Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1589 - Chương 1589. Gặp Lại Cha Dương Mẹ Dương.

Chương 1589. Gặp lại cha Dương mẹ Dương.
Chương 1589. Gặp lại cha Dương mẹ Dương.

So sánh ra, thì Đường tiểu thư càng đơn thuần hơn, cũng không có nhiều tâm tư.

Có điều, nếu luận dáng người, thì Đường tiểu thư vẫn thắng một bậc, cái quy mô kia quả thực là quá phạm qui, hôm qua nàng ngủ cùng phòng với Đường tiểu thư, đúng lúc nhìn thấy Đường tiểu thư thay quần áo, khiến cho nàng chịu đả kích rất lớn.

“To như vậy, đi bộ có mệt không?”

“Đường tiểu thư còn học võ nữa, không biết có vướng vúi không?”

Nàng rất ngạc nhiên, nhưng cũng không dám hỏi.

Triệu Tinh Uyển hé miệng cười nói: “Đường tiểu thư hiện giờ rất nổi tiếng nha! Bắc Thối, Hình Ý, Bát Cực. . . những tông sư này đều đến rồi, nhưng đều bị đến cho chạy té khói, bây giờ, uy danh của Đường tiểu thư đã truyền khắp toàn bộ giang hồ rồi.”

“Rất nhiều người đang suy đoán, không biết Đường tiểu thư là xuất thân từ nhà nào, sư thừa nơi nào.”

Triệu Tinh Uyển cũng rất tò mò với vấn đề này.

Vị Đường tiểu thư này cũng quá lợi hại rồi!

Người ngọc cao ngạo mở miệng, ngữ điệu lạnh nhạt: “Mắc mớ gì đến cô!”

Triệu Tinh Uyển vuốt vuốt mái tóc, cười nói: “Không nói thì thôi, dù sao tôi cũng biết là cô sẽ không nói, trái lại thì vị sư huynh kia của cô lại có cứng miệng như vậy đâu, nói không chừng. . .”

Người ngọc cao ngạo khinh thường: “Cô đi hỏi đi!”

Triệu Tinh Uyển ngẩng đầu nhìn lên trên một chút, khóe môi giật giật hai cái, lại lắc đầu: “Vẫn là. . . thôi đi!”

Vị sư huynh kia của Đường tiểu thư quá không đứng đắn, nghe nói còn bị bắt vì đi mát xa hai lần rồi, đã ngồi xổm một tháng trời trong trại tạm giam, mà bây giờ nàng đang ăn mặc như này, nên tuyệt đối không dám đi, vì sợ bị anh ta chiếm tiện nghi.

“Tôi đang mặc đồ ngủ nên sợ anh ta có ý xấu thôi, nếu như là Diệp tiên sinh thì tôi sẽ không sợ, tiếc là hôm nay không thể giữ Diệp tiên sinh lại đây, bằng không thì tôi có thể kề gối mà chuyện trò vui sướng một đêm với Diệp tiên sinh rồi!”

“Cô không biết đấy thôi, tôi và Diệp tiên sinh có rất nhiều sở thích chung, có thể nói là tri kỷ của nhau, anh ấy còn khen mùi nước hoa trên người tôi rất thơm! Anh ấy còn nói là, chỉ ngửi một lần, cả đời đều không quên được!”

Triệu Tinh Uyển thấy người ngọc đối điện đã nghiến răng nghiến lợi, liền lộ ra vài phần đắc ý.

Vị Đường tiểu thư này, quả thực là quá đáng yêu!

“Cũng không còn sớm nữa rồi, tôi đi ngủ đây, hai vị, ngủ ngon!”

Triệu Tinh Uyển thản nhiên đứng dậy, nở nụ cười xinh đẹp, rồi quay người đi.

Vừa mới lên lầu, liền nghe thấy tiếng vỗ bàn rõ to từ phòng khách truyền lên, hình như là còn có tiếng gãy bàn nữa.

……

Chín giờ sáng, Ngọc Tình tỉnh dậy, nàng rửa mặt một phen, thay một chiếc váy trắng, trang điểm qua loa một chút, gương mặt xinh đẹp càng lộ vẻ rực rỡ động lòng người.

Khí sắc của nàng hồng nhuận phơn phớt, thần thái sáng láng.

Nàng đi xuống lầu hôn hai đứa bé, rồi đi thẳng đến phòng của Dương Mạn Ny.

“Chị Mạn Ny, xong chưa?”

“. . .Sắp rồi, chờ chút!”

Dương Mạn Ny vẫn đang ngồi trước bàn trang điểm để đeo trang sức, trên người mặc một bộ trang phục văn phòng, phối hợp với tất đen, càng lộ vẻ quyến rũ của phụ nữ trưởng thành.

“Em xem một chút nào!” Ngọc Tình tiến lên, khoác vai của Dương Mạn Ny, áp vào bên mặt của nàng, lại nhìn vào trong gương, cười xinh đẹp nói: “Ừm! Đẹp quá, chị chọn cái này này, rất đẹp!” Ngọc Tình đảo mắt qua đám trang sức trên bàn, rồi chọn một món.

“Em đeo cho chị!”

Nàng cầm lấy, rồi đeo lên cổ cho người ngọc ở trước gương, viên kim cương sáng chói tuột xuống theo cái cổ trắng ngần, lướt qua da thịt trắng nõn, suýt nữa thì rơi vào vực sâu không thấy đáy kia.

“Đi ăn cơm thôi!”

Chờ người ngọc xong xuôi, Ngọc Tình kéo nàng đi ra ngoài, ngồi vào bàn ăn.

Sau khi ăn xong, Dương Mạn Ny đứng dậy, đi vào phòng khách để kiểm tra một số quà tết đã chuẩn bị từ hôm qua: “Đây là cho mẹ, cái này cho cha, còn đây là của chú, cậu. . .”

Hôm nay nàng sẽ về nhà ăn cơm chưa, Diệp Mặc và Ngọc Tình cũng sẽ đi cùng, cha mẹ của nàng đều muốn gặp hai người họ, biểu chiều thì nàng và Ngọc Tình có việc phải làm, bọn họ phải đi diễn tập, dù sao cũng sắp đến tết rồi mà.

Nàng đã hủy rất nhiều hoạt động của Ngọc Tình, nhưng cái này lại không dễ hủy.

Chuẩn bị xong, người một nhà đi ra ngoài, leo lên chiếc MPV ở bên ngoài.

Xe bắt đầu xuất phát, một tiếng sau, xe tiến vào một khu chung cư cao cấp, tất cả nhà ở đây đều là một tầng một căn, cũng coi như là một khu nhà cao cấp hạng nhất ở Đế Kinh.

“Đến rồi!”

Đi thang máy lên trên, vừa đến cửa thì cửa đã mở ra, cha Dương nhiệt tình nghênh đón, ông còn buộc tạp dề, trên người còn có mùi thơm của thức ăn: “Mau mau vào nhà đi!”

Đưa người vào nhà xong, ông nhìn chằm chằm vài hai đứa bé mà quan sát một phen, lại vô cùng yêu thích: “Ai ui, lại lớn hơn rồi, cao hơn nhiều quá!”

“Cha, mẹ!” Dương Mạn Ny thay giày xong, đi vào phòng khách: “Hai người ở đây đã quen chưa?”

“Không quen, quá rộng lớn!” Mẹ Dương đang pha trà, liền ngẩng đầu lên, oán giận nói: “Bảo con đừng mua nhà rộng như vậy mà con không nghe, làm mẹ dọn dẹp vệ sinh cũng thấy mệt!”

“Mẹ, mẹ không biết thuê một bác gái à!” Dương Mạn Ny bật cười: “Rộng mới tốt, nhỏ thì con còn không thèm mua nữa kìa!”

Hết chương 1589.
Bình Luận (0)
Comment