Con ngươi của Bàng Kinh Hải co rụt lại, tâm thần chấn động kịch liệt.
Là lựu đạn!
Đây là chuyện gì? Cảnh sát đến?
Đám người trong phòng cũng bị choáng váng vì biến cố này, ánh mắt đồng loạt rơi xuống mặt đất, quả lựu đạn đang lăn trên mặt đất làm cho tất cả mọi người đều mờ mịt.
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại, lại có thêm vài tiếng choang choang, cửa sổ bị phá vỡ, từng quả lựu đạn rơi vào trong phòng.
Một màn này làm cho tất cả mọi người đều tê cả da đầu, tất cả đều hoảng sợ muốn chết.
“Đi mau!”
Có người kêu lên sợ hãi, điên cuồng lao về phía cửa phòng, nhưng mà có quá nhiều người trong phòng, mà cửa thì chỉ có một.
Mấy người ở xa cửa thấy tình hình không ổn, dứt khoát cắn răng một cái, rồi nhảy lên, đánh vỡ cửa sổ mà ra.
Tạch tạch tạch!
Những tiếng súng dày đặc vang lên, mấy người kia đã trúng hơn mười phát súng khi đang ở trên không trung, cả đám đều bị bắn thành cái sàng.
Ngay sau đó, rầm rầm rầm - - -
Tiếng nổ đinh tai nhức óc và ánh lửa nổ tung, cơn sóng xung kích đánh vỡ tường và cửa sổ, khói lửa tràn ngập.
“Khụ khụ!”
Trịnh Biểu, đường chủ của Báo Đường đẩy thi thể ở trên người ra, lảo đảo bò lên, trên gương mặt hung ác đã tràn đầy tro bụi, cực kỳ chật vật.
Anh ta liếc mắt nhìn thi thể, may mà không phải thủ hạ của mình, dưới tình huống cấp bách, anh ta đã tòm bừa một người để chặn cho mình, cũng không biết là tên xui xẻo của đường nào.
Sau khi nhìn thấy rõ, anh ta bật cười một tiếng: “Hươu Đường.”
Người của Hươu Đường rất nhiều, chết thì chết thôi, dù sao cũng là đám pháo hôi.
Trịnh Biểu đảo mắt nhìn qua, phòng này đã biến thành một vùng phế tích, tường đổ người chết, phòng bên cạnh cũng không khá hơn là bao.
Cửa sổ hoàn toàn biến mất, gió lạnh ở bên ngoài đã lùa vào trong.
Sàn nhà cũng bị nổ xuyên thủng, một nửa đã sụp xuống, còn có hể nhìn thấy những thi thể ở trong đám phế tích, trong đó cũng có người của Báo Đường.
Trịnh Biểu siết chặt nắm đấm, mắt trừng lên như muốn rách cả mí mất.
Là ai đã tiết lộ tin tức?
Anh ta muốn mắng to.
Chắc chắn bên ngoài là cảnh sát, đặc công, còn có thể có người của FBL, thế nhưng vì sao đám người này lại có thể điều tra đến nơi này, thậm chí còn không có chút dấu hiệu nào.
Lẽ nào đám người Ưng Đường và Bọ Cạp Đường thực sự xảy ra chuyện rồi, bị bắt rồi?
Cảnh sát nơi này lợi hại như vậy sao?
Trịnh Biểu cảm thấy nghi ngờ, anh ta cũng cảm thấy hình hình không đúng, nhưng nhất thời không nghĩ ra là không đúng ở chỗ nào.
Mắt thấy bên ngoài tạm thời không có dodonggj tĩnh, anh ta cũng không dám lao ra tìm hiểu tình hình, mà quay người nhảy lên cái cầu thang lung lay để leo lên tầng ba.
Tên tóc vàng gay lọ và mấy người thủ lĩnh đều ở đây, bọn họ phản ứng nhanh nhất, nên đã lao ra khỏi cửa phòng đầu tiên, còn Trịnh Biểu thì chậm một bước, chỉ có thể tìm kẻ chết thay.
Thạch Ngạo Phi nhìn về phía mấy người Phượng Đường, cắn răng quát lên: “Đám đàn bà thối này, có phải các cô tiết lộ hành tung hay không? Bằng không vì sao đám người này lại biết?”
Đám người chưa tỉnh hồn lại đều quay đầu nhìn về phía đó.
Công nhận, sơ hở lớn nhất có thể chính là đám đàn bà ở Phượng Đường.
Huyết Diễm của bọn họ vẫn luôn không nằm trong danh sách điều tra của FBL, hơn nữa bọn họ hành động rất bí mật, liên lạc cũng rất cẩn thận, kế hoạch gặp mặt hôm nay không thể bị lộ ra ngoài được.
Như vậy, khả năng lớn nhất chính là đám đàn bà Phượng Đường bị cảnh sát để mắt đến sau chuyện đêm hôm trước, rồi truy tìm đến chỗ này.
Tại Hồng Mị quát lên: “Không thể nào!”
Nàng luôn luôn rất cẩn thận, làm sao có thể đổ tội này lên đầu của nàng được, với lại, chuyện mới được bao lâu, làm sao cảnh sát có thể tra được nàng, còn truy đuổi đến tận đây?
Tại Hồng Mị lạnh giọng nói: “Nếu như là vấn đề của tôi, vậy Ưng Đường và Bọ Cạp Đường có thể xảy ra chuyện? Tôi thấy là Hạc Đường để lộ bí mật thì đúng hơn.”
Mọi người nghe thấy thế, sắc mặt cả đám đều thay đổi.
Đúng vậy! Dựa theo tình hình hiện giờ, Bọ Cạp Đường và Ưng Đường đều dữ nhiều lành ít, nếu như đám đàn bà này bị bại lộ, thì không thể nào lan đến hai Bọ Cạp Đường và Ưng Đường được.
Bàng Kinh Hải trầm giọng quát lên: “Không cần cãi nhau, bây giờ nói mấy thứ này có hữu dụng không?”
Anh ta hít một hơi thật sâu, cố gắng đè lửa giận trong lòng xuống.
Tám phần là Ưng Đường và Bọ Cạp Đường đã bị diệt sạch, đây là một tổn thất nặng nề với Huyết Diễm của anh ta, hiện giờ lại chết không ít người, tất cả đều là thành viên cốt cán của Huyết Diễm.
Trái tim của anh ta đang rỉ máu rồi!
Đám người im lặng, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ lo lắng bất an.
“Tại sao lại không có động tĩnh gì?”
“Kỳ lạ!”
Sau khi nghe ngóng, bên ngoài không có chút động tĩnh nào, điều này làm cho bọn họ càng thấp thỏm lo âu, muốn đi qua kiểm tra nhưng lại không dám, sợ có tay bắn tỉa ở bốn phía.
“Làm sao bây giờ?”
Bọn họ đã bắt đầu sốt ruột.