Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 203 - Chương 203: Giang Thiếu Gia: Anh Chém Gió!

Chương 203: Giang thiếu gia: Anh chém gió! Chương 203: Giang thiếu gia: Anh chém gió!

Một bên khác, Tần Nhã ngồi nhìn điện thoại di động rất lâu.

Tần Nhã vẫn không thể tiếp nhận chuyện vị Diệp tiên sinh thần bí kia, lại là một người trẻ tuổi và đẹp trai như vậy.

Một lát sau, nàng mới lấy lại tinh thần, rồi chậc chậc lưỡi, có chút hâm mộ.

Sau khi được hưởng thụ đồ ăn do Diệp tiên sinh làm thì Tần Nhã nhớ mãi không quên, nhưng tiếc là, nàng không phải cô công chúa nhỏ ngẩn ngơ ở trong khách sạn lâu như vậy chỉ để chờ một bữa cơm, nàng không có nhiều tiền rảnh rỗi như vậy.

“Vị Diệp tiên sinh này đúng là khó tin thật!”

Tần Nhã đặt điện thoại xuống rồi cảm khái một câu.

……

Phòng bếp nhà hàng.

Diệp Mặc làm xong đồ ăn, cởi tạp dề xuống rồi đi rửa tay.

“Chủ tịch Diệp, Kỷ tiểu thư nói rằng cô ấy cực kỳ hài lòng, cô ấy còn cố ý bảo tôi đến cảm ơn ngài thay cho cô ấy.” Lý Lệ Quyên trở về phòng bếp rồi cười nói.

“Thế thì tốt rồi!” Diệp Mặc mỉm cười.

“Chủ tịch Diệp, dạo này có rất nhiều người mộ danh mà đến, bọn họ đều muốn gặp ngài đấy! Trong đó còn có không ít đầu bếp nổi tiếng nữa, họ nói muốn giao lưu bàn luận với ngài.” Lý Lệ Quyên lại nói.

“Những chuyện này thì không cần để ý!” Diệp Mặc lắc đầu.

Hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy, có điều, nếu như họ cũng bao phòng một năm thì hắn nấu vài bữa cho họ cũng không sao.

“Vâng! À đúng rồi, dạo này tôi nghe nói, bên phía Michelin đang có ý định đến khảo sát nhà hàng của của chúng ta, rồi sẽ đánh giá sao cho chúng ta.”

“Thật à? Nếu như có thể được hai ba sao thì tốt, dù sao cũng nhiều hơn một khối bảng hiệu.” Diệp Mặc cười nói.

“Hiện giờ, việc làm ăn của chúng ta đã rất tốt rồi, nếu như lại tốt hơn nữa, thì sợ là các nhân viên không chịu nổi mất.” Lý Lệ Quyên nói.

“Cô bảo mọi người cố gắng làm cho tốt, nhất định sẽ được tăng lương! Tất cả mọi người đều sẽ được tăng lương!”

“Vâng!”

Diệp Mặc ở lại thêm một lúc, rồi mới mang hai đứa bé về phòng làm việc.

Hắn hơi chuẩn bị một chút, rồi bắt đầu Live stream.

Hơn tám giờ tối, Diệp Mặc nhận được tin nhắn của Hồ Nhất Phàm.

“Anh, anh có đấy không?”

“Sao thế?” Diệp Mặc nhìn thoáng qua rồi trả lời.

Hắn hơi kinh ngạc, vị Hồ công tử này đã lâu không xuất hiện rồi, chẳng lẽ lại muốn kéo mình đi quán bar chơi à?

“Anh Diệp, em có một người bạn rất trâu ở Đế Kinh đến chơi, em nói với cậu ta là anh có một chiếc Khôngenigsegg bản số lượng có hạn, cậu ta nói là muốn xem một chút, anh thấy có được hay không?”

Khi Diệp Mặc hát xong một bài, thì Hồ công tử mới trả lời.

“Tôi đang làm việc, không đi qua được!” Diệp Mặc trả lời.

Hắn cũng không có thời gian để đi bar chơi, Live stream xong còn phải chiếu cố hai đứa bé.

Bình thường mang hai đứa bé đi khách sạn còn được, lẽ nào lại mang hai đứa trẻ sơ sinh đi bar chơi à?

“Thế anh ở chỗ nào? Bọn em đi qua, anh thấy có được không?”

Một lát sau, Hồ công tử trả lời.

“Chờ lát nữa đi! Chờ tôi xong việc đã!” Diệp Mặc hơi nghĩ rồi trả lời.

“Ok ok ok!” Hồ công tử vội vàng trả lời.

Diệp Mặc lại tiếp tục Live stream.

……

Lúc này, trong một gian phòng riêng của quán bar, Hồ công tử đặt điện thoại xuống rồi quay sang nói với người thanh niên ở bên cạnh: “Giang thiếu gia, anh ấy nói…một lát nữa anh ấy hết bận thì chúng ta đi qua đó, anh ấy sẽ cho chúng ta xem xe.”

Người thanh niên này khoảng 25 26 tuổi, dáng vẻ hơi gầy gò, nhưng cũng hơi đẹp trai, trên mặt còn có một chiếc kính đen.

“Người anh em, cậu nói anh ta còn có một chiếc Bugatti nữa à?”

Giang thiếu gia hớp một ngụm rượu rồi cau mày nói.

“Đúng thế! Bugatti Chiron! Cũng là một chiếc xe tầm 40-50 triệu.” Hồ công tử nói.

“Vậy thì đúng là thực lực của anh ta không tầm thường chút nào!”

Giang thiếu gia gật đầu.

Người có thể chơi loại xe cấp bậc này, còn đồng thời có hai chiếc xe, thì đều là người có thực lực tương đối mạnh.

“Tất nhiên là không tầm thường rồi, đến cả Tổng giám đốc Đinh cũng khá khách khí với anh ta, lần trước Tổng giám đốc Đinh gặp anh ta ở quán bar này, còn đích thân đến mời anh ta rượu nữa, hôm ấy cha tôi cũng ở đó, còn uống với anh ta mấy chén.” Hồ Nhất Phàm thở dài.

“Ghê gớm đấy.”

Giang thiếu gia cũng gật đầu, rồi hơi sợ hãi than lên một câu.

Phú nhị đại bình thường thì làm gì có tư cách để Tổng giám đốc Đinh đi mời rượu, chứng tỏ bối cảnh và vốn liếng của vị Diệp thiếu gia này không bình thường chút nào, đáng giá để kết bạn!

“Thế cậu biết anh ta có lai lịch gì không?” Giang thiếu gia lại uống một hớp rượu rồi hỏi.

“Tôi cũng không rõ lắm, những cũng không cần thiết phải hỏi.” Hồ Nhất Phàm lắc đầu nói: “Tôi chỉ biết là, anh ta là cổ đông lớn thứ ba của Võng Dật, có khá nhiều cổ phần.”

“Cũng đúng!”

Giang thiếu gia lại nhấp một ngụm rượu rồi gật đầu.

“Giang thiếu gia, để tôi uống với anh!”

Hồ Nhất Phàm rót rượu cho mình, rồi bồi Giang thiếu gia uống.

Hơn một tiếng sau, Hồ Nhất Phàm nhận được tin nhắn của Diệp Mặc, nói là có thể qua rồi.

“Giang thiếu gia, đi thôi đi thôi, đi xem xe!”

Hồ Nhất Phàm đứng bật dậy rồi vui vẻ nói.

Giang thiếu gia đứng lên, sắc mặt cũng hơi hưng phấn.

Lúc này, một đoàn người đi ra, rồi ngồi lên hai chiếc xe, chạy đến chỗ Diệp Mặc.

Bình Luận (0)
Comment