“Cái tên lừa đảo này!”
“Anh là tên khốn khiếp, vậy mà tôi lại tin tưởng anh như vậy!”
Lý Ái Mai vừa tỉnh lại, nhìn thấy chồng mình thì bỗng nhiên hét lên, nhào qua rồi điên cuồng cắn xé, hai người lăn lộn ở trên mặt đất, làm cho mọi người bốn phía phải trợn mắt há hốc mồm.
Tạ Diệu Quang cũng nhìn đến ngây người, ban đầu anh ta còn hơi nghi ngờ, không biết hai người này bị làm sao, vừa rồi vẫn còn ân ân ái ái, còn nói cái gì mà tình yêu đích thực, sao bây giờ lại đánh nhau rồi?
Tạ Diệu Quang nhìn một lúc, lại nghe hai người mắng nhau thì mới hiểu một chút, công ty của hai người này sáng lập đã xảy ra chuyện, 200 triệu đô la đầu tư đã không còn, có lẽ cuộc điện thoại vừa rồi là nói chuyện này.
Hơn nữa, còn có người gửi ảnh vượt quá giới hạn của chồng Lý Ái Mai đến điện thoại di động của cô ta! Chẳng trách cô ta lại ngất đi, hai cái đả kích to lớn như vậy cơ mà!
Tạ Diệu Quang nhếch miệng cười, có chút cười trên nỗi đau của người khác.
Vừa rồi, đáy lòng anh ta cũng rất khó chịu khi nghe Lý Ái Mai tâng bốc chồng của cô ta, còn nói cái gì mà người đàn ông tốt nhất, chỉ là anh ta ngại mặt mũi, cho nên không muốn phản bác ở trước mặt thôi.
Đàn ông nào mà chẳng như nhau, còn có thể tốt đến mức nào chứ, nhưng đúng là cũng có người tốt kẻ xấu, mà Tạ Diệu Quang nhìn tướng mạo của tên Mike này, cũng biết tên này không thành thật, không phải đàn ông tốt phong độ nhẹ nhàng và chung thủy như những gì Lý Ái Mai nói!
Có điều, chỉ là cô ta đã bị văn hóa nơi này tẩy não, ngu xuẩn như vậy mà cũng có thể tốt nghiệp Harvard được!
Nhưng mà cũng kỳ lạ, chuyện này quá trùng hợp rồi.
Một cuộc điện thoại báo chuyện công ty, sau đó là những tấm ảnh chụp kia, có phải là trùng hợp thật không?
Giống như là có người sắp xếp hơn. . .
Tạ Diệu Quang vừa nghĩ đến đây, không khỏi chấn động toàn thân, trong mắt xuất hiện một tia giật mình.
Tiếp đó, anh ta bỗng nhiên quay đầu nhìn về bên kia của đại sảnh.
Không phải là. . . họ Diệp kia chứ!
Tạ Diệu Quang trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào bóng người kia, sau đó lại hít một hơi khí lạnh, trong lòng sinh ra một tia sợ hãi.
Ngoại trừ tên họ Diệp này ra thì còn có thể là ai, lúc này mới được bao lâu mà đã moi hết nội tình của người ta ra rồi, còn quấy nhiễu công ty của người ta.
Sự nghiệp, gia đình, toàn bộ đều xong đời, quả thật là có chút hung ác!
Trong đầu Tạ Diệu Quang lại nhớ đến tình cảm đêm hôm đó, khi đó họ Diệp này như biến thành người khác, làm cho anh ta kinh hồn táng đảm, bây giờ anh ta lại phát hiện, họ Diệp này thù rất dai, có thù tất báo, vậy chẳng phải anh ta cũng xong đời rồi sao?
Lần này, anh ta mời họ Diệp đến đây là để cho tên này mất mặt, nếu như họ Diệp phát hiện ra ý đồ này, vậy mình sẽ rất thê thảm!
Ực!
Tạ Diệu Quang nuốt một ngụm nước miếng, hai tay không khỏi run lên, cả người đều thấp thỏm như ngồi trên bàn chông.
Đường Nguyệt Dao ở đối diện vẫn lạnh nhạt như cũ, nàng chỉ liếc mắt nhìn trò vui kia một chút, rồi nhếch miệng nở một nụ cười khinh thường.
Con mụ này mà cũng đòi đấu với Diệp Mặc, đây không phải là tự tìm đường chết sao!
Hai vợ chồng Lý Ái Mai vẫn đang đánh nhau, cảm xúc càng ngày càng kích động, mặt mũi đỏ bừng, quần áo rách rưới, khiến cho người chung quanh không nhịn nổi nữa.
Mọi người đều cau chặt mày, mãi cho đến người không nhịn được, lên tiếng xua đuổi, để cho hai người đi ra ngoài mà đánh.
Cuối cùng, hai vợ chồng Lý Ái Mai cũng thu tay lại, quần áo bừa bộn, tóc tai rối bù, chờ tỉnh táo lại một chút, liền cầm đồ của mình rồi rời đi.
Bọn họ đi ra ngoài thì trực tiếp leo lên xe rời đi.
Lần này, mặt mũi của bọn họ mất sạch rồi, nào dám tiếp tục ở chỗ này chứ.
Chẳng mấy chốc, chuyện của bọn họ đã truyền ra ngoài, tất cả mọi người trong trường đều biết, đã trở thành trò hề.
Diệp Mặc chờ đến khi kết thúc mới trở lại, cười hỏi: “Chuyện gì thế?”
Tạ Diệu Quang ngước mắt lên xem, lại bị dọa đến run rẩy, không biết vì sao mà anh ta cảm thấy họ Diệp này quá đáng sợ, rõ ràng là đang cười tủm tỉm, thế nhưng ánh mắt kia. . .
Tạ Diệu Quang lại run rẩy một cái, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng.
Anh ta cười khan một tiếng, nói: “Hai người Lý Ái Mai xảy ra chút vấn đề, hình như là Mike ngoại tình, tôi đã biết là tên này không đáng tin cậy rồi mà, thế mà Lý Ái Mai còn tâng bốc. . .”
Trong khi nói chuyện, giọng điệu của Tạ Diệu Quang lại hơi run rẩy, giống như là rất căng thẳng khẩn trương.
“A!” Diệp Mặc mỉm cười, đi vòng qua Tạ Diệu Quang, ngồi xuống vị trí của mình.
Thân hình Tạ Diệu Quang bỗng nhiên căng cứng, cũng không dám quay đầu nhìn Diệp Mặc.