Tên đó là một người trẻ tuổi, làm sao có thể sở hữu năng lượng to lớn như vậy chứ, chỉ dùng vài ngày ngắn ngủi, mà đã có thể hủy diệt một thế lực tập đoàn tài chính rồi?
Còn thủ đoạn lãnh khốc vô tình kia nữa, thật sự là chuyện mà tên đó có thể làm ra sao?
“Cái . . . cái gì?” Trần Thiên Hạo nghe thế liền ngây dại, trợn tròn đôi mắt mờ mịt lên, Tiểu Đường đang nói cái gì vậy? Nhà Takeda chết hết rồi? Bị huyết tẩy rồi?
Chuyện này. . . làm sao có thể chứ!
Uông Tiểu Đường hừ nói: “Không tin à? Tự anh xem tin tức đi!”
Trần Thiên Hạo ngồi ngây người rất lâu, đột nhiên tay lên run, điện thoại di động trong tay đã rơi xuống dưới.
Hít!
Anh ta nhịn không được mà hút một hơi khí lạnh.
Cuối cùng thì anh ta cũng biết cảm giác quái dị lúc trước là từ đâu ra rồi, hóa ra chính là từ tên kia, tên kia bị bọn họ coi là một thư sinh yêu đuối, một bác sĩ hiền lành, nhưng sự thật lại không đơn giản như vậy.
Khi đó, đối mặt với sự bắt cóc của bọn họ, đúng là tên kia không sợ thật, chứ không phải giả vờ.
Tên kia. . . e rằng tên kia là một người tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn độc ác, lãnh khốc vô tình. . .
“Huyết tẩy thật rồi á? Chắc chắn không phải là sư muội tôi ra tay, cô ấy không thích giết người đâu, tên kia. . . tàn nhẫn thật! Tập đoàn Takeda sắp đổi tên? Sợ rằng tập đoàn này cũng đã rơi vào tay tên kia rồi! Thủ đoạn kinh khủng thật!”
Trần Thiên Hạo thổn thức một phen, cảm xúc lại chập chùng lên xuống, rung động không thôi.
Anh ta thật sự đã nhìn nhầm, lúc trước đã không nhận ra tên kia lại là một nhân vật ghê gớm như vậy!
Có lẽ. . . may mà có sư muội ở đó, dựa vào phần tình cảm này, cho nên họ mới yên lành, bằng không. . . có lẽ mấy người bọn họ đã bị thả trôi sông rồi.
“Mẹ kiếp! Tên này quá đáng sợ!”
Khóe miệng Trần Thiên Hạo giật giật vài cái, có chút nghĩ mà sợ.
“Đúng vậy!” Uông Tiểu Đường gật đầu, nàng cũng cảm thấy như vậy.
Nàng nghĩ đến cái gì, lại nói tiếp: “Đúng rồi, buổi tối hôm qua, tên đó lại lên hot search rồi, anh xem Tik Tok và Weibo thì biết.”
“Lên hot search? Tên đó lại làm gì rồi?” Trần Thiên Hạo rất kinh ngạc, nhặt điện thoại di động lên, mở máy, rồi mở Weibo ra xem.
Chẳng mấy chốc, anh ta liền trợn mắt há hốc mồm: “Đậu xanh rau muống!”
Một tên đáng sợ như vậy, vừa là thủ phủ vừa là một streamer có tài hoa như yêu nghiệt?
Ca hát, nhạc cụ, thủ công, vẽ tranh. . . mọi thứ đều tinh thông?
Chuyện này. . . quả thực là quá bất hợp lý rồi!
Uông Tiểu Đường mở Tik Tok, lắc lắc điện thoại di động mà khoe khoang, nhếch miệng cười nói: “Không ngờ đúng không! Tôi vừa follow rồi, nghe nói phòng live stream này có rút thưởng, nếu như tôi có thể trúng thì tốt rồi.”
“Trúng thưởng? Cô nằm mơ đi thôi!” Trần Thiên Hạo cười nhạo nói: “Tôi cũng follow xem sao, tại sao đều gọi tên đó là chồng, ông xã với ba ba này, đám người này thật sự là không biết xấu hổ! Bọn họ quen tên đó sao? Quá vô sỉ!”
Trần Thiên Hạo vừa mắng, vừa gõ chữ như bay, dưới khung bình luận đã xuất hiện hơn mười chữ “ba ba” của Trần Thiên Hạo, thế mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh.
“Anh mới là tên vô liêm sỉ nhất!” Uông Tiểu Đường liếc mắt nhìn qua, rồi lườm nguýt một cái.
Nhiều tuổi rồi, thế mà còn gọi một người trẻ hơn mình là ba ba, cái tên này đúng là không biết ngượng, không giống như nàng, nàng gọi ông xã là rất bình thường.
Uông Tiểu Đường lẩm bẩm nói: “Này! Chúng còn đi nữa không, lâu lắm rồi chưa có mối làm ăn nào, ngốc ở đây lâu như vậy, chỉ có tốn tiền thôi.”
Bọn họ vốn định đi từ lâu rồi, nhưng mấy tên này lại nói ở đây chơi đùa một chút nên chưa đi, kết quả thì tên này bị tóm, sau đó vừa ra thì lại bị tóm tiếp, cho nên kéo dài đến tận bây giờ mà vẫn chưa đi.
“Sắp xếp một chút, qua vài ngày nữa liền đi thôi!” Trần Thiên Hạo vừa xem tin tức vừa nói, bỗng nhiên anh ta nhìn thấy thứ gì đó, sắc mặt liền thay đổi: “Chờ đã, không đi nữa, có chuyện rồi!”
“Cái gì?” Uông Tiểu Đường hơi giật mình.
“Sắp. . . sắp có chuyện lớn xảy ra rồi!”
Trần Thiên Hạo nhìn màn ảnh, lông mày dần dần vặn chặt lại, thần sắc trở nên vô cùng ngưng trọng.
“Chuyện lớn?” Uông Tiểu Đường càng thấy khó hiểu hơn.
“Tạm thời ở lại đã, xem tình hình thế nào đã, chuyện này. . . có lẽ không phải chúng ta có thể động vào.” Trần Thiên Hạo vừa nhìn màn hình vừa nói, sau đó lại lẩm bẩm một câu: “Lần này. . . không biết sẽ lại chết bao nhiêu người đây!”
“Hả?” Uông Tiểu Đường lại càng nghi ngờ hơn.
“Có nói thì cô cũng không hiểu đâu, đi, đi mát xa thôi!” Trần Thiên Hạo nhếch miệng cười, sau đó liền khởi động xe.
“Anh. . . anh còn đi nữa á? Anh điên rồi à? Không sợ lại bị tóm lần nữa à?” Uông Tiểu Đường kêu lên, nàng đã vô cùng tức giận.
“Bởi vì có cái gọi là, quá tam ba bận, cho nên lần này chắc chắn sẽ không sao!”
Trần Thiên Hạo cười thản nhiên, anh đã đã vứt lời thề thốt ra sau đầu từ lâu rồi.