“Cậu ngu thật đấy!” Hồ Nhất Phàm trừng mắt một cái, sau đó đưa tay vỗ vỗ trán: “Anh Diệp có thể thiếu phụ nữ sao? Cậu đang suy nghĩ cái gì vậy! Theo tôi là vì anh Diệp có quá nhiều phụ nữ thôi, đây chính là rắc rối của anh ấy!”
Hồ Nhất Phàm lại nhớ đến luật sư Phó, cô ấy rất xinh đẹp, rất rất xinh đẹp, đẹp hơn hầu hết những ngôi sao mà minh tinh kia, ngay cả anh ta cũng bị mê hoặc, nhưng cuối cùng là người ta vẫn bám lấy anh Diệp.
Anh Diệp nhất định là có rất nhiều mỹ nữ như vậy, bằng không thì sao có thể bỏ qua luật sư Phó?
Nhưng nếu như có quá nhiều phụ nữ, thì cũng sẽ có rắc rối, phụ nữ là một sinh vật rất khó hiểu, cho nên, dù là anh Diệp thì cũng sẽ gặp rắc rối vì họ thôi!
Hồ Nhất Phàm chậm rãi gật đầu, cảm thấy suy luận của mình rất chính xác.
“A! Đúng thế! Chính là như vậy!”
Lý Vĩ hơi sửng sốt, sau đó cũng gật đầu.
Anh ta lại cười nói: “Cô gái có thể làm cho anh Diệp buồn phiền, nhất định là rất xinh đẹp!”
“Đó là điều chắc chắn, nếu như không xinh đẹp thì làm sao có thể xứng với anh Diệp?” Hồ Nhất Phàm nở nụ cười nói: “Cậu biết luật sư Phó không? Cô ấy rất thích anh Diệp, nhưng anh Diệp lại không có ý đo!”
Lý Vĩ lại có chút nói không lên lời: “Luật sư Phó xinh đẹp như vậy mà anh Diệp còn không để ý?”
Theo quan điểm của Lý Vĩ, luật sư Phó là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, gợi cảm lại nóng bỏng.
“Anh Diệp trâu bò như vậy đấy! Có điều, người ta vẫn rất quan tâm đến luật sư Phó, nghe nói thời gian gần đây luật sư Phó đã phát tài, trở thành bà chủ có tài sản hơn một tỷ, cậu nói số tiền này ở đâu ra? Đương nhiên là anh Diệp cho rồi!”
Hồ Nhất Phàm lại cười nói: “Cho nên, hôm nay phải chăm sóc anh Diệp cho tốt, cậu còn uống được không? Nếu được thì vào uống thêm vài ly, để cho anh Diệp nhớ kỹ cậu, có ấn tượng sâu hơn một chút.”
“Được rồi!” Lý Vĩ kích động đáp lời, lại hít thở sâu để lấy thêm chút can đảm, sau đó mới đi vào phòng, đến lúc rời đi thì đã bất tỉnh nhân sự, được người ta đưa ra ngoài.
Cũng có không ít người được khiêng ra giống như Lý Vĩ, từng người từng người bị khiêng ra ngoài, mà Diệp Mặc thì vẫn ngồi tại chỗ, uống hết ly này đến ly khác, mặt hắn vẫn thản nhiên như không.
Hồ Nhất Phàm đi vào phòng, cúi đầu nói nhỏ: “Anh Diệp, đã không còn người nào!’
Một đám người đều đã say ngất, thậm chí anh ta còn gọi cả đội trưởng đội an ninh đến, nhưng vẫn bị khiêng ra ngoài, tửu lượng của anh Diệp thật sự quá biến thái!
Diệp Mặc nhìn Hồ Nhất Phàm một cái, thản nhiên nói: “Để tôi tự uống vậy!”
“Vậy. . .vậy được rồi!” Hồ Nhất Phàm vốn định nói không, để một mình anh Diệp uống rượu giải sầu, đây không phải là mình chiếu cố không cẩn thận sao, nhưng lời nói đến khóe miệng thì lại nuốt trở vào, thật sự là không còn người, nên cũng hết cách!
Hồ Nhất Phàm cắn răng một cái, cầm một ly rượu lên: “Anh Diệp, tôi. . .để tôi uống với anh thêm vài ly!”
Một lúc sau, Hồ Nhất Phàm loạng chà loạng choạng mà ngã xuống ghế sa lon.
Diệp Mặc nhìn Hồ Nhất Phàm một cái rồi lắc đầu, sau đó tiếp tục uống.
Đúng là hắn có hơi phiền muộn.
Hắn từng cho rằng mình có thể chống lại mọi loại cám dỗ và giữ được trái tim của mình, nhưng bây giờ, cám dỗ càng ngày càng nhiều, hắn cảm thấy không chắc chắn lắm.
“Con người. . .” Diệp Mặc uống thêm một ly rượu mạnh, lại thở dài một tiếng.
Cho dù rượu có mạnh đến đâu, thì cũng giống như đang uống nước lã, hắn thật sự không có cảm giác gì, uống bao nhiêu cũng không say, uống rượu giải sầu đúng là vô ích.
Diệp Mặc gọi người khiêng Hồ Nhất Phàm đi, sau đó hắn tiếp tục uống rượu cả đêm.
Đến khi trở về phòng làm việc, Diệp Mặc tắm rửa thay quần áo, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho bọn nhỏ, người máy biến hình thành bác Phúc đang giặt quần áo ở một bên, tiếp đó là lau sàn, là quần áo. . . động tác cực kỳ nhanh nhẹn và thành thạo.
Thỉnh thoảng Diệp Mặc lại liếc mắt nhìn nó với vẻ hài lòng.
Có người máy này, hắn thật sự có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn, đây đúng là một việc tốt!
Sau khi ăn sáng xong, Diệp Mặc lại đưa bọn nhỏ ra ngoài đi dạo.
Sau khi trở về, hắn để người máy chăm sóc cho bọn nhỏ, còn mình thì đi về hồ Phỉ Thúy.
Một lát sau, có một chiếc Ferrari màu đỏ chạy đến cửa rồi lái vào trong biệt thự.
“Làm sao vậy?”
Diệp Mặc hơi sửng sốt một chút khi nhìn thấy sắc mặt Ninh Vũ Đình không tốt lắm, tối hôm qua cô ấy vẫn bình thường khi bọn họ chia tay mà, có chuyện gì xảy ra à?
Hôm nay nàng mặc một bộ vest đen, trang điểm nhẹ nhàng, người ngọc xinh đẹp và quyến rũ cầm một chiếc túi xách đi vào, liếc nhìn qua với ánh mắt u oán, lẩm bẩm: “Đến kỳ kinh rồi!”
“A?”
Hắn còn tưởng rằng có chuyện gì đó, hóa ra chỉ là đến tháng mà thôi, cái này rất bình thường mà!
Dù nàng đã dùng thuốc biến đổi gien, nhưng nàng vẫn là một người phụ nữ bình thường và có khả năng sinh sản, nên tất nhiên sẽ có kỳ kinh nguyệt rồi.