Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1696 - Chương 1697. Trang Cường

Chương 1697. Trang Cường
Chương 1697. Trang Cường

“Nhà khoa học. . . vĩ đại?”

Lý Ái Mai ngây người tại chỗ, cô ta hoàn toàn không thể tin nổi chuyện này, loại cảm giác khó tin và hoang đường trộn lẫn vào với nhau, khiến cho nội tâm cô ta rung động kịch liệt.

Lý Ái Mai trợn trừng mắt lên, bờ môi run run, nhưng không nói được chữ nào.

Nếu như Tiến sĩ Smith nói là thật, vậy người thanh niên này là một thiên tài chói mắt đến mức nào chứ? Dưới ánh sáng của người này, bản thân mình lại là cái gì? Chỉ là một hạt bụi mà thôi!

mà Tạ Diệu Quang ở bên cạnh thì đã trợn lòi của mắt ra, cả gương mặt đều vặn vẹo.

Đầu tiên là rung động đến cực hạn, sau đó lại biến thành ghen ghét, cuối cùng lại chuyển thành hậm hực, dường như là đang tự ti mặc cảm.

Gương mặt kia lúc xanh lúc trắng, không ngừng biến ảo.

Tạ Diệu Quang lại ngẩng đầu lên nhìn Diệp Mặc, khuôn mặt của anh ta đã đỏ lên vì vô cùng hổ thẹn, anh ta còn nghĩ mình mạnh hơn tên này, mạnh hơn cái rắm ấy!

Quá mất mặt!

Có điều, có phải. . . họ Diệp này có hơi kỳ lạ rồi không? Lợi hại đến mức này thì quả thật là quá mức rồi, lớn lên đẹp trai hơn mình, nhiều tiền hơn mình, tài nghệ và thân thủ đều mạnh hơn mình, ngay cả tài nấu nướng cũng hơn mình.

Bây giờ, trí thông minh cũng cao hơn mình, còn là một thiên tài tuyệt thế! Thậm chí còn có thể trở thành nhà khoa học vĩ đại!

Tên này. . . thật sự là người sao!

Tạ Diệu Quang bỗng nhiên lại có một loại nghi ngờ với chuyện này.

Đám người ở bốn phía đại sảnh cũng bị rung động, không thể tin nổi, nhưng nếu như mấy vị tiến sĩ đức cao vọng trọng đã nói như vậy, thì chắc chắn là sự thật, bọn họ không thể chất vấn.

Ngay sau đó, bốn phía lại bắt đầu sôi trào, xôn xao.

Khi mọi người nhìn về phía người thanh niên kia, trong mắt đã có thêm vài phần sợ hãi, tôn kính và thán phục.

“Tiến sĩ Diệp! Tôi là Trang Cường!”

Vị tiến sĩ người châu Á kia tiến lên, nở nụ cười nhiệt tình, vươn tay ra bắt tay cùng Diệp Mặc.

“Tiến sĩ Trang.”

Diệp Mặc cũng mỉm cười.

Vị Tiến sĩ Trang này cũng là một nhà khoa học nổi tiếng, chuyên công lĩnh vực virus học.

Trang Cường chỉ vào Lý Ái Mai ở một bên, cười nói: “Tiến sĩ Diệp, anh và cô ấy có hiểu lầm gì sao?”

Lúc trước ông cũng cho rằng có một tỷ phú Hoa quốc, một nhà giàu mới nổi nào đó không có tốt chất, nhưng nếu như là tiến sĩ Diệp, vậy thì không thể rồi.

Vị này có thân phận gì chứ, học thức uyên bác như vậy, tất nhiên phẩm chất sẽ không kém, ông không tin vị này sẽ sỉ nhục một vị nữ sĩ ngay ở trong một bữa tiệc như vậy.

Diệp Mặc lạnh lùng nói: “Là cô ta sỉ nhục người khác trước, cô ta sỉ nhục bạn của tôi, tôi cảm thấy có thể là do cô ta ghen tị! Cho nên đã công kích người bạn này của tôi.”

Lý Ái Mai nghe thấy vậy, sắc mặt liền thay đổi, lửa giận xông lên đầu, cô ta muốn mở miệng nhưng sau đó lại nuốt vào, trên mặt hiện lên vẻ tái nhợt.

Lúc này, ai sẽ tin mình chứ!

Không thấy đám tiến sĩ này đều đứng về phía họ Diệp này sao!

Mà họ Diệp nói cũng là sự thật, cái này khiến cho cô ta chột dạ, không dám lên tiếng phản bác.

“A! Là như vậy sao!”

Tiến sĩ Trang nhìn về phía người phụ nữ còn lại đang ngồi trên bàn, lại nhìn qua Lý Ái Mai một chút, sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái.

Một người là một mỹ nhân chói mắt, phong hoa tuyệt đại, một người khác thì lại kém quá xa, ghen tị cũng là chuyện bình thường.

“Theo tôi thì. . . hay là. . . bỏ qua chuyện này đi!” Tiến sĩ Trang vội vàng thu hồi ánh mắt, cười ôn hòa nói: “Chỉ là một chút chuyện nhỏ, không cần thiết náo loạn không vui.” Tiến sĩ Trang nói xong thì nhìn về phía mấy người Tiến sĩ Capian.

Mấy người còn lại cũng gật đầu.

Lúc này, Lý Ái Mai không lên tiếng, coi như lên tiếng cũng không có tác dụng.

Họ DIệp này đã thắng, mà cô ta thì nhận được sỉ nhục và xấu hổ, còn để cho họ Diệp này nở mày nở mặt một phen.

Lý Ái Mai khe cắn môi, sắc mặt đã tái xanh.

Tiến sĩ Trang lại nói: “Tiến sĩ Diệp, anh ngồi ở chỗ này thì không thích hợp lắm, hay là sắp xếp lại vị trí một lần nữa nhé?”

Diệp Mặc khoát tay nói: “Cái này thì không cần.”

Dù sao hắn cũng không có thiệp mời, nếu thật sự ngồi ở phía trước thì cũng không thích hợp, ngồi ở chỗ này là được rồi.

“Vậy. . . cũng được.” Tiến sĩ Trang nhìn thấy Diệp Mặc kiên trì, cũng nở nụ cười bất đắc dĩ, sau đó lại mời: “Phải mọi lúc nữa mới bắt đầu, bọn tôi dẫn anh đi gặp vài người bạn nhé?”

“Được!”

Diệp Mặc mỉm cười, đi theo đám người Trang Cường.

“Tiến sĩ Diệp!”

Vị tiến sĩ còn lại cũng tiến lên chào hỏi, vừa đi vừa cười nói vui vẻ, khi đoàn người đi qua, có không ít người tiến lên chào hỏi.

Lúc trước, đây chỉ là một tên nhà giàu mới nổi trong mắt bọn họ, nhưng bây giờ thì đã khác, đây cũng là một tên nhà giàu, nhưng là tên nhà giàu có trí tuệ siêu quần bạt tụy, là ngôi sao mới trong giới khoa học.

Diệp Mặc đi một vòng, bắt tay chào hỏi mọi người.

Sau đó, hắn trò chuyện với mấy người Tiến sĩ Trang một chút, nhắc đến một vài chủ đề hấp dẫn trong giới khoa học.

Hết chương 1697.
Bình Luận (0)
Comment