Đường Nguyệt Dao nhìn người rời đi, không khỏi hừ lạnh một tiếng: “Khẩu khí thật lớn.”
Nàng ngồi ở trên ghế sa lon cạnh cửa sổ, đôi chân ngọc vắt chéo nhau, khoanh tay trước ngực, đây là tư thế ngồi quen thuộc của nàng, chỉ là tư thế này sẽ càng làm cho đường cong của nàng hấp dẫn ánh mắt của người khác hơn, càng tôn bờ mông đầy đặn và tròn trịa kia hơn.
Khuôn mặt xinh đẹp của nàng được tắm rửa ánh nắng, mang theo một vẻ đẹp rung động lòng người.
Diệp Mặc nhìn qua, ánh mắt hơi ngưng lại, thất thần trong giây lát.
Đúng là nàng rất đẹp, ngũ quan và dáng người đều không có chút tì vết nào, so sánh với những người phụ nữ hắn từng gặp mặt, khí chất của nàng rất đặc biệt, rất lạnh nhạt, rất mạnh mẽ.
Khí chất lạnh nhạt này không giống với Lạc tiểu thư hay Tư Tuyền, mà nàng càng gần với lãnh khốc hơn, người thường xuyên nhìn thấy sinh tử, quen thuộc với giết chóc mới có thể có loại khí chất này.
Nàng cũng không phải luôn luôn như vậy, mà nàng còn một mặt khác, thỉnh thoảng có chút ngạo kiều, yêu thích nói một đằng làm một nẻo, da mặt cũng rất mỏng, rất dễ thẹn thùng, còn có chút tinh nghịch, có thể nói là hoàn toàn tương phản với khí chất của nàng.
Có thể là chỉ khi ở trên giường, thì nàng mới để lộ thần thái phụ nữ của mình.
Hắn nhớ ra cái gì đó, thần sắc bỗng nhiên trở nên mất tự nhiên.
Đối với hắn mà nói, hai ngày nay đi ngủ chính là giày vò, hắn là một người đàn ông bình thường, ôm một đại mỹ nữ có dáng người nóng bỏng như vậy, tất nhiên là sẽ có phản ứng, cũng khó tránh khỏi động tâm.
Đúng lúc này, Đường Nguyệt Dao liếc mắt nhìn qua, bốn mắt giao nhau, nàng lại giống như bị điện giật, vội vàng quay đầu đi, trên gương mặt trắng nõn từ từ xuất hiện hai vệt đỏ ửng.
Tên này nhìn chằm chằm vào nàng làm gì?
Chắc chắn là không nghĩ chuyện tốt rồi!
Nàng đã thấy rất nhiều loại ánh mắt này rồi, đám đàn ông mà nàng gặp phải cũng sẽ nhìn nàng như vậy, trong đó còn mang theo một tia dục vọng, hạ lưu.
Nàng âm thầm nói khẽ: “Không phải mình không quyến rũ, mà tên này không được!”
Tên này là một người đàn ông, mà lại còn là một tên rất lăng nhăng, có rất nhiều phụ nữ, làm sao có thể không háo sắc, hai ngày nay ngủ chung giường, tám phần là do quá mệt mỏi, cơ thể không tốt, cho nên mới không có tâm tư đó.
Nàng nghĩ như vậy, liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều, sau đó lại liếc mắt nhìn qua với vẻ khinh bỉ.
Diệp Mặc phát hiện ra, chỉ buồn bực mà sờ mũi một cái.
Một lát sau, hắn thu nhiếp tinh thần, nghiêm túc nói: “Những gì Bart tiên sinh nói, chưa chắc đã là khoác lác đâu.”
Đường Nguyệt Dao trừng mắt nhìn qua, mở miệng nói: “Làm sao có thể!”
Diệp Mặc nghiêm mặt nói: “Tập đoàn Hunter này không đơn giản đâu, tôi đã điều tra về bọn họ, dưới cờ bọn họ có rất nhiều cơ sở nghiên cứu và phòng thí nghiệm, trải rộng toàn thế giới, chắc là bọn họ đã có thành quả không nhỏ trong lĩnh vực cải tạo gien này.”
“Cải tạo gien? Rất lợi hại sao?”
Đường Nguyệt Dao bắt đầu cau mày.
Nàng cũng từng nghe nói qua về thứ này, nhưng không hiểu nhiều lắm.
“Đương nhiên!” Diệp Mặc trịnh trọng gật đầu: “Thông qua cải tạo gien, hoàn toàn có thể để một người bình thường trở thành siêu nhân, cơ thể và tinh thần đều được cường hóa gấp trăm lần, thậm chí còn sinh ra một số năng lực khó tin.”
Nàng thì thào một tiếng, kinh ngạc nói: “Năng lực khó tin. . . ý của anh là, siêu năng lực sao?”
“Đúng vậy! Nhưng đây là kỹ thuật cải tạo gien rất cao cấp, tôi nghĩ là bọn họ chưa đạt đến trình độ này đâu.” Diệp Mặc gật đầu một cái.
“Vậy rốt cuộc. . . đồ đằng ở trên lưng tôi là cái gì?”
Đôi lông mày xinh đẹp của nàng lại nhíu chặt một lần nữa.
Nàng đã suy nghĩ rất nhiều lần về vấn đề này, nàng tương đối có khuynh hướng về một loại sức mạnh siêu nhiên, chứ không phải sản phẩm của khoa học kỹ thuật.
Nhưng nàng cũng không thể xác định.
Diệp Mặc lắc đầu: “Tạm thời vẫn không rõ ràng.”
Nàng bĩu môi đỏ một cái, cũng không cảm thấy bất ngờ, Diệp Mặc cũng không biết tất cả mọi thứ.
“Siêu năng lực sao! Vậy tôi cũng tính là siêu năng lực.”
Long văn kia vốn có thể cường hóa thân thể của nàng về mọi mặt, cộng thêm cảm giác tinh thần, mà hiệu quả của Loan văn mới kia càng thần ký hơn một chút, nó không chỉ để sức mạnh và tốc độ của nàng tăng vọt, làm cho thân thủ của nàng càng nhanh hơn, mà còn để cho nàng cảm nhận được sự tồn tại của gió.
Diệp Mặc lại lắc đầu, cười nói: “Cửa cô là ngoại vật, không tính.”
Siêu năng lực bình thường đều chỉ năng lực của bản thân con người, ví dụ như niệm lực, tâm linh cảm ứng . . . đều rất nổi tiếng.
Tại thập niên 80 và 90, nước ngoài từng làm rất nhiều thí nghiệm về phương diện này, có thể nói là đứng đầu thế giới.
“Vậy trên thế giới này. . .có loại người như vậy sao?”
“Có thể là có!” Diệp Mặc trả lời lập lờ nước đôi.
Dựa theo trình độ phát triển của kỹ thuật gien bây giờ, đúng là không có khả năng có siêu năng lực, nhưng cũng khó bảo đảm là không có tình huống bất ngờ.
Với lại, ngay cả thứ như linh văn còn tồn tại, xuất hiện vài người có siêu năng lực cũng không phải là chuyện gì quá kỳ lạ.