“Anh trai. . .”
Trong căn phòng mờ tối, một tiếng nói mớ vang lên.
Người ngọc tóc vàng trên giường bỗng nhiên mở mắt ra, vẻ mặt nàng hơi kinh hãi giống như là vừa gặp ác mộng, miệng thì thở hổn hển, trên cái trán nhẵn nhụi đã đầy mồ hôi.
Nàng thở phào một cái, kinh ngạc nhìn trần nhà, rồi từ từ bình tĩnh lại.
Ngũ quan của nàng cực kỳ tinh tế như ngọc sứ, mặt mũi khá sâu, là một mỹ nhân phương tây tiêu chuẩn, đôi mắt xanh to tròn mờ mịt tựa như bị bao phủ bởi mưa bụi, mà lại trong veo như đá quý, còn có một vẻ ngây thơ và thuần khiết như thiên sứ.
Nhưng thân hình của nàng lại uyển chuyển bay bổng như ma quỷ, một chiếc chăn mỏng căn bản không thể che giấu được đường cong nóng bỏng của nàng.
Nàng trở mình nằm nghiêng, cơ thể hơi cong lại, cái lưng đẹp trơn bóng liền lộ ra, eo thon thả, mông đầy đặn to lớn như một trái mật đào.
Bên ngoài trời đã sáng, có ánh mặt trời chiếu vào phong qua khe hở của rèm cửa sổ, vẩy lên trên gương mặt như thiên sứ của nàng, khiến cho nó tăng thêm vài phần sắc thái mộng ảo.
Nàng ngáp một cái đầy lười biếng, sau đó lại nhắm mắt lại, chợp mắt thêm một lúc.
Nhiệm vụ đã kết thúc, nàng có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian rất dài, nhưng bây giờ, nàng cũng không biết phải làm gì, rất lâu rồi chưa có tin tức của anh trai, cũng không biết ra sao rồi.
Nàng mở mắt ra, hơi lo lắng mà cau chặt lông mày.
Nàng suy nghĩ một lát thì không còn buồn ngủ nữa, chỉ có thể rời giường, ngồi dậy vuốt mái tóc, lại rút mấy sợi tóc vàng rơi vào trong khe sâu kia ra rồi buộc lên.
Chăn ngọc rơi xuống đất, nàng xỏ dép lê đứng lên, dáng người lập tức thẳng tắp, để lộ ra đường cong xinh đẹp không gì sánh được.
Ngón tay ngọc mò về bên hông, cầm lấy cái viền ren màu trắng kia, nhẹ nhàng kéo một cái để điều chỉnh một chút, đã không còn cảm giác bị siết chặt nữa, lúc này nàng mới đi vào rửa mặt, sau đó tắm qua một cái.
Nàng choàng khăn tắm đi ra, sau khi lau tóc thì ngồi xuống bên giường, bắt đầu thoa mỹ phẩm, lại mở rương hành lý ra, lấy một bộ đồ lót màu trắng ra rồi mặc vào, còn phối hợp thêm một đôi tất chân màu trắng.
Cuối cùng, kết hợp nó với một chiếc váy nhỏ có hoa văn phức tạp, vừa gợi cảm lại xinh đẹp, còn rất thích hợp với gương mặt thiên sứ của nàng.
Sau đó, nàng trang điểm một chút, rồi mới mở cửa đi xuống nhà.
Trong phòng khách có tiếng ti vi, mấy người đang tập trung tại đó và chăm chú theo dõi.
Là tin tức liên quan đến bọn họ!
Chuyện lớn như vậy, chắc chắn sẽ gây chấn động, ti vi này, Twitter này, Tik Tok này, chắc chắn là rất nhiều nơi đang thảo luận về chuyện này, mặc dù thời gian hơi chênh lệch một chút, nhưng dù sao Hiệp Đạo bọn họ đã thành công, nên cũng không tính là quá mất mặt.
Nàng nghe ngóng một chút, quả nhiên là đang nói đến việc này, cảnh sát còn đang điều tra trong lâu đài kia.
Nàng đi xuống lầu, quay sang cười hỏi với mấy người trong phòng khách: “Bọn họ nói thế nào?”
Nhưng ngay sau đó, nàng liền ngây ngẩn cả người, mấy người kia không cười nói, mà sắc mặt vô cùng ngưng trọng, thậm chí còn có hơi kinh hãi, và không thể tin nổi.
Thiên sứ tóc vàng ngạc nhiên hỏi: “Sao. . . sao thế? Bọn họ nói rất khó nghe à? Hay là chúng ta có sơ hở gì?”
Mấy người này, bình thường đều cười toe toét, cười rất vui vẻ cơ mà!
Truyền nhân của Đạo Môn, Nhạc Linh Yến nhìn qua, kinh ngạc nói: “Cô vẫn còn chưa biết gì à?”
“Tôi. . .vừa mới ngủ dậy mà!”
Nhạc Linh Yến nói: “Tên tỷ phú kia. . .Henri Bellon chết rồi!”
“Cái. . . cái gì cơ?”
Thiên sứ tóc vàng ngẩn ngơ, kêu lên sợ hãi, gương mặt tràn đầy vẻ khó tin.
Sao tên Henri kia lại chết rồi?
Đêm hôm qua, bọn họ chỉ dùng một chút thuốc mê mà thôi, sau khi lấy đồ xong thì rời đi luôn.
“Chết. . . chết như thế nào? Ai giết?”
“Là tự sát!”
“Tự sát?”
Thiên sứ tóc vàng càng thấy khó tin hơn, tên khốn kia rất ích kỷ lại độc ác, còn sở hữu nhiều tài sản như vậy, làm sao có thể tự sát được?
“Rất kỳ lạ! Trước khi tự sát, tên này còn quay một video sám hối tội ác của mình, còn nói là bởi vì Hiệp Đạo chúng ta phát hiện bí mật của mình, lại sợ thân bại danh liệt, cho nên mới tự sát.”
Khóe miệng Nhạc Linh Yến giật giật hai cái, thần sắc cực kỳ cổ quái.
Bọn họ phát hiện bí mật cái lông gì!
Nực cười!
“Bí mật?”
Thiên sứ tóc vàng mờ mịt mà mở to đôi mắt xinh đẹp.
“Hiện giờ, trên mạng có rất nhiều tin tức liên quan đến tên kia, rất nhiều chuyện cũ của tên kia đã bị bộc lộ, còn có người biết chuyện nói là, cảnh sát cũng có khuynh hướng là tên này tự sát.”
“Càng buồn cười hơn là, đám dân mạng kia đều cho rằng đây là công lao của Hiệp Đạo chúng ta, còn nói chúng ta là anh hùng!” Nhạc Linh Yến nói xong lại nở nụ cười khổ.
Tất cả những chuyện này thật sự là có chút hài hước và hoang đường.
Thiên sứ tóc vàng mờ mịt nói: “Tên đó. . . không thể nào tự sát được! Chúng ta cũng không phát hiện bí mật gì cả. Vậy. . . rốt cuộc là ai?”
Nàng nghĩ mãi không rõ, vì sao có người có thể để cho tên kia quay video sám hối, một kẻ như Henri, dù có chết thì cũng không bao giờ sám hối cả!
Hơn nữa, còn có thể thiết kế thành tự sát, khiến cho cảnh sát cũng không có hoài nghi đến phương hướng khác.
Rốt cuộc thì người này là ai?
Lại ra tay vào thời điểm nào? Là đêm hôm qua, khi bọn họ đang trộm đồ sao?