Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1675 - Chương 1676. Vẫn Rất Chu Đáo!

Chương 1676. Vẫn rất chu đáo!
Chương 1676. Vẫn rất chu đáo!

“Đừng bật đèn.”

Nàng vội vàng lên tiếng cản Diệp Mặc lại.

Nàng không muốn Diệp Mặc nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng và quẫn bách của mình.

Khi nàng vừa tỉnh dậy, nàng phát hiện mình đang ôm chặt Diệp Mặc, còn Diệp Mặc thì ngủ như chết, nên chắc là không biết chuyện này đâu nhỉ?

Còn chuyện mình hôn trộm Diệp Mặc trước khi ngủ kia. . .

Cho dù nàng biết Diệp Mặc không thể nhìn rõ mặt mình trong bóng đêm, nhưng nàng vẫn cúi đầu, quẫn bách đến mức không dám ngẩng đầu lên.

“A!”

Diệp Mặc dừng động tác rồi thu tay về, hắn mở điện thoại di động lên, quét mắt nhìn một số tin nhắn.

Nàng vội vàng trở về vị trị vốn của của mình, rồi dùng âm thanh yếu ớt như muỗi vo ve: “Tôi. . . tôi lại ngủ thêm một chút, tôi cảm thấy. . . còn chưa khôi phục hoàn toàn.”

“Ừm, vậy tôi dậy đây!”

“Anh không ngủ?”

“Ngủ đủ rồi!”

“Lát nữa cũng không ngủ à? Anh sẽ không đi qua phòng bên kia chứ?” Nàng bắt đầu khẩn trương.

Diệp Mặc hơi giật mình, bật cười nói: “Lát nữa tôi sẽ về, tôi chỉ qua đó tâm sự một chút thôi, là chuyện trên phương diện làm ăn ý mà.”

“Được rồi.”

Nàng lên tiếng, kéo chăn lên, che kín toàn thân, lại nghe thấy âm thanh sột soạt khi Diệp Mặc mặc quần áo, đi rửa mặt rồi đi ra khỏi phòng, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

“Chắc hẳn là không phát hiện. . .”

Nàng lầm bầm, trở mình vài lần rồi lại ngủ thiếp đi.

Không biết qua bao lâu, nàng mơ mơ màng màng cảm thấy Diệp Mặc đã trở về phòng nhìn mình một chút, đến khi nàng tỉnh dậy, thì đã là sáng sớm ngày hôm sau.

Nàng cảm giác mình đã khôi phục rồi, toàn thân đều sảng khoái hơn nhiều.

Nàng thấy Diệp Mặc không ở đây, liền bò dậy, đi ra ngoài nhìn một chút, Diệp Mặc cũng không có ở bên ngoài, nhìn thời gian thì đã tám giờ sáng rồi, chắc hẳn là đi ăn sáng.

Nàng quay về phòng, lại chú ý thấy một chồng quần áo ở trên tủ, nhìn qua thì là quần áo mà nàng đã thay trong hai ngày nay, đã được giặt qua, hong khô và gấp gọn gàng.

Nàng đưa tay lên sờ sờ, trên gương mặt lại nổi lên một vệt đỏ bừng.

Sao anh ấy có thể giặt quần áo cho mình chứ!

Loại hành vi thân mật này. . . không thích hợp lắm đâu!

Nàng âm thầm phàn nàn hai câu vì thấy hơi xấu hổ, nhưng đồng thời cũng thấy rất vui vẻ bởi sự chu đáo của Diệp Mặc.

Nàng cất quần áo đi, buộc tóc lên rồi chạy vào nhà tắm, đưa tay mò về sau lưng, kéo nhẹ một cái, lại đưa tay xuống bên hông, kéo xuống một cái.

Sau khi vui vẻ tắm xong, nàng lấy mấy chai chai lọ lọ mà Lâm Lâm đưa cho mình, rồi bắt đầu thoa một lượt, rồi mới chọn một bộ quần áo để mặc.

Cuối cùng, nàng cũng không quên cầm chai nước hoa lên xịt một chút, lúc này mới đi ra khỏi phòng.

. . .

“Diệp tiên sinh!”

Hơn mười giờ sáng, Diệp Mặc đợi một lát, vị Bart tiên sinh kia đã xuất hiện, vẫn là cách ăn mặc như lần trước, âu phục phục cổ và một chiếc mũ phớt, còn cả làn da tái nhợt và con mắt màu xanh lam, không có gì là thay đổi.

Anh ta chào hỏi, cởi mũ rồi ngồi xuống.

“Diệp tiên sinh, anh quả nhiên là một người thông minh.” Anh ta mỉm cười.

Kỳ hạn ba ngày, nhưng mới hai ngày mà vị này đã nghĩ thông suốt, liên lạc với mình nói muốn hợp tác, không hổ là người thông minh.

Vị thủ phủ trẻ tuổi của Hoa quốc này cũng không chỉ là một bình hoa như vẻ bề ngoài, mà là một thiên tài chân chính, có thiên phú siêu tuyệt trên lĩnh vực Sinh Vật, có thể nói là nhà khoa học sinh vật xuất sắc nhất ở trên thế giới này.

Nếu như vị này chỉ là một nhà khoa học bình thường thì sẽ không có tài phú kinh người và thân phận hiển hách như vậy, có lẽ khi đó tập đoàn cũng không lựa chọn phương án hợp tác như bây giờ.

Mà có thể càng cấp tiến hơn một chút, ví dụ như bắt lại.

Nếu như vị này từ chối hợp tác, bọn họ cũng sẽ áp dụng nhưng biện pháp như vậy, thật ra bọn họ cũng đã chuẩn bị nhân thủ rồi, tất cả đều sẵn sàng rồi.

Với thực lực của tập đoàn bọn họ, rất dễ dàng hoàn thành chuyện này, công ty vệ sĩ Lôi Thần kia, cộng thêm người phụ nữ ở bên cạnh Diệp tiên sinh, tất cả đều không là gì cả.

“Đương nhiên!” Diệp Mặc mỉm cười đáp lại: “50 tỷ cũng không tệ, nhưng tôi hy vọng tập đoàn các anh sẽ tuân thủ lời hứa, không dùng loại kỹ thuật này trên thương nghiệp.”

Bart tiên sinh cười nói: “Diệp tiên sinh, anh yên tâm, tập đoàn chúng tôi không thiếu tiền, không quan tâm một chút tiền đó, đối với chúng tôi mà nói, kỹ thuật mới là quan trọng nhất! Diệp tiên sinh, anh thông minh như vậy, nên chắc anh cũng hiểu, vì cái gì mà tập đoàn của chúng tôi muốn loại kỹ thuật này như vậy nhỉ?”

Diệp Mặc nói: “Tôi nghĩ là vì trường sinh thôi! Có điều, kỹ thuật này còn lâu mới có thể đạt đến trình độ trường sinh kia.”

“Đúng là còn kém rất xa, nhưng mà, đây đã là kỹ thuật tốt nhất bây giờ, thật ra chúng tôi từng đầu nhập cực lớn vào phương diện kéo dài tuổi thọ này, nhưng hiệu quả lại không như mong muốn.”

“Trong tập đoàn của chúng tôi có rất nhiều nhân viên nghiên cứu khoa học ưu tú, còn có rất nhiều nhà khoa học hàng đầu, có con đường kỹ thuật của Diệp tiên sinh anh mở ra, bọn họ có thể tiếp tục nghiên cứu theo con đường này, tôi tin rằng chẳng mấy chốc sẽ có thành quả to lớn hơn.”

Hết chương 1676.
Bình Luận (0)
Comment