Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1778 - Chương 1779. Rút Lui

Chương 1779. Rút lui
Chương 1779. Rút lui

Thiên sứ tóc vàng lại ngây ra một lúc, lắp bắp nói: “Vậy. . . vậy anh. . . vậy sao anh lại biết nơi này?”

Người này không phải chỉ là một vệ sĩ thôi sao? Tại sao lại lợi hại như vậy, liếc mắt một còn đã nhận ra nàng có vấn đề, giống như là thám tử Holmes vậy.

Còn cả gian phòng này nữa, nàng phải điều tra hơn một tháng trời, lúc này mới phát hiện ra gian phòng này.

“Tôi cũng có chút hứng thú với mật thất cất chứa của gia tộc Bellon, cho nên tôi cố tình để ý một chút, sau đó liền tìm thấy.”

“Tiếp đó, tôi lại nghĩ đến, các cô chỉ báo trước chứ không nói là sẽ lấy món đồ nào, nói không chừng sẽ đi đi đến đây thì sao! Cho nên mới qua đây ngồi chờ!”

“Đương nhiên, còn có một nguyên nhân là, sợi dây chuyền ở bên dưới kia là giả, tên kia đã làm một món hàng nhái để lừa các cô, còn sợi dây chuyền thật thì đang nằm bên trong này.”

“Cái gì?”

Mấy người kia nghe thấy thế lại ngây dại, không thể tin được.

Sợi dây chuyền bên dưới kia lại là giả?

Nhưng vì sao tên này lại biết được?

Hiện giờ, trong lòng bọn họ có quá nhiều rung động và nghi ngờ.

Diệp Mặc tung người nhảy xuống từ bệ cửa sổ, vỗ vỗ tay rồi thản nhiên nói: “Bây giờ các người chỉ có một con đường, cầm công cụ rồi rời đi, tôi sẽ coi như là không nhìn thấy gì cả. Tôi chỉ là một vệ sĩ, đến đây bảo vệ châu báu, chỉ cần qua hôm nay thì nhiệm vụ của tôi sẽ hoàn thành.”

Một người đàn ông cao lớn quát lên, giọng nói bất thiện: “Nhiệm vụ của anh hoàn thành, chẳng phải chúng tôi sẽ thất bại sao, đây lại chính là lần thất bại đầu tiên của chúng tôi.”

Diệp Mặc liếc mắt nhìn qua, cười giễu nói: “Vậy anh muốn thế nào?”

“Đương nhiên là đánh bại anh! Sau đó lấy thứ nên lấy! Anh làm chó cho tên kia, nên cũng không phải thứ tốt!” Người kia tức giận hừ một tiếng, bước nhanh về phía trước, đưa tay chộp lấy, thân hình của người này cực kỳ cao to, giống như một lực sĩ.

Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên một tia ánh sáng lạnh lẽo, khi đối thủ vươn tay ra thì hắn đột nhiên ra tay, nắm lấy cái cổ tay kia rồi dùng sức xoay tròn.

Chỉ nghe thấy vài tiếc răng rắc, đó là âm thanh gãy xương, hắn không chờ đối phương kêu thảm, liền giơ chân phải lên, đá một cái vào bắp chân của đối phương.

Rầm!

Thân hình khổng lồ kia lập tức quỳ xuống đất, rồi mới phát ra những âm thanh đau đớn.

Hít---!

Mấy người còn lại đã ngây dại, vô thức hít một hơi khí lạnh, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi!

Thân thủ của người này mạnh đến đáng sợ!

Cộc cộc cộc!

Lúc này, có tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài truyền vào.

“Mọi người đã xong chưa? Nhanh lên, bên dưới có một người rất đáng sợ, không nhanh thì chỉ sợ đám người Chim Én không chịu được, sẽ có chuyện lớn đấy!”

Tổ ba người nước H vừa hét vừa vọt vào phòng, khi nhìn thấy tình hình trong phòng thì lập tức hóa đá.

Này này này!

Đây là chuyện gì thế?

Người đàn ông kia là ai? Vì sao lại có người quỳ xuống?

Bên dưới lớp mặt nạ, mắt của ba người từ từ trợn to, gần như sắp rớt ra ngoài.

Dưới mặt đất có một người phụ nữ đáng sợ, trên này còn có một người đàn ông càng đáng sợ hơn?

Má ơi! Lần này làm sao bây giờ?

“Cút đi!” Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, hơi vung tay lên: “Nếu các người không đi thì đừng đi nữa. Tôi sẽ cho toàn bộ Hiệp Đạo các người vào trong nhà lao luôn.”

“Chúng tôi đi! Đi ngay đây!”

Mấy người phía sau đã lấy lại tinh thần, vội vàng mở miệng nói, sau đó tiến lên đỡ người kia dậy, cầm ba lo rồi chạy ra ngoài.

Tổ ba người nước H đã chạy ra ngoài từ trước.

Trước khi rời đi, thiên sứ tóc vàng còn liếc mắt nhìn hắn một cái thật sâu, sau đó mới đeo mặt nạ lên rồi đi theo.

Lúc này, trước cửa căn phòng dưới lòng đất, ba người Đạo môn đang giằng co lại nghe thấy giọng nói của đồng bạn bên trong tay nghe thì cả ba đều mờ mịt.

“Cái gì? Mọi người rút lui?”

“Có một người đàn ông rất đáng sợ? Người này còn nhìn thấu tất cả rồi? Còn biết cả thân phận của Neil? Còn ngồi chờ mọi người từ trước? Làm sao có thể?”

Cô gái Đạo môn hoàn toàn mờ mịt, hoàn toàn không thể tin nổi.

Hoa Thiên có người lợi hại như vậy sao?

Tại Hồng Mị ở đối diện thì lại là thần sắc hơi động, chắc hẳn là cậu em kia rồi! Tên đó nhìn thấu cái gì? Vậy mà không nói gì với mình cả, thực sự là đáng giận!

Chẳng trách lại không phòng thủ với mình ở chỗ này.

“Sợi dây chuyền bên trong là giả? Mẹ nó! Tên khốn khiếp này! TIếp đó, cô gái Đạo môn lại tức giận đến mắng to, nếu như biết thế thì nàng đã không đến đây, cũng sẽ không ăn một chưởng kia, bây giờ nàng cảm thấy bụng của mình như dời sông lấp biển, nhất định là có nội thương.

“Rút lui!”

Nàng lại ngước mắt lên nhìn chằm chằm vào người ngọc yêu mị ở trước mắt, sau đó quát nhẹ một tiếng, rồi quay người rời đi.

Hết chương 1779.
Bình Luận (0)
Comment