Ngay sau đó, bốn phía đều lặng ngắt như tờ.
Trên mặt của tất cả mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là không thể hiểu được chuyện đã diễn ra ở trước mắt.
Tiến sĩ Capian vừa rồi còn khí thế hung hăng, muốn đuổi người thanh niên này ra ngoài, sao chỉ mới chớp mắt, Tiến sĩ Capian lại nhiệt tình chào đón người ta rồi? Hình như là còn nhận ra, còn gọi tiến sĩ gì gì đó!
Người thanh niên này rất trẻ tuổi, cũng chỉ mới 24 25 tuổi thôi, sao có thể là tiến sĩ được!
“Tiến sĩ Capian, anh ta. . . ngài. . .”
Lý Ái Mai lắp bắp mở miệng, sắc mặt vẫn là vô cùng hoảng hốt.
Tạ Diệu Quang cũng tỉnh táo lại, vội vàng kêu lên: “Có phải là. . . có hiểu lầm gì hay không?”
Tiến sĩ chó má gì chứ! Họ Diệp này chỉ học một trường bình thường, không phải tiến sĩ gì cả!
Lý Ái Mai nghe vậy cũng vội vàng phụ họa theo: “Đúng đúng!”
Chắc là mua rồi! Môi trường trong nước rất thối nát, mà tên này lại nhiều tiền như vậy, bỏ chút tiền ra để quyên góp vài tòa nhà là có thể mua được, nhưng không có trình độ thì giả vẫn cứ là giả thôi.
“Nhầm lẫn cái gì, tiến sĩ Diệp chính là một nhà sinh vật học nổi tiếng, là nhân vật số một trên thế giới trong lĩnh vực y dược sinh vật, anh ấy cũng có thiên phú kinh người trong lĩnh vực số học.” Một tiến sĩ da trắng ở sau lưng Tiến sĩ Capian tiến lên vài bước, cười nhiệt tình nói: “Tiến sĩ Diệp, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”
“Tiến sĩ Smith!” (Sử Mật Tư)
Diệp Mặc mỉm cười, hắn nhận ra vị này.
Trước kia, ngày nào hắn cũng đi dạo trong các website và diễn đàn khoa học của nước ngoài, nên cũng biết những nhân vật nổi tiếng này, vị này là một trong những nhà số học đứng đầu đương thời.
Nếu là nhà số học, vậy có thể nghe thấy tên của mình từ miệng những đại lão trong học viện toán kia.
“Cuối cùng cũng gặp được, đúng là tuổi trẻ tài cao mà!” Tiến sĩ Smith bắt tay xong, quan sát người thanh niên này một phen, rồi liên tục cảm thán.
Trẻ tuổi như vậy mà có thể có thành tựu trên một môn học vấn thì đã là rất đáng quý, nhưng vị này lại có nhiều thành tựu ở nhiều môn học vấn khác nhau, nhất là trên lĩnh vực y dược sinh vật này.
Một loại thuốc kéo dài tuổi thọ, một loại thuốc điều trị ung thư, chỉ hai loại thuốc này thôi cũng đủ để lật đổ toàn bộ giới y dược sinh vật rồi, có thể nói hai loại thuốc này có ý nghĩa vượt thời đại.
Đúng là một thiên tài tuyệt thế!
Là ngôi sao mới nổi của giới khoa học bây giờ!
“Cái. . . cái gì cơ?”
Sau khi nghe xong, Lý Ái Mai chỉ cảm thấy đầu óc ông ông, cô ta càng mờ mịt hơn, càng nghi ngờ hơn, nhà sinh vật học gì cơ? Còn người đứng đầu nữa? Những từ này, làm sao có thể dính dáng đến tên công tử hoàn khố trước mặt?
Sắc mặt Tạ Diệu Quang cứng đờ, anh ta lại chìm vào trong trạng thái hoảng hốt lần nữa.
Anh ta nhìn trái rồi lại nhìn phải, nội tâm đột nhiên dâng lên một loại cảm giác hoang đường đến cực điểm, giống như đang nằm mơ giữa ban ngày, anh ta còn tự đánh mình một cái, đau đến nhe răng trợn mắt, xem ra là không phải nằm mơ, vậy chẳng lẽ những lão già này điên rồi sao?
Chém gió cái gì mà nhà sinh vật học nổi tiếng, như vậy đã quá hoang đường rồi, còn thêm cả người đứng đầu nữa, đám lão già này cũng bị mua chuộc rồi à!
Nhưng mà không đúng, mình chỉ nhất thời nảy ý nghĩ dẫn tên này đến đây, chắc chắn là không thể mua chuộc đám lão già này từ trước được!
“Xem ra mọi người không biết chuyện gì! Mà đây cũng là bình thường, tiến sĩ Diệp rất khiêm tốn, không có nhiều người biết thành tựu của anh ấy!” Tiến sĩ Smith nhìn hai người một chút, cười nói: “Tiến sĩ Diệp còn trẻ tuổi, nhưng đã có rất nhiều thành tựu, tôi liền nói một cái vậy, mọi người biết Giả Thuyết của Riemann chứ? Chuyện oanh động toàn bộ giới toán học năm ngoái, chính là do tiến sĩ Diệp!”
“Riemann? Không. . . không thể nào! Không thể nào là tên này được!”
Lý Ái Mai cả kinh kêu lên, căn bản là không tin tưởng.
Cô ta cũng nghe qua chuyện này, là một nhà toán học của Hoa quốc giải quyết, lúc đó còn lên cả tin tức, căn bản là không phải họ Diệp này.
Tiến sĩ Smith cười nói: “Đương nhiên là anh ấy, giáo sư Trần là bạn bè nhiều năm của tôi, chính miệng ông ấy đã nói vị này đã dẫn dắt ông ấy, ông lao chủ yếu vẫn là của vị này!”
“Những thành tựu khác thì tôi nghĩ mọi người cũng có thể đoán được, mọi người biết Thần Châu của anh ấy không? Tất cả những loại thuốc của Thần Châu đều là do anh ấy nghiên cứu ra.”
“Tiến sĩ Diệp vẫn còn trẻ, tương lai sẽ có nhiều thành tựu hơn nữa, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một nhà khoa học vĩ đại.”
Giọng nói của Tiến sĩ Smith còn mang theo vài phần nhiệt tình và kích động, những lời này đều xuất phát từ nội tâm của ông.
Chưa nhắc đến thành tựu sau này, chỉ nói đến hai loại kỹ thuật mới của hai khoản thuốc thuốc kéo dài tuổi thọ và thuốc trị ung thư kia, cũng đủ để vị này cầm thưởng Nobel và nổi danh toàn thế giới rồi.