“Anh là ai?”
Wenson Neil càng tò mò hơn.
Em gái mình tìm cao thủ này ở đâu ra?
Diệp Mặc cười nói: “Anh không cần quan tâm chuyện này, tóm lại, anh chỉ cần biết là, tôi là người mà em gái của anh tìm đến để cứu anh.”
“Không đúng! Làm sao em gái tôi biết được nơi này?”
“Tôi điều tra, chúng tôi đã đến nhà của anh, chính là căn nhà dưới cái thân phận Hayden kia, tìm thấy mật thất của anh, rồi điều tra được nơi này.”
Wenson Neil trợn tròn mắt, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên.
Rõ ràng là anh ta đã xóa tất cả dấu vết, khi liên lạc với em gái thì vẫn nặc danh, sao tên này lại tìm được?
Còn có thể tìm được mật thất của mình, rồi điều tra đến nơi này?
Cao thủ!
Tâm thần Wenson Neil hơi chấn động, cũng nổi lòng tôn kính.
Mặc dù còn không biết tên này là anh, nhưng bản lĩnh này đã rất lợi hại rồi, khoan đã. . . hình như có gì đó không đúng!
Nếu như tên này đã điều tra đến nơi này, vậy nhất định phải đi qua nhà câu lạc bộ kia để hỏi thăm tin tức. . .
Nói không chừng tên này còn hỏi được hai đêm đó mình đã dùng tư thế gì, thời gian bao lâu. . .
Móa!
Hai mắt Wenson Neil lóe lên, rất là lúng túng: “Vậy. . .em gái tôi. . . em gái tôi cũng đến à?”
“Ừm!” Diệp Mặc nhàn nhạt đáp lại.
“Vậy. . .vậy các anh. . . các anh có đến chỗ kia. . .?”
“Có!”
Wenson Neil sửng sốt một chút, biểu cảm lập tức ngây ngốc, giống như là thế giới sụp đổ, hai mắt cũng lập tức ảm đạm.
Thân thể anh ta run lên một cái, mặt mũi tràn đầy suy sụp và uể oải.
Xong, hình tượng cao lớn của một người anh trai đã sụp đổ rồi!
Diệp Mặc nhìn Wenson Neil, lại lườm một cái.
Tên này có chút thần kinh! Đã đến lúc này rồi mà còn nghĩ mấy chuyện đó? Đúng là có bệnh!
“Chuyện này cũng không có gì, nhà anh cũng bị lật tung lên rồi, đám sách báo, tạp chí và cả lịch sử trang web của anh đều bị cô ấy nhìn thấy rồi.” Diệp Mặc khẽ nói: “Chuyện này cũng không có gì!”
Toàn thân Wenson Neil cứng đờ giống như hóa đá.
Anh ta đột nhiên có một loại xúc động muốn đập đầu chết luôn tại đây, chứ không muốn đi ra ngoài, đối mặt với ánh mắt khác thường của em gái mình!
Anh hùng trong mắt em gái ngày xưa, bây giờ đã biến thành một tên biến thái, cầm thú. Thân phận biến hóa quá lớn, khiến anh ta rất khó chấp nhận.
Mệt mỏi! Mau hủy diệt đi!
Wenson Neil thở dài, mặt mũi tràn đầy bi thương và muộn phiền.
“Đi thôi!”
Diệp Mặc liếc mắt, níu cổ áo của anh rồi kéo ra bên ngoài.
. . .
“Vật thí nghiệm 02121, sau ba ngày tiêm thuốc, vẫn xuất hiện tình huống chuỗi gien vỡ vụn, mặc dù còn chưa tử vong, nhưng đã có thể xác định là thí nghiệm thất bại.”
Trong một văn phòng của sở nghiên cứu, tiến sĩ Guzman đang cầm một máy ghi âm, ghi chép lại quá trình thí nghiệm của mình.
Ông ta cau chặt lông mày, sau khi kết luận thí nghiệm thất bại xong, ông ta liền đóng máy ghi âm rồi ném lên trên bàn, sắc mặt rất ảo não và bực bội.
Lại thất bại!
Liên tục thất bại!
Nếu tiếp tục như vậy, thì vị trí của ông ta sẽ nguy hiểm.
Cái hạng mục dung hợp gien giữa người và thú này, vốn là ông ta vất vả lắm mới tranh thủ được!
Phía dưới hạng mục cường hóa thân thể có rất nhiều chi nhánh, các loại hóa chất, virus, chỉnh sửa gien bẩm sinh, cải tạo gien. . . tất cả đều là những hạng mục mà công ty đang tiến hành thí nghiệm.
Thậm chí có một vài thí nghiệm đã tiến hành vài chục năm, đã hơi hoàn thiện.
Mà dung hợp gien giữa người và thú càng nguy hiểm hơn, cũng càng vô nhân đạo hơn, cao tầng của công ty không quá ủng hộ, nếu như vẫn không có tiến triển, vậy rất có thể sẽ bị cắt tài trợ.
Nhưng chỉ có ông ta mới hiểu được, cái hạng mục này có tiềm lực rất lớn.
Mặc kệ là biến dị từ hóa chất hay là virus, thì không thể nào mạnh bằng gien của động vật được, có một số động vật có thể sống mấy trăm năm, thậm chí là trường sinh. Dưới hình thể ngang nhau, một số động vật có thể mạnh hơn nhân loại gấp ngàn lần. . .
Tất cả đều là kiệt tác của thượng đế!
Chỉ cần có thể dung hợp được, liền có thể sáng tạo ra được một loài người ưu tú hơn.
“Dung hợp vẫn là quá khó khăn sao?”
“Nhưng cải tạo phôi thai cũng không dễ, sinh con, nhân bản. . .đều rất phiền phức!”
Tiến sĩ Guzman ảo não mà gãi đầu một cái.
Đúng lúc này, có một tiếng nói lạnh lẽo bỗng nhiên vang lên: “Rất khó sao?”
Tiến sĩ Guzman ngơ ngác một chút, ông ta còn tưởng mình nghe nhầm, liền quay đầu nhìn qua thì lập tức nhảy dựng lên. Chẳng biết từ lúc nào mà có một người xuất hiện ở trong văn phòng, chỉ cách ông ta có vài bước mà ông ta không phát hiện ra!
Tên này vào đây bằng cách nào?
Còn nữa, tên này là ai?
Hình như có chút ấn tượng, là một nghiên cứu viên bình thường thì phải!
Tiến sĩ Guzman đứng bật dậy, lạnh lùng quát lên: “Cậu vào đây bằng cách nào?”
Trừ ông ta ra thì không ai có thể tiến vào phòng làm việc của ông ta.