Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 250 - Chương 250: Ninh Vũ Đình: Mình Phải Tự Tin Lên! (2)

Chương 250: Ninh Vũ Đình: Mình phải tự tin lên! (2) Chương 250: Ninh Vũ Đình: Mình phải tự tin lên! (2)

“Hay là mặc bộ này?”

Nàng chớp chớp mắt, chọn một cái áo lông cao cổ và một chiếc quần jean.

“Không được!”

Nàng mặc xong, thì cau mày nhìn bản thân mình ở trước gương.

Cho dù nàng ăn mặc đơn giản như này, thì dáng người của nàng vẫn lộ ra vẻ rất khiêu gợi, nhất là chiếc quần jean này, đã đem cặp đùi xinh đẹp thẳng tắp và cặp mông tròn trịa to lớn của nàng nổi bật hơn rất nhiều.

“Lại thêm một cái áo khoác nữa mới hoàn mỹ!”

Ninh Vũ Đình nghĩ xong thì chọn một chiếc áo khoác màu đen, đem dáng người bốc lửa của mình che dấu đi.

Nàng trang điểm một chút, rồi xịt một ít nước hoa, sau đó thay một đôi giày ống màu đen rồi bắt đầu xuất phát.

Ninh Vũ Đình lái xe đến phòng làm việc quan thuộc kia.

Nàng xuống xe, rồi nhìn về phía phòng làm việc, gương mặt xinh đẹp và vũ mị của nàng lại đỏ lên.

Nàng nhớ lại hai cảnh tượng không vui lúc trước, khiến cho nàng xấu hổ đến mức muốn tìm cái lỗ để chui vào.

“Ninh Vũ Đình ơi Ninh Vũ Đình, những thứ đó đều là quá khứ rồi, bây giờ mày là Tổng giám đốc Ninh, phải tự tin lên mới được!”

Nàng hít một hơi thật sâu, rồi ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía phòng làm việc.

Leng keng---

Ninh Vũ Đình nhấn chuông cửa.

Rất nhanh, cửa mở, một khuôn mặt đã thò ra.

Ninh Vũ Đình nhìn thấy khuôn mặt này, thì gương mặt quyến rũ của nàng lại đỏ lên.

Ban đầu nàng còn cảm thấy, mình đã điều chỉnh tâm lý tốt rồi, nhưng mà vừa nhìn thấy Diệp Mặc thì nàng lại hơi khẩn trương, trong đầu lại hiện lên hai tình cảnh xấu hổ lần trước, nhất là lần đầu tiên…

Còn cả những hình ảnh lỳ kỳ cổ quái khiến cho người ta thẹn thùng cũng xông lên đầu.

Gương mặt của nàng càng lúc càng nóng.

Ninh Vũ Đình không dám nhìn đối phương nên lập tức cúi đầu xuống.

“Cô sao thế?”

Diệp Mặc nhìn thấy thần sắc khác thường của nàng thì buồn bực nói.

“Không…không có gì!”

Ninh Vũ Đình lắc đầu, âm thanh nhỏ như tiếng muỗi vo ve.

“Vào đi!”

Diệp Mặc nghênh người ra hiểu cho nàng vào nhà.

“Sao mặt cô đỏ thế?”

“Ah! Tôi hơi nóng!”

Ninh Vũ Đình vừa ấp úng vừa đi vào.

Nàng đi được vài bước thì bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một nơi trên mặt đất.

Hôm đó, cái hộp kia rơi đúng vào chỗ này.

Ngay sau đó, nàng liền chuyển ánh mắt đi, giả bộ như không có chuyện gì mà đi về phía trước.

“Đây là…giá vẽ? Đúng rồi, anh ta vẽ cũng rất đẹp!”

“Anh ta vẽ đẹp như vậy, khẳng định là đã vẽ không ít mỹ nữ rồi!!”

Nàng liếc nhìn giá vẽ tranh ở trong phòng, rồi tự mình suy đoán.

Người học vẽ tranh thì đều vẽ người mẫu mỹ nữ, đây là chuyện quá bình thường.

“Ngồi đi! Tôi đi pha trà!”

Diệp Mặc nói xong thì đi qua một bên pha trà.

Ninh Vũ Đình ngồi xuống, sắc mặt cũng đã khôi phục bình thường.

“Hơi nóng thì phải!”

Ban ngày nhiệt độ vẫn hơi cao, cho nên nàng mặc một chiếc áo lông và một cái áo khoác thì đúng là hơi nhiều.

Ninh Vũ Đình do dự một chút, rồi vẫn cởi áo khoác ra.

Một lát sau, Diệp Mặc mang trà quay lại.

“Đây là hợp đồng, cô đọc một chút đi!”

Hắn lấy một bản hợp đồng đã chuẩn bị từ trước đưa cho Ninh Vũ Đình.

Ninh Vũ Đình nhận hợp đồng, đọc kỹ một lần, sau đó trên mặt liền hiện lên vẻ mừng rỡ.

Đây là hợp đồng thuê nàng làm Tổng giám đốc công ty Thiên Hành, nàng tính đơn giản một chút thì một năm nàng sẽ kiếm được ít nhất là 10 triệu.

“Không có vấn đề gì thì ký thôi!” Diệp Mặc cười nói.

“Không có vấn đề!”

Ninh Vũ Đình vội vàng cầm bút lên ký tên.

Nàng ngẩng đầu lên thì nhìn thấy ánh mắt của đối phương đang nhìn chằm chằm vào mình, nàng hơi sửng sốt, rồi cúi đầu nhìn xuống, trên gương mặt xinh đẹp và vũ mị lập tức ửng đỏ.

Trong khoảnh khắc, các loại tâm tình như khẩn trương, thẹn thùng, kiêu ngạo… liền xông vào tim nàng.

Nàng vẫn luôn tự hào với dáng người của mình, nàng chưa từng nhìn thấy ai có dáng người bốc lửa và xinh đẹp như nàng.

Đồng thời nàng còn có chút vui sướng.

Cuối cùng thì tên bại hoại này cũng bị sắc đẹp của mình hấp dẫn rồi!

Lần trước rõ ràng anh ta chẳng thèm ngó tới!

Hừ! Lần trước cho anh cơ hội mà anh còn không muốn, lần này thì anh đừng có mơ!

Nàng âm thầm hừ một câu.

Nhưng ngay sau đó, khi ánh mắt của nàng nhìn thoáng qua bản hợp đồng thì nàng lại hơi do dự, nội tâm cũng bắt đầu dao động.

Cũng không phải…là không thể nào!

Nhưng hôm nay khẳng đinh không được, hôm nay nàng không mặc quần áo xinh đẹp và trang điểm tỉ mỉ.

Ninh Vũ Đình nàng, cũng không phải người tùy tiện!

Ninh Vũ Đình suy nghĩ miên man, khuôn mặt thì lại đỏ bừng, thỉnh thoảng lại khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, đôi mắt phượng vũ mị cũng biến thành mông lung.

Không biết anh ta có bắt mình mặc mấy bộ cosplay kia không? Anh ta biến thái như vậy cơ mà!

Sau này, anh ta có bắt mình làm người mẫu để anh ta vẽ tranh không?

Ai nha! Như vậy thì mắc cỡ quá!

Chỉ một lát, mà nàng suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, càng nghĩ thì lại càng thấy thẹn thùng.

Ninh Vũ Đình vươn tay lên che đôi gò má đã nóng đến kinh người!

Bình Luận (0)
Comment