“A! Được rồi!”
Nhạc Linh Yến lúng ta lúng túng mà đáp lời, sau đó mới để điện thoại di động xuống.
Shin Yuna lại hỏi: “Sao rồi sao rồi?”
Vị bên đầu dây bên kia chính là người ủng hộ của bọn họ, cũng chính là đại sư danh tiếng lẫy lừng trong giới, Queen.
Kế hoạch hành động, kỹ thuật phá giải, hacker. . .tất cả đều do vị này cung cấp.
Không chỉ Hiệp Đạo bọn họ như vậy, mà rất nhiều tổ chức đều sẽ mua kế hoạch hành động và những thứ kia từ chỗ của nàng. Nàng là một đại có tiếng tại lĩnh vực này, có thể nói là một nghệ thuật gia!
Thật ra thì mục tiêu lần này cũng là do vị này chọn, dường như nàng nhìn trúng một món đồ nào đó trong kho tàng của gia tộc Bellon.
Nhạc Linh Yến có hơi hoảng hốt: “Cô ấy nói là. . . chúng ta chờ một chút, cô ấy tìm ông chủ của Hoa Thiên để nói chuyện.”
Vị này còn quen biết Diệp thủ phủ?
DIệp thủ phủ kia cũng không phải người bình thường nha, tuổi còn trẻ mà đã có tài sản ngàn tỷ, là một trong những nhân vật ghê gớm nhất trong nước.
“Ông chủ Hoa Thiên? Là ai? Shin Yuna kinh ngạc nói: “Cô ấy quen à?”
“Là. . . là Diệp thủ phủ! Chính là thủ phủ của Hoa quốc!”
“Ah! Tôi biết rồi, là anh chàng đẹp trai đó đúng không! Người này cũng rất nổi tiếng ở nước H, tôi cực kỳ thích gương mặt của anh ta, nghe nói anh ta còn rất có tài hoa, đúng không?”
Shin Yuna nhất thời kích động, khuôn mặt ngự tỷ kia cũng đã đỏ lên vì hưng phấn.
“Đúng vậy!” Nhạc Linh Yến mím môi một cái rồi gật đầu.
Tất nhiên là nàng cũng nghe nói rất nhiều về vị thủ phủ này, nghe nói là mỗi ngày vị này còn live stream, ca hát rất hay, fan hâm mộ đã hơn 200 triệu rồi!
Đúng là rất kinh người!
Không biết có thể thương lượng hay không nữa?
Nếu như có thể thì tốt rồi, nhưng chắc là sẽ không dễ, vì danh dự của Hoa Thiên, vị kia sẽ không dễ dàng đáp ứng!
Nàng siết chặt đôi tay ngọc, dần dần cảm thấy bất an.
. . .
Nước Pháp, Paris.
Khách sạn Shangri La.
Một bóng người xinh đẹp đang dựa vào ban công, trên người khoác một bộ quần áo ngủ màu đen bằng lụa ôm sát người, phác họa ra đường cong uyển chuyển. Một mái tóc đen nhánh dài xõa tung như thác nước, nhẹ nhàng tung bay trong làn gió mát mẻ của đêm xuân.
Nàng có một gương mặt xinh đẹp đến kinh người, nhất là đôi mắt đẹp hẹp dài, lại vũ mị câu hồn như hồ ly kia, chỉ cần đảo mắt một cái, là câu hồn phách của người khác.
Nàng giơ tay ngọc lên, nhẹ nhàng vuốt mái tóc óng ả, thì thào một tiếng: “Hoa Thiên! Lại là Hoa Thiên!”
Nàng và Hoa Thiên đã gặp nhau rất nhiều lần, quả thực là có duyên!
“Gọi điện thoại cho anh ta đi!”
Nàng cầm điện thoại lên gọi một cuộc.
“Alo! Diệp tiên sinh, đã lâu không gặp!” Điện thoại vừa thông, nàng mím môi cười ngọt ngào, tiếng nói vẫn mềm mại đáng yêu và động lòng người như vậy, hoàn toàn có thể câu hồn người khác giống như là khí chất quyến rũ của nàng.
“Chúng ta phải hai tháng rồi không gặp mặt nhỉ! Tôi thấy nhớ anh, cho nên mới gọi cú điện thoại này, thế nào, không được sao?”
“Được rồi, tôi sẽ nói chuyện chính, anh còn nhớ khối ngọc kia không? Chính là khối ngọc có chứa sức mạnh thần kỳ kia. Lẽ nào anh không tò mò, rốt cuộc đây là thứ gì sao? Hai tháng nay, tôi vẫn luôn tìm những vật tương tự ở khắp thế giới.”
“Tôi không phát hiện ngọc giống Hoa quốc chúng ta, nhưng mà tôi có một phát hiện khác ở Ấn Độ, dường như bọn họ cũng có truyền thuyết tương tự, nhưng không phải ngọc, mà là đá quý, bọn họ càng thích đá quý nhiều màu sắc hơn.”
“Tôi cũng không rõ trong đá quý có loại sức mạnh gì, tôi chỉ tìm hiểu được một số truyền thuyết, rồi tìm được một một viên đá quý, nhưng không biết là thật hay giả. Cho nên đã mời một số người đi trộm, nhưng không ngờ lại chạm mặt người của Diệp tiên sinh anh.”
Nàng cũng không giấu diếm, mà nói thật ra.
Nàng tin tưởng vị Diệp tiên sinh này nhất định cũng cảm thấy hứng thú với viên đá quý kia.
“Đá quý?”
“Đúng vậy! Diệp tiên sinh có hứng thú hay không?”
“Có chút hứng thú, tuy nhiên, các cô phải chờ đến ngày mai, qua 12 giờ đêm nay, hợp đồng sẽ kết thúc, đến khi đó các cô muốn làm gì thì làm.”
Sau khi nghe xong, Triệu Tinh Uyển lại ngây ra một lúc, vì sao Diệp tiên sinh lại biết rõ ràng như vậy?
Anh ấy là sếp lớn của Hoa Thiên, không nên biết mấy chuyện dưới đáy mới đúng chứ! Nghe giọng điệu này, dường như là đã hiểu rất rõ ràng, chẳng lẽ Diệp tiên sinh có hứng thú với HIệp Đạo, cho nên mới chú ý?
Chắc hẳn là như vậy rồi!
Trên quốc tế, tổ chức Hiệp Đạo vẫn rất là nổi tiếng.
Nàng hơi do dự một chút rồi đáp lời: “Được!”
Chỉ qua một ngày là có thể lấy được thứ kia rồi, còn về phần danh tiếng của Hiệp Đạo thì cũng hết cách, ai bảo họ đụng phải cao thủ của Hoa Thiên cơ chứ! Quá xui xẻo, nếu như vài ngày trước, hoặc là muộn hơn vài ngày, thì sẽ không có kết quả này.