên lại ngáp một cái, kéo lấy thân thể mệt mỏi, bò xuống giường, đi rửa mặt.

Nàng cởi bộ đồ ngủ, thân thể uyển chuyển và trắng như tuyết liền lộ ra ngoài không khí, làn da trơn bóng như ngọc nổi lên một lớp vàng rực chói mắt ở dưới ánh mặt trời ấp áp.

Một cặp đùi đẹp rất hấp dẫn, cực kỳ dài và thon thả, khi khép lại thì không có một tia khe hở nào.

Nàng mở tủ quần áo ra, quét mắt nhìn một chút, rồi lại cau mày lại.

Hình như. . . không có quần áo mặc rồi, lâu lắm rồi nàng chưa mua quần áo mới.

Chọn một lúc, cuối cùng nàng vẫn chọn một chiếc quần jean, phối hợp với một chiếc áo len mỏng màu đen, cách ăn mặc rất bình thường, nhưng cũng rất hiện dáng người và khí chất.

Nàng chỉ sửa sang lại mái tóc chứ không cần trang điểm, sau đó liền đi qua xem em gái mình, phát hiện con bé vẫn còn đang trang điểm làm đẹp.

Một chiếc váy trắng tinh tế, cộng thêm một đôi tất chân trắng bằng tơ, vừa trong sáng lại vừa quyến rũ, dụ hoặc, trông rất xinh đẹp.

Trác Tâm Nghiên quan sát vài lần, lại mỉm cười đầy ranh mãnh.

Trác Lâm đang vẽ lông mày, thấy thế liền giận dỗi một câu: “Ai nha! Chị, chị cười cái gì nha!”

Trác Tâm Nghiên hé miệng cười nói: “Không có gì, nhanh lên! Em muốn ăn cái gì? Diệp tiên sinh thích ăn cái gì?”

Trác Lâm dịu dàng nói: “Em. . . không biết nữa! Anh ấy nói là gì cũng được, chị, lát nữa chị thấy gì ngon thì cứ mua, sở trường của chị là món nào thì mua cái đó.”

Mời anh Diệp đến nhà ăn cơm, chính là tấm lòng mà thôi, dù sao người ta cũng nấu ăn giỏi như vậy, cho dù mình có làm tốt thế nào thì cũng không bằng người ta được.

“Được rồi!” Trác Tâm Nghiên gật đầu.

Chờ em gái trang điểm, ăn diện xong, hai chị em cùng đi ra ngoài, hai người đứng cùng một chũ, hiệu suất quay đầu nhìn cao, hầu như tất cả ánh mắt của người qua đường đều bị đôi chị em xinh đẹp này hấp dẫn.

Hai người đi dạo một vòng, đồ ăn mua cũng kha khá rồi, liền đi về nhà, bắt đầu chuẩn bị.

Trác Tâm Nghiên nhìn em gái mình tràn đầy phấn khởi, còn định tự tay làm, nàng bất đắc dĩ, đoạt lấy đồ trong tay em gái, lại đưa tay đẩy Trác Lâm ra phòng khách.

“Để chị làm cho! Em đừng động vào, em ở đây chỉ là quấy rối thôi!”

“Em. . . được rồi!” Trác Lâm bất đắc dĩ mà chu mỏ lên, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Hết chương 1561.
Bình Luận (0)
Comment