“Mẹ bạn cũng không biết à?”
Khương Thi Vận khẽ cắn bờ môi đỏ rồi hỏi.
“Bác mình không nói là ai, bác mình chỉ vô tình lộ ra khi gọi điện buôn chuyện với mẹ mình thôi, mẹ mình bảo mình đi tìm hiểu một chút, xem có phải là ngôi sao thật không, nếu là ngôi sao thì phải tìm hiểu xem là ai.” Hoàng Y Y nói.
“Vậy, liệu rằng…” Khương Thi Vận do dự nói.
“Không có khả năng! Đó chỉ là mình đoán mò mà thôi, đẳng cấp của Tô Thiên Hậu là gì chứ? Không thể nào đâu!” Hoàng Y Y lắc đầu rất kiên quyết.
Tuy rằng anh họ rất ưu tú, nhưng mà Tô Thiên Hậu là ai chứ, là một người nổi tiếng khắp Đại Giang Nam Bắc, người theo đuổi Tô Thiên Hậu rất nhiều rất nhiều, nên khẳng định ánh mắt của Tô Thiên Hậu rất cao. Cho nên không thể nào đâu!
“Vậy thì là ai đây?”
Khương Thi Vận lẩm bẩm một câu.
“Lát nữa đi tìm hiểu, chẳng phải biết rồi sao!” Hoàng Y Y cười toe toét nói: “À đúng rồi, Thi Vận, bạn không đau lòng à?”
“Mình…mình đau lòng cái gì chứ?”
Ánh mắt Khương Thi Vận lóe lên một cái, rồi quay người đi.
Đúng là khi nghe được tin tức này, thì nàng cảm thấy hơi mất mát. Vị anh họ này của Y Y rất ưu tú, nên tất nhiên nàng rất có thiện cảm với anh ấy rồi.
Có điều, chính bởi vì anh ấy quá ưu tú, nên nàng cũng biết mình không có hi vọng.
Nàng còn quá nhỏ, làm sao có thể tranh giành được với các cô gái thành thục và phong tình vạn chủng kia.
“Không đau lòng thật à?”
Hoàng Y Y khoác thêm áo rồi đi xuống giường, sau đi đến khoác tay lên vai Khương Thi Vận rồi cười hì hì nói.
“Tất nhiên rồi!”
Khương Thi Vận vênh gương mặt xinh đẹp lên, nói một cách bướng bỉnh.
Hoàng Y Y lại cười.
Mình rất hiểu Thi Vận, dù sao thì quan hệ của hai người cũng rất tốt, mình khẳng định Thi Vận có ý với anh họ, chỉ cần nhìn ánh mắt của Thi Vận mỗi khi xem anh họ Live stream thì biết.
Tất nhiên Hoàng Y Y cũng có ý định tác hợp cho hai người này, nhưng biết làm sao giờ, thực lực của đối thủ quá mạnh, lại còn là ngôi sao nữa, Hoàng Y Y cũng hết cách.
“Lát nữa mình sẽ đi thăm anh họ, bạn có đi không?”
“Đi…đi chứ! Đi qua xem một chút.” Khương Thi Vận do dự một chút rồi nói.
“Vậy thì tranh thủ thời gian thay quần áo thôi!”
Hoàng Y Y vỗ vai Khương Thi Vận một cái rồi chạy đi rửa mặt.
“Mặc gì bây giờ!”
Khương Thi Vận mở tủ quần áo ra chọn đồ.
Chọn nửa ngày, nàng chọn một chiếc áo khoác lông nhung màu đen khá thời thượng, lại phối thêm một chiếc váy zip và một đôi tất chân màu đen, sau cùng lại đi thêm một đôi giày màu đen nữa là ok.
Bộ đồ này vừa ấm áp lại vừa gợi cảm và thời thượng.
Nhất là đôi tất chân màu đen này, giống như vẽ rồng điểm mắt vậy, khiến cho nàng có thêm vài phần khiêu gợi và quyến rũ.
“Đẹp quá!”
Hoàng Y Y đánh giá một phen, rồi thán phục.
Gương mặt và dáng người của Thi Vận, cộng thêm cách ăn mặc này thì quả thật là mê chết người không đền mạng.
“Đi thôi!”
Hoàng Y Y tiện tay chọn một cái áo khoác rồi đi ra ngoài.
……
“Anh họ, bất ngờ hay không, vui vẻ hay không!”
Hơn một tiếng sau, Hoàng Y Y bấm chuông cửa phòng làm việc.
“Sao lại là em?” Diệp Mặc hơi kinh ngạc.
“Anh họ, anh không hoan nghênh em à? Bọn em phải ngồi xe hơn một tiếng đồng hồ để đến đây thăm anh đấy, tất nhiên là còn cả cháu của em nữa.” Hoàng Y Y cười nói.
“Hôm nay em không phải đi học à?”
Diệp Mặc mở cửa ra cho hai cô gái đi vào.
“Bọn em không có tiết!”
Hoàng Y Y đi vào trong, rồi thẳng tiến về phía hai đứa bé.
“Anh, anh có đang Live stream không đấy?”
“Không!”
“Thế thì tốt, bọn em không quấy rầy anh nhỉ!” Hoàng Y Y nói xong thì ôm cháu gái lên, sau đó liền hôn một cái.
Khương Thi Vận thì hơi câu nệ ngồi ở bên cạnh.
“Uống trà đi này!”
Diệp Mặc đi pha hai chén trà rồi quay trở lại.
“Cám ơn anh!”
Khương Thi Vận ngẩng đầu lên, rồi cười một tiếng ngại ngùng.
“Anh, em nghe bác gái nói là, vài hôm trước anh về nhà à?”
Hoàng Y Y ôm hai đứa đi đến, rồi giả vờ như lơ đãng hỏi thăm.
“Ừm, đúng thế!” Diệp Mặc gật đầu.
“Em còn nghe nói, anh còn dẫn theo mẹ của bọn nhỏ về nữa à?” Hoàng Y Y lại hỏi.
“Em biết rồi à?” Diệp Mặc hơi giật mình.
“Đúng vậy! Bác gái đã nói, mẹ của bọn nhỏ là một ngôi sao lớn!” Hoàng Y Y nói: “Có điều, mẹ em lại không tin, cho nên hôm nay em đến xem có phải thật sự là ngôi sao lớn hay không.”
“Vậy thì em đến không đúng lúc rồi, cô ấy không ở đây!” Diệp Mặc cười nói.
“Thế anh có thế nói cho em biết là ngôi sao nào không? Có xinh đẹp không? Bao nhiêu tuổi?” Hoàng Y Y hỏi, hai mắt thì sáng rực, gương mặt thì tràn đầy vẻ tò mò và hóng hớt.
“Chẳng phải em đã đoán được rồi à, còn hỏi làm gì nữa!” Diệp Mặc lập tức bật cười.
Sắc mặt của Hoàng Y Y lâp tức cứng đờ.
Ngay sau đó, hai con mắt lập tức trợn trừng lên, tràn đầy vẻ ngây ngốc và khó tin.