“Buổi chiều à? Cũng được! Tan làm sớm một chút là được!” Ninh Vũ Đình vội vàng trả lời, mặt mũi tràn đầy hân hoan.
“Lại tắm một lần. . . thôi bỏ đi! Chiều trở về rồi tắm, quần áo thì phải chuẩn bị trước một chút!” Nàng đứng lên, chạy chậm đến phòng để quần áo, hưng phấn mà chọn lựa một lúc lâu.
Tiếp đó, nàng thay một bộ quần áo văn phòng, áo len và đồ vest, lại thêm một chiếc quần âu.
Trước đó, nàng cũng mặc loại váy zip kia, phối hợp với tất chân, nhưng quá gây chú ý, cho nên nàng dứt khoát đổi qua quần âu, đi ra ngoài vẫn nên khiêm tốn một chút.
Nàng cũng không trang điểm, chờ chiều về thì trang điểm là được, sau khi chuẩn bị một chút, liền xách túi đi ra ngoài.
Đi làm mà thôi, đám người trong công ty căn bản là không đáng để nàng trang điểm.
Ninh Vũ Đình đi đến công ty, rồi làm việc nửa ngày như thường lệ, đối với nàng mà nói thì công việc ở Thiên Hành rất nhẹ nhõm. Giữa trưa, nàng đi xuống trung tâm thương mại ở bên dưới, chọn một nhà hàng rồi ăn trưa, sau đó lại đi dạo một vòng, trợ giúp tiêu hóa.
Vừa nghĩ đến chuyện chiều này có thể nhìn thấy anh ấy, là nàng lại thấy vui vẻ.
Ninh Vũ Đình đi dạo một vòng, lại đi ra ngoài một chút, bây giờ là đầu xuân, ánh mặt trời rất đẹp.
“Kia là. . .”
Đột nhiên, nàng nhìn thấy một chiếc xe ở bên đường bên kia, đó là một chiếc Bentley, nó trực tiếp dừng lại ở trước cổng tòa nhà, tài xế mở cửa xe, một cô gái đi xuống, chạy ra phía sau để mở cửa.
Ngay sau đó, một bóng người cao gầy và uyển chuyển bước xuống xe, một gương mặt xinh đẹp đến lóa mắt.
“Đó không phải là. . .”
Ninh Vũ Đình sửng sốt một chút, ánh mắt hiện lên vẻ cổ quái, nàng nhận ra vị mỹ nữ kia, không phải là đại lão đứng top 3 trên bảng fan hâm mộ sao! Chính là vị sếp Băng kia, cũng chính là Lạc tiểu thư, nàng đã gặp mặt ở buổi off fan kia rồi.
“Trùng hợp thật!”
Ninh Vũ Đình nhỏ giọng thầm thì, lại cảm thấy hơi tò mò, vị Lạc tiểu thư này đến đây làm gì? Nàng nhớ là vị này là tổng giám đốc tập đoàn Cự Phong, là một vị thiên kim của gia tộc chục tỷ.
Trong khi Ninh Vũ Đình đang buồn bực, người ngọc cách đó không xa đã dừng lại, ánh mắt nhìn qua bên này, hiển nhiên là cũng phát hiện ra Ninh Vũ Đình, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
“Cô ấy đến đây làm gì? Ăn cơm? Bàn chuyện làm ăn? Hay là anh ấy gọi đến?” Nội tâm Ninh Vũ Đình lại bắt đầu căng thẳng.
Nơi này là sản nghiệp của Diệp Mặc, lại có rất nhiều công ty của Diệp Mặc ở đây, mà bản thân Lạc tiểu thư lại là fan hâm mộ của Diệp Mặc, quan hệ của hai người còn không tầm thường, nàng cũng đã nghe Lạc tiểu thư khoe khoang về chuyện này khi off fan rồi.
Quan trọng nhất là, hôm nay chính là ngày anh ấy trở về.
Đối diện, Lạc Băng Nhan hơi cau mày, trong lòng cũng nói thầm một tiếng, cũng cảm thấy trùng hợp.
Trùng hợp thật!
“Vị Ninh tiểu thư này. . .”
Có điều, Lạc Băng Nhan cũng không cảm thấy kỳ lạ, nàng cũng biết vị này là tổng giám đốc Thiên Hành, mà công ty Thiên Hành lại nằm trong tòa nhà cao tầng này.
Lạc Băng Nhan dò xét một phen thì lại cau mày chặt hơn.
Không biết vì sao mà nàng lại có cảm giác Ninh tiểu thư còn xinh đẹp hơn trước kia nha, nhất là khí chất và thần thái này, đã hơn xa trước kia rồi, để cho người ta cảm thấy rất bất ngờ. Lần off fan kia, nàng đã từng kinh ngạc trước vẻ đẹp của Ninh tiểu thư rồi, khi đó nàng cảm thấy vị này cực kỳ gợi cảm và bốc lửa, bây giờ gặp lại thì thấy càng hấp dẫn hơn.
Lạc Băng Nhan khẽ cắn môi đỏ, sắc mặt hơi khó coi.
Lần off fan đó, nàng vẫn luôn nhớ kỹ vị Ninh tiểu thư này, và vị Kỷ tiểu thư kia, còn coi hai người này là đối thủ.
Khi nhìn thấy dung mạo và khí chất của đối phương đã hơn xa ngày xưa, thì tất nhiên nàng sẽ thấy không quá thoải mái, cảm giác như mình đã thua một đoạn, càng có một chút đỏ mắt ghen tị.
Hình như quan hệ của Ninh tiểu thư và Diệp Mặc còn gần gũi hơn nàng, dù sao Ninh tiểu thư cũng là nhân viên của Diệp Mặc, dễ dàng tiếp cận Diệp Mặc hơn nàng.
“Liệu. . .bọn họ có loại quan hệ đó không?”
Ý nghĩa này vừa xuất hiện, sắc mặt nàng đã hơi cứng lại, trở nên hơi mất tự nhiên, trái tim càng co giật một cái, nổi lên một tia chua xót.
Nàng cho rằng. . . chuyện này rất có thể.
Vị Ninh tiểu thư này vừa xinh đẹp vừa gợi cảm, khí chất còn vũ mị quyến rũ, tính cách lại hoạt bát nhiệt tình, đàn ông đều thích cô gái như vậy, thậm chí có thể nói là không chống cự được! Còn nàng thì sao, tính cách tương đối lạnh nhạt, cũng không biết chủ động, luôn ăn thiệt thòi trên phương diện tình cảm.
Lâm Khê ở bên cạnh thấy sếp của mình đứng bất động thì kinh ngạc kêu lên: “Sếp?”
Khi thấy sếp nhà mình vẫn không phản ứng, Lâm Khê còn chuẩn bị hỏi một câu, mà theo ánh mắt của sếp thì Lâm Khê sửng sốt một chút, rồi biết điều mà ngậm miệng.
Cô gái này. . . quá xinh đẹp!
Nhưng rất rõ ràng, sếp nhà mình không để ý đến cái dung mạo xinh đẹp này, mà là thân phận, lẽ nào vị này có quan hệ với Diệp tiên sinh?