Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1578 - Chương 1578. Lý Thành Hổ: Để Tên Đó Nếm Mùi Đau Khổ!

Chương 1578. Lý Thành Hổ: Để tên đó nếm mùi đau khổ!
Chương 1578. Lý Thành Hổ: Để tên đó nếm mùi đau khổ!

Sau đó, Diệp Mặc còn đi thăm mấy vị Viện Sĩ quen biết, lại bị lôi kéo một trận, hắn để quà biếu xuống, rồi ứng phó một lúc, sau đó vội vàng rời đi.

Không phải hắn không muốn, nhưng khoác cái danh hiệu kia lên người, liền phải chịu thêm một phần trách nhiệm, cũng chịu thêm một chút hạn chế.

“Đi xem. . . mấy người đội trưởng Đường đi!”

Chiều ngày hôm nay, sau khi biếu quà xong, Diệp Mặc nghĩ nghĩ một chút, liền quyết định đi qua bên đó nhìn xem, thứ nhất là thăm đội trưởng Đường, thứ hai là xem khối ngọc kia, không biết Triệu tiểu thư đã nghiên cứu ra được thành quả nào chưa.

Hắn gọi điện thoại báo trước, rồi lái xe qua bên đó.

Vùng ngoại ô Đế Kinh, có một chiếc xe con màu đen dừng lại ở bên cạnh đường núi.

Trong xe có hai người.

Trên ghế lái phụ là một người đàn ông đội mũ trùm, nửa gương mặt bị giấu trong bóng tối, chỉ để lộ đôi mắt hung ác và nham hiểm.

Người này híp mắt, nhìn chằm chằm vào đường cái.

Sắp chạng vạng tối rồi, trời tối, đường trong núi rất tối tăm, xe cộ qua lại không nhiều, thỉnh thoảng mới thấy có một hai chiếc đi qua.

Rất lâu sau, hình như anh ta hơi mệt, liền thu hồi ánh mắt lại, mở điện thoại di động ra chơi một chút.

Lý Thành Hổ đột nhiên cười giễu một tiếng: “Đám cảnh sát này, thật sự là phế vật!”

Đã mấy ngày rồi mà anh ta vẫn bình yên vô sự, cũng không thấy đám cảnh sát thì truy tìm đến cửa, cảnh sát trong nước đúng là quá vô dụng!

Cũng có thể là do anh ta quá lợi hại, không để lại bất kỳ manh mối nào để đám cảnh sát kia có thể truy tìm, anh ta cũng bắt đầu nghi ngờ, có lẽ người trẻ tuổi có vẻ ngoài giống thủ phủ kia cũng không phải là thật sự phát hiện ra mình.

Có thể là khi đó, tên kia tùy tiện chỉ về một phía, mà mình không giữ được bình tĩnh, cho nên mới luống cuống, sau đó bỏ chạy thì mới lộ tẩy.

Bây giờ nghĩ lại một chút, anh ta lại cảm thấy quá oan uổng!

Suýt nữa bại lộ thì đã đành, lại còn bị sư thúc đánh cho một trận nữa.

Một lát sau, Lý Thành Hổ quay đầu nhìn về phía tài xế, hỏi: “Rốt cuộc thì bao giờ mới ra tay?”

Hôm qua, bọn họ đã tìm đến nơi này, sau đó liền giám thị cho đến bây giờ, anh ta đã không còn kiên nhẫn nữa rồi, ra tay sớm một chút không tốt sao, xong sớm nghỉ sớm, còn có thể ăn tết nữa.

Tài xế là một người hơn 40 tuổi, người này châm điếu thuốc lên, cười nói: “Thành Hổ, cậu gấp cái gì, đúng là người trẻ tuổi mà, cậu phải học kiên nhẫn đi!”

“Nghe nói bên kia có vài cao thủ khó giải quyết, mấy người sư thúc của cậu đang đi hỏi thăm tin tức, mà hai ngày nay, không chỉ có chúng ta tìm đến đây đâu, vẫn còn vài đám người nữa, bọn họ đã chạy qua bên đó khiêu chiến rồi, nhưng tất cả đều thất bại, chứng tỏ thực lực của người ta rất mạnh đấy.”

“Có cao thủ! Cho nên, cẩn thận một chút là không sai, cứ để đám người kia tranh giành chán đi, chờ cao thủ kia mệt mỏi rồi, khi đó chúng ta sẽ dễ dàng hơn.”

Người này nói xong, liền bắt đầu nuốt mây nhả khói.

Lý Thành Hổ cau mày, không nói gì nữa.

Một lát sau, anh ta lại cười xùy một tiếng, đầy khinh thường mà nói: “Cao thủ gì chứ!”

“Tôi nào biết!” Tài xế mỉm cười, lại phun một đám phun, rồi liếc mắt nhìn về phía điện thoại di động của Lý Thành Hổ, nhân tiện hỏi: “Lại xem tin tức của tên nhãi kia à, tôi nói này, mắt của cậu cũng quá kém rồi đấy, thế mà còn có thể nhìn nhầm được.”

“Tự nhiên lại bị ăn một trận đòn oan!”

“Nhắc đến tên nhãi này. . . haiz! Vừa đẹp trai lại vừa nhiều tiền, sao tôi không có mệnh tốt như vậy chứ!”

“Nếu như tôi có mệnh tốt như vậy, thì không cần vất vả như này rồi!”

Người kia nói với vẻ chua xót, lại vừa hâm mộ và ghen ghét.

“Tên nhãi này, đúng là tốt số!” Lý Thành Hổ nhìn một lúc, lại khó chịu mà nói: “Vừa nhìn tên này đã thấy ngứa mắt rồi, thật sự muốn đánh cho tên này một trận, để tên này biết thế nào là đau khổ.”

“Ha ha!” Tài xế cười: “Cậu không có cơ hội này đâu, chỉ sợ muốn gặp mặt cũng không gặp được ý chứ! Thân phận của người ta là gì cơ chứ?”

Lý Thành Hổ hừ lạnh: “Vậy thì chưa chắc!”

“Thành Hổ, đừng gây chuyện, biết chưa?” Tài xế vội vàng nghiêm mặt nói: “Cậu đừng quên, nhiệm vụ lần này là cái gì.”

“Rồi rồi!” Lý Thành Hổ không tình nguyện mà gật đầu.

Anh ta lại chơi điện thoại một lúc, liền cmar thấy hơi nhàm chán, liền nhìn ra ngoài cửa sổ xe một lúc.

Đúng lúc này, chỉ thấy một chiếc xe đi đến, nhìn từ phía xa, có thể thấy là một chiếc xe thể thao màu đen.

Lý Thành Hổ nhỏ giọng lẩm bẩm: “Phong cách phết nhỉ!”

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt anh ta đọng lại, anh ta nhìn thấy người thanh niên đang lái xe xuyên ra lớp cửa kính, hai đôi mắt của anh trợn trừng lên, bên trong tràn đầy khó tin.

“Kìa! Nhìn kìa. . . nhìn kìa. . .” Lý Thành Hổ kêu lên, vội vàng kéo tài xế.

“Làm sao?” Tài xế hơi giật mình, quay đầu nhìn qua, đúng lúc chiếc xe thể thao đi ngang qua, tài xế cũng nhìn thấy người bên trong xe.

“Đó là. . .”

“Có phải. . . chúng ta hoa mắt rồi hay không?”

Tài xế lập tức ngẩn người, tay run một cái, điếu thuốc trong tay suýt nữa rơi xuống, tầm mười giây sau, người này mới tỉnh táo lại.

Vừa nhắc đến tên nhãi này, liền gặp được luôn?

Đây cũng là quá trùng hợp rồi!

Không phải mình hoa mắt chứ?

Dù sao sắc trời cũng tối như vậy mà!

Lý Thành Hổ hưng phấn nói: “Chắc hẳn là đúng rồi! Chiếc xe kia vừa nhìn đã biết là rất đắt, ít nhất cũng phải vài chục triệu!”

Sau đó, anh ta vội vàng thúc dục: “Mau, mau đuổi theo!”

Hết chương 1578.
Bình Luận (0)
Comment