Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1734 - Chương 1735. Hâm Mộ

Chương 1735. Hâm mộ
Chương 1735. Hâm mộ

“Anh. . . anh còn có chuyện gì không?”

Ninh Vũ Đình đi ra khỏi phòng, hai tay chắp sau lưng, ngón tay đan vào nhau rồi nhẹ nhàng xoắn lại.

Tốc độ kiểm tra quá nhanh, chỉ mới hai ba phút là đã kết thúc rồi, nàng còn đến tháng, nên không thể thực hiện theo kế hoạch ban đầu, nhưng nàng không muốn đi, mà muốn ở đây lâu hơn một chút.

Diệp Mặc lắc đầu: “Không có!”

Đúng thật là hắn không có việc gì.

“Bọn nhỏ đâu rồi?”

“Bảo mẫu chăm sóc rồi.”

“Ah! Vậy. . . vậy hay là đi dạo phố?” Người ngọc chớp chớp cặp mắt vũ mị, rồi cười nói.

Hôm qua, vị Lạc tiểu thư khoe khoang được Diệp Mặc mua cho mấy xe đồ xa xỉ đúng không, cô ta có, nàng cũng muốn có. Hôm nay không thể chỉ mình nàng chảy máu, mà Diệp Mặc cũng phải chảy máu một chút.

“Cũng được!”

Diệp Mặc liếc mắt nhìn nàng một cái rồi lập tức gật đầu.

Hắn thà đi dạo phố với nàng còn hơn là ở đây với nàng.

“Đi thôi!” Hắn dẫn đầu đi xuống lầu: “Đúng rồi, sau khi đến tháng thì có thấy không khỏe ở chỗ nào không?”

“Vậy là tốt rồi!”

Sau khi đi xuống dưới, Diệp Mặc dẫn nàng ra ngoài, đến trung tâm thương mại rồi mua rất nhiều đồ, đến chiều thì hắn lại đưa nàng về nhà.

Trở về phòng làm việc, hắn chuẩn bị cơm cho hai đứa bé, sau khi cho bọn nhỏ ăn xong, hắn lại đi ra ngoài, chạy đến khách sạn Duyệt Vân Trang.

Hắn và hẹn ăn cơm tối với Tư Vi ở đây, còn có đám bạn học cấp ba như Dương Yến và Uông Hạo Dương.

“Chủ tịch Diệp!”

Vừa đến khách sạn, Lý Lệ Quyên đã đứng chờ từ trước, sau đó dẫn hắn đến phòng ăn đã đặt trước.

Diệp Mặc chọn đồ ăn và đồ uống xong thì để Lý Lệ Quyên đi chuẩn bị.

Một lúc sau, đám người Uông Hạo Dương và mấy người khác đã đến, khi gặp mặt thì bọn họ rất nhiệt tình, nhưng đồng thời cũng hơi dè dặt.

“Diệp Mặc!”

“Diệp thủ phủ!”

Người bạn học cũ này càng ngày càng lợi hại! Trước kia, trở thành thủ phủ đã chấn động cả nước, trường học cũ cũng trở nên náo nhiệt vì cái tin tức này! Thời gian gần đây, giá cổ phiếu của Thần Châu tăng liên tục, còn cả Đông Đằng kia cũng càng ngày càng lợi hại. Vị này đã có thể quát tháo phong vân trong giới kinh doanh, ngày nào cũng có thể nhìn thấy tin tức liên quan đến vị này.

Hơn nữa, bọn họ còn nghe nói vị này đã đầu tư cho Tư Vi một tỷ, ngay cả Dương Yến cũng được một khoản tiền lớn, tin tức này để cho đám bạn học vô cùng hâm mộ.

Trước kia, bọn họ không dám có ý nghĩ như vậy, vì sợ Diệp Mặc khinh thường mình, còn cảm thấy địa vị của bọn họ quá chênh lệch, nhưng bây giờ, bọn họ đều muốn lấy lòng, tỏ ra khách khí, để dính chút ánh sáng của thủ phủ.

Bọn họ không thể so sánh với Tư Vi, Tư Vi là một đại mỹ nhân, còn có mối quan hệ không rõ ràng với vị này, nhưng kiểu gì cũng có thể so với Dương Yến mà.

“A! Đều là bạn học cũ với nhau, đừng gọi thủ phủ gì cả!” Diệp Mặc cười xua tay.

“Vậy thì phải gọi là gì đây? Ông chính thủ phủ chân chính! Mà gọi thế cũng rất hay!” Uông Hạo Dương cười rạng rỡ, thần sắc có hơi nịnh nọt.

“Đúng thế đúng thế!”

Đám người Chu Dũng gật đầu như giã tỏi, cũng lộ ra vẻ nịnh nọt.

“A đúng, gần đây Đông Đằng quá lợi hại! Tôi xem ở trên Tik Tok, thấy mọi người đều nói là Đông Đằng sắp đuổi kịp Sam Sung, làm cho Sam Sung lo lắng, còn phái người đến phóng hỏa! Đám người này đúng là không phải thứ gì tốt.”

Mấy người lại nịnh nọt, làm cho Diệp Mặc không quen lắm, lần trước những người này đã nịnh nọt hắn rồi, lần này lại càng kinh hơn.

Có điều, thật ra thì cái cảm giác được nịnh nọt tâng bốc này cũng không tệ, để cho người ta vui vẻ.

Tầm mười phút sau, ngoài cửa truyền vào tiếng giày cao gót, Dương Yến đẩy cửa đi vào trong, rồi vẫy tay với Diệp Mặc.

“Diệp đại thủ phủ.”

Dương Yến ăn mặc sang trọng hơn rất nhiều, hiển nhiên là có tiền nên cũng quan tâm đến cách ăn mặc hơn.

Phía sau Dương Yến là một mỹ nhân xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan, lông mày đẹp như tranh vẽ, khí chất trong sáng. Một chiếc váy dạ hội đen nhỏ nhắn, phối với một đôi tất chân màu đen, để lộ dáng người xinh đẹp và mê người của nàng.

Đôi chân ngọc thon thả, thẳng tắp và hoàn mỹ này cực kỳ bắt mắt, nó là bộ phận hấp dẫn trên người nàng ngoại trừ khuôn mặt.

Nàng vừa bước vào thì nhìn quanh một lượt, sau đó có hơi câu nệ mà vẫy tay, rồi lên tiếng chào: “Diệp Mặc!”

Diệp Mặc mỉm cười quan sát nàng một chút.

Rất lâu rồi không gặp, nàng đã thay đổi rất nhiều, chắc là do thân phận đã thay đổi! Nàng từng chỉ là một luật sư, nhưng bây giờ, dù sao nàng cũng là một phú bà có tài sản lên đến tiền tỷ.

Của cải có thể nuôi dưỡng khí chất của con người!

“Ánh mắt của ông rất chính xác đấy, không hổ danh là thủ phủ!” Dương Yến đi qua, giơ một ngón tay cái lên rồi khen ngợi: “Theo mấy cái cổ phiếu mà ông đề cử, tôi và Tư vi đều kiếm được rất nhiều tiền.”

Hết chương 1735.
Bình Luận (0)
Comment