Diệp Mặc hỏi: “Có manh mối gì không? Hoặc là có phương hướng hoài nghi nào không?”
Ngô Diệu Long lại lắc đầu.
“Nhiệm vụ bọn họ đang làm là một nhiệm vụ rất bình thường, chỉ là bảo vệ một thương nhân bình thường thôi, theo tin tức thì người này cũng không có kẻ thù nào cả.”
Diệp Mặc kinh ngạc nói: “Ý của mọi người là. . . đây là hướng về Hoa Thiên chúng ta?”
“Có khả năng, tình hình bên kia tương đối phức tạp, cạnh tranh khá lớn, nhưng bây giờ thì vẫn không thể nói chính xác được, cũng có thể là vấn đề của thành viên, hoặc là ân oán cá nhân gì gì đó, đại bộ phận người trong tiểu đội này đều là người châu Âu.”
Ngô Diệu Long chậm rãi gật đầu: “Chúng tôi cũng từng điều tra qua, phân bộ bên châu Âu từng vì nhiệm vụ mà đắc tội với một số thế lực, cho nên. . . khó mà nói trước được.”
Sau khi nghe xong, Diệp Mặc hơi yên lặng một lát.
Dựa theo tin tức trước mắt thì đúng là không thể phán đoán được là có chuyện gì xảy ra.
“Các anh định làm gì?”
Ngô Diệu Long nói: “Ý nghĩ của tôi là, đầu tiên phái một đội tinh nhuệ đi qua để điều tra tình hình, nếu còn sống thì nhất định phải cứu người về, nếu chết thì phải điều tra thế lực nào đã làm, rồi trả thù gấp bội.”
“Có thể!” Diệp Mặc gật đầu: “Ứng cử viên thì sao?”
“Vẫn chưa quyết định, chúng tôi đang thảo luyện xem phái bao nhiêu người đi qua, còn cả chọn ai làm đội trưởng, hiện giờ, chúng ta có không ít vệ sĩ cấp cao.”
Ngô Diệu Long nói đến đây thì dừng lại một chút.
Muốn nói vệ sĩ mạnh nhất của Hoa Thiên bây giờ là ai, vậy thì phải nói đến vị Đường tiểu thư kia, nhưng mà, Đường tiểu thư đã có nhiệm vụ khác rồi, chủ yếu phụ trách an ninh của Thần Châu, cộng thêm vệ sĩ riêng của chủ tịch.
Ngoài ra, một số người lợi hại cũng được chủ tịch đưa đi bảo vệ gia đình.
Đương nhiên, bọn họ vẫn còn rất nhiều cao thủ, Hoa Thiên là công ty an ninh lớn nhất Hoa quốc, nên tất nhiên là phải có cao thủ rồi.
“Anh định chọn ai?”
“Tôi định chọn người này!” Ngô Diệu Long nói xong thì cầm cái Ipad trước người lên, đưa qua cho Diệp Mặc xem, trên đó là một phần hồ sơ.
Đây là tấm ảnh của một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, mặt hình chữ quốc, sắc mặt cương nghị.
Ngô Diệu Long bắt đầu giới thiệu: “Người này là Nguyên Bân, tố chất tổng hợp rất mạnh, mấu chốt là làm việc bình tĩnh và cẩn thận, phái người này điều tra là rất thích hợp.”
“Người này đã gia nhập Hoa Thiên nhiều năm, rất nhiều kinh nghiệm, lại không có vấn đề gì.”
“Không tệ!” Diệp Mặc nhìn hồ sơ một chút, trong đó có rất nhiều số liệu, tất cả đều là nổi bật nhất.
Ngô Diệu Long lại nói: “Còn lại, tôi chuẩn bị phái thêm 8 người nữa, tổng cộng 9 người tinh nhuệ qua bên đó, bên đó còn có người của phân bộ châu Âu nữa, nên tôi nghĩ thế là đủ rồi.”
“Được!” Diệp Mặc gật đầu một cái, trầm ngâm một lát rồi đột nhiên nói: “Cho tôi một người.”
“A?”
Ngô Diệu Long hơi giật mình, cái gì gọi là cho tôi một người? Chủ tịch Diệp còn có ứng cử viên nào sao?
“Ai? Là Đường tiểu thư sao?”
Diệp Mặc nói: “Không phải, không phải người công ty chúng ta, mà là một người tôi tương đối tin tưởng, thân thủ cũng rất lợi hại, là cao thủ không kém gì đội trưởng Đường cả.”
“Còn có cao thủ như vậy?” Ngô Diệu Long khẽ giật mình, tiếp đó lại vui mừng quá đỗi.
Cao thủ không kém gì với Đường tiểu thư!
Cái này thì quá tốt rồi!
Lại còn do chủ tịch Diệp tự đề cử, vậy thì có thể tin tưởng, khẳng định là không có vấn đề gì.
“Ở đâu? Lúc nào có thể đến? Chúng tôi chuẩn bị tối nay sẽ triệu tập nhân thủ, sáng ngày mai sẽ làm thủ tục rồi xuất phát.”
Diệp Mặc nói: “Sáng ngày mai anh ta sẽ đến báo cáo, phương diện giấy chứng nhận thì anh không cần lo lắng.”
Ngô Diệu Long luôn miệng nói: “Được được được!”
Diệp Mặc lại nói: “Đúng rồi, anh chỉnh lý tất cả tài liệu liên quan đến chuyện này, rồi lát nữa gửi qua cho tôi!”
Ngô Diệu Long nói: “Vâng chủ tịch, ngài cứ yên tâm, chuyện này có quan hệ đến danh dự của Hoa Thiên chúng ta, nên nhất định phải điều tra rõ ràng, phải có một câu trả lời xác đáng.”
“Vậy. . .mọi người làm việc trước đi!” Diệp Mặc mỉm cười, rồi chào tạm biệt.
Hắn trở lại trong xe, sắc mặt lại hơi trầm xuống.
Cả một đoàn người mất tích, hơn nữa, còn chủ là mất tích chứ không phải là bị trực tiếp đánh chết, chuyện này. . . quả thực là hơi kỳ quặc!
Đầu tiên, đối phó với một đội vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh vốn không phải là một chuyện dễ dàng, còn nữa, tốn công tốn sức bắt những người này để làm gì?
Mục đích của đối phương là gì?
Trả thù?
Là thù oán cá nhân, hay là thù với Hoa Thiên bọn họ?
Diệp Mặc trầm ngâm giây lát, hắn quay đầu qua nhìn Người ngụy trang đang ngồi ở ghế sau, Người ngụy trang đã hóa thành dáng vẻ của bác Phúc để trông hai đứa bé.
Cao thủ mà hắn nói với Ngô Diệu Long, chính là nó.
Hắn đã chuẩn bị cho nó rất nhiều thân phận, các loại giấy tờ đều đầy đủ, nên có thể xuất ngoại, hỗ trợ điều tra chuyện này.
Bình thường có thể để AI của nó tự điều khiển, khi nào hắn rảnh rỗi thì có thể hoán đổi, tự mình điều khiển, coi như là tương đương với một bộ phân thân, mà hắn cũng có thể tự mình đến điều tra.