“Tôi có một tòa biệt thự ở vùng ngoại ô Đế Kinh, nơi đó tương đối vắng vẻ và ít người, bảy ngày này tôi sẽ ở chỗ đó, ít người, cũng có thể không liên lụy đến người vô tội.”
“Bên cạnh tôi cũng có mấy vị cao thủ, lát nữa tôi sẽ giới thiệu cho mọi người quen biết. . .”
Triệu Tinh Uyển cũng không thèm để ý, mà ngồi xuống, rồi nói sắp xếp của mình.
“Có rất nhiều thế lực cần chú ý, nhưng đại bộ phận đều tuân theo quy củ và sẽ không ra tay giết người, nhưng có một tổ chức tên alf Huyết Diễm, trong đó đều là đám liều mạng và hung ác, cần phải đề phòng bọn họ.”
Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Nghe nói đám người này đã phạm vào không ít án mạng giết người, thật ra trước kia tôi cũng từng quen biết với tổ chức này, đám người này. . . không có chút nhân tính nào, chỉ cần có thể kiếm tiền thì cái gì bọn họ cũng làm, tiếng xấu đã vang danh toàn cầu rồi, nhưng mà thực lực của bọn họ rất mạnh, cho nên có rất ít người dám trêu chọc.”
“Huyết Diễm?” Đường Nguyệt Dao cau mày, thì thào một câu, dường như nàng cũng đã nghe nói đến cái tên này, tiếp đps, mặt lộ vẻ căm ghét: “Một đám rác rưởi! Cặn bã!”
Triệu Tinh Uyển liếc mắt nhìn đồng hồ ở cổ tay, cười nói: “Xem ra Đường tiểu thư cũng biết rồi, vậy tôi không cần nói nhiều nữa, Diệp tiên sinh, lát nữa cùng đi ăn một bữa cơm nhé?”
“Không được, trưa nay tôi có việc rồi!” Diệp Mặc uyển chuyển từ chối, trưa nay hắn còn phải đến Nhã Yến.
Vị sư huynh kia của đội trưởng Đường hẹn một tiếng, chắc là vẫn kịp sắp xếp một chút rồi đi.
“Ah! Vậy để hôm khác!” Triệu Tinh Uyển mỉm cười: “Chắc vị kia còn phải một lúc nữa mới đến, Diệp tiên sinh, hay là anh dẫn tôi đi tham quan Hoa Thiên của các anh một chút đi, dạo này thanh thế của Hoa Thiên rất mạnh nha, danh tiếng ở quốc tế rất cao đấy, vệ sĩ và cả lĩnh vực an ninh mạng đều rất nổi tiếng nha.”
“Không phải các anh cũng có một trung tâm an ninh mạng sao, có thể dẫn tôi đi tham quan một chút không?”
“Có thể!”
Diệp Mặc vui vẻ đáp ứng, hắn đứng dậy, cùng Ngô Diệu Long dẫn người đi tham quan.
…
“Anh đẹp trai, quần lót của anh!”
“Anh đẹp trai, chậm thôi!”
Trong một nhà nghỉ, Trần Thiên Hạo vội vàng tắm rửa, lấy quần áo rồi mặc vào, sau đó lao ra khỏi cửa, đi xuống dưới, liền nhìn thấy một chiếc MPV ở cách đó không xa đi đến, rồi dừng ở trước mặt.
Trần Thiên Hạo lên xe, chỉ thấy bên trong đã có vài người, sắc mặt cả đám đều hơi cổ quái.
Râu quai nón nhịn không được mà hỏi: “Chất lượng của mấy cô em bên này thế nào?”
“Cực phẩm!” Trần Thiên Hạo giơ ngón tay cái lên: “Phục vụ rất chu đáo!”
Mấy tên đàn ông liền bắt đầu cười hắc hắc.
Gã đeo kính nói: “Mấy ngày rồi mà vẫn chưa bị bắt, xem ra vận xui của anh đã qua rồi nhỉ!”
Trần Thiên Hạo thản nhiên nói: “Đó là đương nhiên, tôi đã chuyện vận rồi, cha nuôi còn tìm tôi, ủy thác nhiệm vụ quan trọng cho tôi, không phải sao?”
Uông Tiểu Đường ở phía sau trừng mắt một cái, mở miệng mắng: “Cha nuôi cái gì, da mặt dày thật, đám đàn ông thối các anh thật không biết xấu hổ là gì!”
“Ah ah, chỉ cho phép cô gọi ông xã, không cho phép bọn tôi gọi cha nuôi đúng không?” Râu quai nón nói: “Tối hôm qua tôi đã thấy rồi, cô xem anh ta live stream, nhấn Like rất nhanh, còn đánh vô số chữ ông xã nữa.”
Uông Tiểu Đường lập tức đỏ mặt, ấp úng: “Nào. . . nào có, anh. . . anh nhìn nhầm rồi, là người khác! Tôi mới không thèm nói như vậy!”
“Còn xấu hổ, mọi người nhìn kìa. . .” Râu quai nón vui vẻ.
Mấy người còn lại cũng cười vang.
“Mấy người. . . thật là, phiền chết!” Uông Tiểu Đường trừng mắt một cái, lại hờn dỗi mà nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trần Thiên Hạo đột nhiên nghiêm túc, nói: “Được rồi, đừng tán phét nữa, nhiệm vụ lần này rất không bình thường đấy, sẽ có chút nguy hiểm.”
Mấy người còn lại cũng hơi giật mình, rồi cũng nghiêm túc lại.
“Nguy hiểm đến mức nào?”
Trần Thiên Hạo trầm giọng nói: “Nếu như tôi đoán không sai, nhất định là có liên quan đến chuyện kia, nếu vậy, sẽ rất nguy hiểm, có thể sẽ chết người đấy.”
Uông Tiểu Đường kêu lên: “Vậy sao anh còn đáp ứng? Anh điên rồi à?”
“Ah! Không phải là còn sư muội tôi ở đó sao! Cô ấy thuộc phe của chúng ta, có cô ấy ở đó thì không cần phải sợ, thần cản giết thần, phật cản giết phật, chúng ta đi theo cô ấy, chính là nhặt tiền!” Trần Thiên Hạo nhếch miệng cười: “Nhặt tiền, mà các người còn không muốn à?”
Mấy người kinh ngạc nói: “Sư muội của anh? Cô ấy. . . thật sự trâu bò như vậy sao?”
Đương nhiên là vị kia rất lợi hại, còn có danh là truyền kỳ, thế nhưng mà, nghe lời này cũng hơi quá rồi chứ!
Trần Thiên Hạo cười nói: “Đương nhiên! Không phải tôi đã nói với mấy người rồi sao, trên người của sư muội tôi có bí mật lớn, nhắc đến mới nhớ, bí mật đó cũng có chút quan hệ với chuyện lần này, tôi nhất định phải đi, nói không chừng, tôi cũng có cơ hội trở nên lợi hại như sư muội của tôi!”
“Là sao?”
Mấy người còn lại đều nghi ngờ và khó hiểu.
“Đến khi đó, các người sẽ biết thôi!” Trần Thiên Hạo cũng không trả lời, mà chỉ mỉm cười thần bí, sau đó liền thúc giục tài xế lái xe đi, anh ta đã thấy hơi sốt ruột rồi.