Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1762 - Chương 1763. Tại Hồng Mị Mừng Rỡ

Chương 1763. Tại Hồng Mị mừng rỡ
Chương 1763. Tại Hồng Mị mừng rỡ

Diệp Mặc gõ cửa hai cái rồi đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Đường Nguyệt Dao ngồi trên ghế bên cửa sổ, cặp đùi ngọc xinh đẹp gác lên trên bàn, trong tay còn cầm một cốc trà sữa, vừa uống vừa lẩm bẩm gì đó.

Mái tóc đen nhánh của nàng xõa xuống, bị làn gió ấm ở bên ngoài thổi bay lên.

Đường Nguyệt Dao nghe thấy tiếng động thì quay đầu nhìn, khuôn mặt bỗng nhiên đỏ lên, rồi lại cúi đầu hừ một tiếng: “Đại lừa gạt!”

Diệp Mặc đi vào, ngồi xuống đối diện nàng: “Cô nhàn nhã thật!”

“Dù sao cũng không có chuyện gì! Lười biếng một lát thì sao chứ!” Đường Nguyệt Dao lườm một cái, giọng nói của nàng cũng hơi lười biếng, chắc là do phơi nắng nên thấy hơi buồn ngủ.

“Được chứ!” Diệp Mặc mỉm cười, ngắm nghía gương mặt xinh đẹp chói lọi của nàng.

Nàng phát hiện ra, ánh mắt né tránh, gương mặt bắt đầu xuất hiện một vệt đỏ ửng.

Nàng bĩu môi, hào phóng nói: “Này! Còn một cốc, anh muốn uống không?”

Diệp Mặc liếc mắt nhìn về phía bàn, đúng là còn một cốc nữa, hình như là vị ô mai.

Hắn lắc đầu: “Không uống, cô uống đi!”

“Không uống thì thôi!” Nàng hừ một tiếng.

Người bình thường cũng không có đãi ngộ này, tên này còn không cần, hừ, đúng là không biết điều!

Nàng lại lẩm bẩm: “Tôi uống hai cốc rồi, cốc này để cho Lâm Lâm vậy!”

Nàng vừa nhắc đến Lâm Lâm thì mặt lại đỏ lên, những ngày gần đây, hình như Lâm Lâm phát hiện ra cái gì đó, nên thường xuyên trêu chọc nàng, khiến cho nàng không thể làm gì.

Trò chuyện một lát, nàng bỗng nhiên hỏi: “Đúng rồi, có phải Hoa Thiên có chuyện gì rồi không?”

Diệp Mặc cười nói: “Chỉ là chút rắc rối nhỏ thôi! Không cần cô ra tay!”

“Vậy thì tốt!” Đường Nguyệt Dao gật đầu.

Nàng cũng không muốn nhúng tay vào, cuộc sống về hưu tốt đẹp thế này cơ mà! Trừ phi là chuyện của Diệp Mặc, thì nàng mới sẽ ra tay.

Có đôi khi, nàng rất mâu thuẫn, vừa muốn Diệp Mặc bình an, nhưng lại muốn Diệp Mặc gặp chút nguy hiểm, như vậy thì nàng mới có cơ hội tiếp cận Diệp Mặc, rồi lại anh hùng cứu mỹ nhân lần nữa.

Cho dù chỉ là đi ra nước ngoài chơi cũng được, như vậy thì nàng có sẽ chiếm giường của Diệp Mặc rồi.

Phi phi phi! Nghĩ gì thế!

Khuôn mặt đỏ bừng của nàng sáng rực dưới ánh mặt trời.

“Tôi. . . tôi đi tuần tra!”

Nàng nói một câu rồi đứng lên, sửa sang lại quần áo, thấy Diệp Mặc cũng đứng dậy đi đến gần mình, nàng lại liếc nhìn cái vành tai trắng nõn kia.

Đột nhiên, nàng thấy hơi ngứa tay, nhịn không được mà sờ lên, còn nhẹ nhàng bóp bóp hai cái, giống như lần trước.

“Đại lừa gạt!”

Nàng đỏ mặt cúi đầu gắt một tiếng, sau đó buông tay ra, rồi bước nhanh ra ngoài cửa, để lại cho Diệp Mặc một bóng lưng gợi cảm thướt tha.

Diệp Mặc sửng sốt một lát, sau đó lại bật cười, cuối cùng thì đứng lên đi theo.

. . .

Chạng vạng tối, tại một quán cà phê trên đường phố Vienna.

Diệp Mặc ngồi trong một góc vắng vẻ, hắn cầm thìa ngoáy vài vòng rồi cầm cốc lên nhấp một ngụm.

Vị giác cũng rất nhạy cảm, còn có thể làm cho hắn cảm thấy bỏng miệng.

Hắn tiếp tục uống cà phê để giết thời gian, chờ đợi người đến.

Tầm sáu giờ, một chiếc xe màu đen đi đến con phố bên ngoài, cửa sau xe mở ra, một cô gái cao gầy khoác áo khoác, đeo kính râm, cầm túi xách đi vào trong. Nàng đảo mắt nhìn bốn phía, sau đó ánh mắt rơi vào một góc xó xỉnh.

Cặp mắt yêu mị dưới kính râm hiện lên một vệt vui vẻ.

Vậy mà lại không có con nhóc thối kia!

Quá tốt rồi!

Con nhóc thối kia luôn đề phòng nàng như phòng trộm, không để cho nàng đến gần nửa mét, đúng là phiền phức!

Lần này, nói không chừng còn có thể hạ cổ. . . Thôi được rồi, anh ta rất lợi hại, chẳng may không thành công thì cái mạng nhỏ của mình cũng khó giữ rồi.

Chỉ một lát mà đầu óc nàng có vài suy nghĩ, trước kia nàng từng muốn hạ cổ trùng cho anh chàng đẹp trai này, như vậy thì có thể khống chế anh ta rồi. Sau đó lại muốn dùng bùa yêu, để kiểm tra chất lượng một phen, nhưng quá nguy hiểm.

Nàng tháo kính râm xuống, trên mặt tràn ra nụ cười nhiệt tình.

“Diệp tiên sinh! Đã lâu không gặp!”

Nàng ngồi xuống, thuận tay cởi áo khoác, để lộ dáng người uyển chuyển ở bên trong. Nàng đã ăn diện một phen, bên trong là một chiếc váy dạ hội lộng lẫy, một bộ trang sức xinh đẹp, lộng lẫy và quyến rũ.

“Cô nhóc kia đâu? Anh không dẫn cô ta theo à?”

“Cô nhóc?”

“Chính là cô nhóc họ Đường vệ sĩ của anh ý! Có phải là cô ta cảm thấy mất mặt nên không dám đến không? Loại nhóc con này nào có tốt bằng một bà chị thành thục như tôi! Cô ta không hiểu phong bình, cũng không biết nhiều bằng một bà chị thành thục như tôi nha!”

Nàng mím môi cười, rồi lại liếc mắt đưa tình.

Khóe miệng Diệp Mặc giật giật hai cái, đánh giá nàng một phen rồi lại dời mắt đi.

Người phụ nữ này hơi tà, nhưng công nhận là mị lực không nhỏ, là loại phụ nữ rất thành thục gợi cảm, phong tình vạn chủng.

Hắn nghiêm mặt nói: “Người của tôi đâu?”

“Ai nha! Anh vội như vậy làm gì! Chúng ta vừa mới gặp mặt, trò chuyện một chút rồi không tốt sao!” Nàng cười thản nhiên, sau đó lại nói với giọng quyến rũ.

Khóe miệng Diệp Mặc lại giật một cái.

Hết chương 1763.
Bình Luận (0)
Comment