Trác Lâm vừa ăn cơm, vừa nâng quai hàm, nhìn trái rồi lại nhìn phải.
Hai người này, đang làm cái gì nha?
Quả nhiên là mục đích của chị gái mình cũng không đơn giản như vậy!
Diệp Mặc liếc mắt nhìn qua, cười nói: “Trác tiểu thư, có phải vấn đề này quá nghiêm túc rồi không, chúng ta vẫn nên trò chuyện mấy chuyện nhẹ nhõm một chút, cô xem Lâm Lâm kìa. . .”
“Ừm!” Trác Tâm Nghiên gật đầu, cũng không nhắc lại chuyện này nữa.
Mọi người ăn được một lúc, Trác Lâm nói: “Chị, chờ ăn xong, chúng ta đi dạo phố đi! Lâu lắm rồi chị mới được nghỉ ngơi, chúng ta đi dạo phố mua sắm đi!”
“Ừm!” Trác Tâm Nghiên vui vẻ gật đầu.
Nhưng nàng vừa nói xong, còn chưa được vài phút, thì điện thoại di động của nàng đã rung lên, nàng cầm lên xem, liền đứng dậy, đi qua một bên để nghe máy.
Ngay sau đó, sắc mặt của nàng liền thay đổi.
“Lâm Lâm, chiều nay chị. . .” Trác Tâm Nghiên cúp điện thoại, quay về, có vẻ hơi khó xử: “Để hôm khác nhé, hôm khác rồi đi dạo phố!”
“A!” Thần sắc của Trác Lâm lập tức ảm đạm đi vài phần, nàng thấy hơi hiu quạnh và mất mát, nhưng vẫn ngoan ngoan gật đầu.
Trác Lâm cau mày, hơi lo lắng hỏi: “Chị, có phải lại có vụ án lớn nào rồi không?”
“Ừm!” Trác Tâm Nghiên gật đầu, sắc mặt nghiêm túc nói: “Chị không ăn nữa, phải đi rồi! À đúng rồi, anh có hứng thú với việc điều tra vụ án không? Có muốn đi cùng hay không?”
“Hả?” Diệp Mặc khẽ giật mình: “Ý cô là, để tôi đi đến hiện trường?”
Trác Tâm Nghiên nói: “Đúng vậy! Vụ án này rất khó giải quyết, dường như là liên hoàn án, tình hình rất khẩn cấp, tôi muốn cho anh xem một chút, nói không chừng anh sẽ có ý nghĩ mới mẻ nào đó, có thể dẫn dắt cho bọn tôi!”
“Như vậy. . . có thích hợp không?”
Sắc mặt Diệp Mặc hơi cổ quái.
Hắn lại không phải cảnh sát, chạy đến hiện trường thì không thích hợp lắm.
Trác Tâm Nghiên cười nói: “Chỉ là chuyện một câu nói của cấp trên thôi, không có gì là không thích hợp cả.”
Trác Lâm ở bên cạnh cũng thấy rất kỳ quái: “Chị, chị. . . chị. . . chị để anh Diệp đến hiện trường, giúp chị tra án á?”
Trác Tâm Nghiên quay người qua, cười nói: “Anh Diệp của em thông minh như vậy, để anh ấy giúp đỡ cũng không có gì không tốt cả, lần trước anh ấy đã giúp bọn chị một chuyện lớn đấy.”
“Cũng đúng nha!” Trác Lâm lập tức hé miệng cười, nàng còn thấy hơi kiêu ngạo.
Anh Diệp không chỉ thông minh bình thường đâu, mà là tuyệt thế thiên tài, ánh mắt của chị quá chuẩn luôn!
Diệp Mặc do dự một chút, vẫn đồng ý: “Vậy. . . vậy liền đi xem một chút cũng được!”
Hắn cũng nghe thấy cú điện thoại vừa rồi của Trác Tâm Nghiên, hoàn toàn chính xác là rất khẩn cấp, đi xem một chút cũng được.
“Anh Diệp, chị, hai người đi cẩn thận nha!”
Trác Lâm đứng dậy, cười tủm tỉm tiễn hai người ra ngoài, sau khi quay lại, liền nhìn thấy một bàn đầy bát đĩa, gương mặt lập từ mờ mịt, rồi từ từ sụp đổ.
Hai người đều đi, để một mình nàng ở trong nhà, lại còn phải dọn dẹp nhà bếp, rửa bát. . .
“Rửa thì rửa thôi!”
Nàng bĩu môi một cái, ngồi xuống ăn no căng, rồi mới xắn tay áo lên dọn dẹp.
“Những lời chị mình nói lúc nãy là có ý gì nhỉ?”
“Anh Diệp lại nói gì nhỉ? Hai người này, sao cứ thần thần bí bí thế nhỉ, hai người đều là người xấu, thế mà không nói cho mình biết.”
“Chiều nay làm gì đây? Bên ngoài lạnh quá, chắc lại có tuyết rơi rồi! Vẫn là tìm chị Đường đi! Rủ chị Đường đi chơi!”
Trác Lâm vừa rửa bát vừa không ngừng lẩm bẩm.
…
Hai người đi ra ngoài, leo lên xe, Trác Tâm Nghiên liền giới thiệu qua một lượt.
“Đã có hai vụ án mạng, vụ thứ nhất là chạng vạng tối ngày hôm qua, một nhà bốn người đã bị giết sạch, tình trạng tử vong rất thê tham, quái dị nhất là, bác sĩ pháp y đã tìm thấy rất nhiều lỗ kim ở trên đầu bọn họ. . .”
“Là loại kim dành cho châm cứu, rất nhỏ. . . Camera ở gần đó đều bị hỏng hết, cũng không tìm được người chứng kiến, càng không tìm thấy dấu vết của thủ phạm.”
“Thủ phạm không vào từ cửa chính, bởi cửa rất dầy và rắn chắc, dựa theo những dấu vết hiện tại để suy đoán, thì thủ phạm đột nhập từ cửa sổ, nhưng mà nhà này lại ở tầng 18, bên ngoài cũng không có đường ống hay cái gì để có thể trèo lên.”
“Chín giờ tối hôm qua tôi đã đi xem hiện trường, có rất nhiều thứ không thể giải thích theo lẽ thường được, tầng 18 đấy, người bình thường làm sao có thể vào được.”
“Vụ án thứ hai vừa xảy ra vào sáng hôm nay, thủ đoạn gây án tương tự, trên đầu có rất nhiều lỗ kim, chỉ có một người chết, bởi vì trong nhà chỉ có một người.”
“Thông qua thủ đoạn gây án, có thể xác định là cùng một người, hiện giờ còn chưa xác định kẻ này còn tiếp tục gây án hay không, cho nên tình hình rất khẩn cấp, nhất định phải nhanh chóng bắt được.”
“Động cơ là gì?” Diệp Mặc hỏi: “Không phải là giết người không có mục đích chứ?”
“Không phải!” Trác Tâm Nghiên lắc đầu: “Đúng là có mục đích, nhưng tạm thời, chúng tôi vẫn chưa hiểu được, hình như thủ phạm đang muốn tìm thứ gì đó, bởi thủ phạm đã lục tung cả hai nơi đó lên.”
“Vậy là tốt rồi!” Diệp Mặc lên tiếng, rồi khởi động xe.
Không phải giết người lung tung không có mục đích, vậy thì ít nhất cũng có thể khống chế.
Hắn lái xe theo địa chỉ Trác Tâm Nghiên cung cấp.