Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1724 - Chương 1725. Ghen Tị

Chương 1725. Ghen tị
Chương 1725. Ghen tị

“Nào có! Nào có! Sếp Quan cô mới là xinh đẹp nhất!” Ninh Vũ Đình nở nụ cười lúng túng, nàng chỉ cảm thấy hơi xấu hổ.

“Già rồi!” Quan Tuyết nhất thời cười nói: “Đã 30 rồi! Nào so được với mấy người trẻ tuổi các cô chứ!”

“Ài! Sếp Quan, nhìn cô không già chút nào, vẫn còn tre lắm!” Ninh Vũ Đình cười nói, bắt đầu tâng bốc, khách sáo lẫn nhau.

Lạc Băng Nhan ở bên cạnh đột nhiên hỏi: “Sếp Quan, cô đã kết hôn chưa?”

“Chưa!” Quan Tuyết lắc đầu.

“Sao còn chưa kết hôn?” Hai mắt Lạc Băng Nhan lóe lên, cảm thấy mình đã đoán đúng, vị sếp Quan này cũng là một uy hiếp.

“Bận rộn chuyện công việc thôi! Không có thời gian cho yêu đương, cũng không rảnh để kết hôn!” Quan Tuyết cười nói: “Tôi cũng không có ý định kết hôn, độc thân rất tốt, bây giờ có rất nhiều phụ nữ độc thân mà! Ai bắt buộc đến tuổi này là phải kết hôn chứ!”

Lạc Băng Nhan nghe thấy thế, trong lòng lộp bộp một tiếng, độ uy hiếp của vị sếp Quan này lại tăng lên rồi.

Ba mươi tuổi còn chưa kết hôn, lẽ nào là vì anh ấy?

Ninh Vũ Đình kinh ngạc nói: “Không . . . không muốn kết hôn thật á?”

Quả nhiên là một tình địch! Lựa chọn cũng giống như nàng!

Nàng cũng không định kết hôn, dù sao nàng cũng không rung chuyển được địa vị của Tô Thiên Hậu, lui về phía sau rồi sinh một đứa con cho anh ấy là nàng đã rất thỏa mãn rồi.

“Đúng vậy! Không muốn kết hôn!” Quan Tuyết hơi lắc đầu: “Nhưng mà. . . có thể vẫn muốn một đứa con!”

Nàng lại cười thản nhiên, trước kia nàng không muốn kết hôn cũng không muốn có con, có thể nói là còn rất chán ghét trẻ con, nhưng bây giờ, nàng lại thật sự muốn có một đứa con.

Ninh Vũ Đình a một tiếng rồi nhướn mày lên.

Lựa chọn giống hệt như nàng!

Tuy nhiên, chắc hẳn vị sếp Quan này vẫn chưa thành công, dù sao thì ngay cả nàng cũng không thành công, lần trước vẫn còn kém một chút.

Lạc Băng Nhan cắn môi, không nói gì.

Hai người này, đều là uy hiếp rất lớn!

Nàng nhìn hai bên một chút, đột nhiên lại cảm thấy cực kỳ áp lực.

Bầu không khí lại rơi vào yên tĩnh.

Ba cô gái lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bầu không khí giữa ba người rất vi diệu.

Đã là đối thủ của nhau, đương nhiên sẽ không quá nhiệt tình với nhau, nhưng nếu đã ngồi cùng một chỗ, lại không tiện vạch mặt, cho nên trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ khách sáo giả tạo.

Cuối cùng, vẫn là Quan Tuyết phá vỡ sự yên lặng này: “Đúng rồi, Lạc tiểu thư, cô đến đây làm gì?”

“A! Đến Phác Ngọc lấy quần áo, đúng lúc gặp được Ninh tiểu thư.” Lạc Băng Nhan nói: “Tôi là khách hàng quen của phòng làm việc Minh Ngọc, từng làm rất nhiều quần áo, trước kia. . .Diệp tiên sinh còn đích thân làm quần áo cho tôi.”

“Như vậy sao?” Quan Tuyết chậm rãi gật đầu, cười nói: “Tôi đã không phải là tổng giám đốc Phác Ngọc nữa rồi, sau này cũng không còn Phác Ngọc nữa.”

“Sao lại thế?” Lạc Băng Nhan kinh ngạc nói.

Ninh Vũ Đình ở bên cạnh cũng quăng ánh mắt nghi ngờ qua.

“A! Cậu em . . . không! Chủ tịch Diệp đã điều tôi qua chỗ khác rồi, cậu ấy muốn làm một công ty mới, một tôi qua đó quản lý tất cả công ty của anh ấy, còn có tài sản nữa.” Quan Tuyết mỉm cười.

Lạc Băng Nhan hơi cau mày, tò mò hỏi: “Vậy. . . vậy phải bao nhiêu?”

Nàng cảm thấy hơi ghen tị, đây chính là lên chức nha, địa vị của vị sếp Quan này lại càng quan trọng hơn.

“Cô hỏi tổng tài sản à? Tôi còn chưa tính qua, nhưng hai ba ngàn tỷ thì vẫn có.” Quan Tuyết hơi do dự một chút, cười nói: “Không tính Đông Đằng và Thần Châu, còn một số công ty lên sàn nữa.”

Lạc Băng Nhan nghe vậy thì há hốc mồm, có chút thất thần.

Hai ba ngàn tỷ?

Còn chưa tính Thần Châu, Đông Đằng và một số công ty đã lên sàn?

Trời ạ!

Diệp tiên sinh lấy đâu ra nhiều tài sản như vậy?

Nhiều như vậy, mà để cho người này quản lý tất cả sao?

Nàng cắn môi đỏ, lại cảm thấy rất ghen tị, Diệp tiên sinh phải tin tưởng người này thế nào mà mới có thể giao tất cả tài sản như vậy cho người này quản lý chứ?

Ninh Vũ Đình ở bên cạnh cũng nghe thấy, nàng cũng thấy rất ghen tị.

Cái tên bại hoại này cũng quá thiên vị rồi!

Có điều, dù giao tất cho nàng thật, thì có lẽ nàng cũng không quản, cho nên. . . vẫn là quên đi, vị sếp Quan này vẫn có chút bản lĩnh thật sự, ghen tị cũng không được.

Quản lý một cái Thiên Hành là đủ rồi, nhiều hơn nữa thì rất mệt mỏi.

Hơn nữa, vị này có quan trọng đến đâu, thì cũng có thể quan trọng bằng nàng sao? Nàng vẫn luôn tin rằng, tên bại hoại kia tốt với nàng nhất.

Lạc Băng Nhan mất hồn mất vía, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Sếp Quan, chúc mừng chúc mừng!”

“Đúng rồi!” Nàng lại nghĩ đến cái gì, ánh mắt đảo một vòng, đột nhiên nói: “Sếp Quan, hôm nay Diệp tiên sinh sẽ trở về, cô biết chưa?”

“BIết chứ! Cậu ấy nói với tôi rồi!”

“Vậy hôm nay anh ấy có hẹn cô không?”

“Có!”

“Vậy sao?” Lạc Băng Nhan khẽ giật mình, sắc mặt lại trở nên cổ quái.

Lúc nãy, họ Ninh nói là Diệp tiên sinh và cô ta sẽ hẹn hò vào buổi chiều, còn là hẹn trong nhà, vậy tại sao còn hẹn vị sếp Quan này? Không phải là an bài vào buổi tối chứ?

Ninh Vũ Đình ở bên cạnh, sắc mặt hơi cứng lại, trở nên khó coi.

Hết chương 1725.
Bình Luận (0)
Comment