Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 198 - Chương 198: Cao Mỹ Hồng: Cô Ta Có Gì Đặc Biệt Hơn Người Chứ!

Chương 198: Cao Mỹ Hồng: Cô ta có gì đặc biệt hơn người chứ! Chương 198: Cao Mỹ Hồng: Cô ta có gì đặc biệt hơn người chứ!

“Khẳng định là cô ta cố ý!”

“Ai cũng biết là cô ta cố ý, nhưng chúng ta cũng hết cách rồi.” Dương Mạn Ny bất đắc dĩ lắc đầu: “Công ty của cô ta rất lớn và có mối quan hệ rất rộng, mấu chốt nhất là, em đã nghỉ một thời gian dài rồi, độ hot không bằng ngày xưa nữa, cho nên các công ty và trang web kia sẽ chọn cô ta trước.”

“Cũng không sao đâu! Muộn mấy ngày thì muộn mấy ngày thôi, chỉ mấy ngày thôi mà, em chờ được.”

Gương mặt Tô Ngọc Tình giãn ra rồi cười nói.

“Ừm! Thế thì tốt, chị chỉ sợ em để ý thôi!” Dương Mạn Ny cười nói.

Hai người trò chuyện thêm một lúc, thì chiếc xe đã đi đến nơi quay chụp của tiết mục.

Hai người vừa xuống xe thì đã có nhân viên của tổ tiết mục đi ra nghênh đón, rồi dẫn hai người vào trong.

……

“Cô ta đến rồi!”

Giờ phút này, đang có vài đôi mắt chú ý đến Tô Ngọc Tình.

“Chị Cao, cô ta đến rồi!”

Trong một phòng trang điểm riêng.

Cao Mỹ Hồng đang ngồi ưu nhã ở trong đó, cô ta tầm gần 30 tuổi, trên người mặc một bộ váy dạ hội, trên gương mặt hơi thanh tú của cô ta được trang điểm rất đậm đặc, nhìn trông có vẻ hơi diễm lệ.

Chiếc váy dạ hội cô ta đang mặc có vẻ hơi bại lộ, chiếc váy xẻ tà giữa hai đùi đem hai chân lộ ra, phần lưng thì trống rỗng không có gì cả, để lộ ra cả một mảng lưng lớn trắng như tuyết.

Một trợ lý đẩy cửa vào rồi hô lên một tiếng.

“Đến thì đến chứ sao! Hoảng hốt gấp gấp như thế làm gì?”

Cao Mỹ Hồng liếc xéo người trợ lý một chút rồi nhỏ giọng trách mắng.

“Chẳng phải chỉ là Tô Ngọc Tình thôi sao!” Cô ta thu hồi ánh mắt, rồi nhìn vào chiếc gương ở trước mặt, khi thì nhìn khuyên tai, khi thì lại nhìn dây chuyền.

“Chị Cao, chị bảo em nhìn chằm chằm vào cô ta còn gì?”

Trợ lý hơi uất ức nên nói nhỏ một câu.

“Tôi bảo cô nhìn chằm chằm, chứ không bảo cô to tiếng ồn ào như vậy! Nếu như người khác nghe được lời cô nói, thì họ lại cảm thấy Cao Mỹ Hồng tôi vẫn còn sợ cô nàng họ Tô kia đấy!” Cao Mỹ Hồng liếc mắt, rồi nói với giọng lạnh lùng.

“Chị Cao, em sai rồi!”

Trợ lý vội vàng cúi đầu xin lỗi.

“Trước kia, đúng là tôi sợ cô ta! Nhưng bây giờ nha, ôi! Không đáng nhắc đến!”

Cao Mỹ Hồng nói xong, khóe miệng liền lộ ra vẻ mỉa mai và khinh thường.

Đúng là trước kia Tô Ngọc Tình mạnh đến đáng sợ, ép cho mình không có cơ hội để xoay người.

Nhưng bây giờ, cô ta đã sinh con rồi, lại còn nghỉ lâu như vậy nữa, giờ còn có bao nhiêu người nhớ đến cô ta chứ?

“Cô ta quá ngu xuẩn! Ngu xuẩn đến mức hết thuốc chữa! Đang là một Thiên Hậu thì không muốn, mà nhất định phải đi sinh con, với lại, ngày xưa cô ta còn giả vờ thanh cao! Hiện giờ cũng bị người ta bao nuôi rồi còn gì, cũng chẳng có gì ghê gớm cả!” Giọng nói của Cao Mỹ Hồng tràn đầy khinh thường.

“Chị Cao, chị nhỏ giọng một chút đi!”

Trợ lý nghe thấy thế thì hơi giật mình, vội vàng nhỏ giọng nhắc nhỏ.

“Cô sợ cái gì chứ!” Cao Mỹ Hồng cười nhạo nói.

“Chị quên chuyện của công ty giải trí Kim Sư rồi à?” Trợ lý nhỏ giọng nói.

“Ai nghe được mà sợ, mà ở đây cũng không có máy nghe trộm! Còn nữa, công ty của chúng ta cũng không phải loại công ty nhỏ như công ty giải trí Kim Sư thì có gì phải sợ, vị đại lão kia cũng không phải chuyện gì cũng làm được, lần này chúng ta đoạt nhiều tài nguyên tuyên truyền của cô ta như vậy, mà chúng ta cũng có sao đâu!” Cao Mỹ Hồng vẫn cứ khinh thường.

Hiện giờ có rất nhiều người sợ họ Tô kia, sợ đắc tội với cô ta, nhưng mà mình không sợ chút nào.

“Lần này, tôi sẽ để cho cô ta biết, ai mới là ‘chị cả’ ở trong giới âm nhạc!”

“Tô Ngọc Tình, cô ta đã hết thời rồi!”

Cao Mỹ Hồng vừa nhìn mình trong gương vừa lẩm bẩm, sau đó lại nở nụ cười đắc ý.

……

“Em đến nơi rồi!”

Tô Ngọc Tình vào phòng nghỉ riêng, rồi nhắn tin báo bình an cho Diệp Mặc.

Sau đó nàng bắt đầu lu bù công việc.

Sau một tối quay chụp mệt mỏi, Tô Ngọc Tình theo Dương Mạn Ny về nhà.

“Cao Mỹ Hồng thật là đáng ghét! Nhất là ánh mắt của cô ta khi nhìn em, quả thực là quá ghê tởm, quá không coi ai ra gì! Có điều, khi em hát xong, thì biểu cảm của cô ta giống như bị táo bón vậy, ha ha… quá sung sướng!” Dương Mạn Ny hưng phấn nói.

Tối nay, Ngọc Tình chỉ dùng một ca khúc để khiến cho tất cả mọi người đều chấn động và sợ hãi, trạng thái của Ngọc Tình không kém hơn trước kia chút nào, thậm chí còn tốt hơn một chút nữa.

Ban đầu, dáng vẻ của Cao Mỹ Hồng còn rất ngông cuống, nhưng sau khi cô ta nghe xong thì mặt mày đều tái mét.

“Thật ra thì cô ta hát cũng không tệ đâu!” Tô Ngọc Tình cười nói.

“Cô ta làm sao so được với em chứ! Diệp Mặc cũng mạnh hơn cô ta nhiều!” Dương Mạn Ny nói.

“À đúng rồi! Em phải gọi điện cho anh ấy!”

Tô Ngọc Tình vội vàng lấy điện thoại di động ra, rồi gọi video call cho Diệp Mặc.

“Tình hình thế nào rồi?”

Diệp Mặc nhận điện thoại, cho nàng nhìn xem hai đứa nhỏ rồi hỏi.

“Cũng không tệ lắm!” Tô Ngọc Tình cười nói.

Tối nay, tâm trạng của nàng cũng không tệ lắm.

“Diệp Mặc, anh không biết thì thôi, có một con mụ họ Cao đã gây sự với vợ anh đó, nhưng sau đó thì cô ta đã bị Ngọc Tình đánh mặt!” Dương Mạn Ny lại gần rồi hưng phấn kể: “Con mụ họ Cao này còn dám cướp tài nguyên tuyên truyền của vợ anh nữa, rất đáng ghét.”

“Họ Cao à?”

Diệp Mặc nghe thấy thế thì hơi giật mình.

“Cao Mỹ Hồng à?”

Hắn hơi suy nghĩ một chút thì biết ngay là ai.

“Đúng thế! Chính là cô ta! Cô ta còn muốn đoạt danh tiếng của Ngọc Tình nữa! Đúng là không biết tự lượng sức mình, cô ta không biết mình có bao nhiêu cân lượng sao?” Dương Mạn Ny hừ một tiếng.

Mọi người nói chuyện nửa tiếng đồng hồ mới cúp máy.

“Cao Mỹ Hồng à!”

Diệp Mặc đặt điện thoại di động xuống rồi thì thào một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment