Chúc anh em nghỉ lễ vui vẻ, cảm ơn bạn Cbnn123456 đã ủng hộ 40000 TLT hôm nay mình sẽ bạo thêm tầm chục chương!
---------------------------------------------------------------------------
“Người này rất có năng lực đấy!”
Biệt thự số 1 Hồ Phỉ Thúy.
Diệp Mặc ngồi trong thư phòng xem mấy tấm ảnh Ninh Vũ Đình gửi tới, tất cả đều là ảnh chụp của hắn ở biệt thự nhà họ Tô, còn có vài tấm ảnh chụp hắn ở gần Hồ Phỉ Thúy.
Căn nhà của Ngọc Tình không đứng tên nàng nên không dễ điều tra ra, nhưng địa chỉ của anh trai nàng thì lại khác, khẳng định người này đã ngồi chờ rất lâu nên mới chụp được những tấm ảnh này.
“Anh ta cũng là một cao thủ rất lợi hại! Không kém tôi là mấy đâu!”
Ninh Vũ Đình trả lời: “May mà hôm nay mua được những tấm ảnh này, nếu không thì rắc rối rồi.”
“Ừm!” Diệp Mặc trả lời.
Hiện giờ Diệp Mặc cũng không sợ bị lộ, nhưng có thể không lộ thì tốt hơn, dù sao thì Ngọc Tình cũng vừa tái xuất, thời điểm này mà xuất hiện scandal thì sẽ bị ảnh hưởng một chút.
Cuộc sống của hắn cũng bị ảnh hưởng rất nhiều.
“Tôi đã nhận anh ta vào làm rồi, tôi cho anh ta một vị trí phó tổng giám đốc! Với lại, tôi đã phái mấy cô gái có năng lực trong công ty đi Thiên Hải rồi, anh yên tâm đi.” Ninh Vũ Đình nói.
“Rất tốt!” Diệp Mặc trả lời.
“Vậy tôi tiếp tục làm việc đây!”
Ninh Vũ Đình trả lời xong thì đặt điện thoại di động xuống.
Giờ phút này Ninh Vũ Đình vẫn ở trong phòng làm việc, uống một ly café rồi tiếp tục làm việc.
Diệp Mặc trở về phòng ngủ.
Hai đứa bé đã ngủ rất say.
Hắn ngồi xuống bên cạnh, rồi an tĩnh nhìn hai đứa bé.
Ngày nào cũng nhìn thấy hai đứa bé nên không cảm giác được chúng đã lớn hơn bao nhiêu, nhưng khi nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên, thì Diệp Mặc phát hiện ra hai đứa bé đã lớn hơn rất nhiều, khi đó bàn tay của chúng chỉ bé xíu, chỉ biết a y a y chứ không biết nói.
Mà bây giờ hai đứa bé đã biết kêu cha, mẹ, cả dì cũng đã học được rồi.
Còn Diệp Mặc thì cũng thay đổi rất nhiều.
Trong lúc nhất thời, Diệp Mặc bắt đầu suy nghĩ miên man.
Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Mặc bị tiếng chuông điện thoại làm cho tỉnh táo lại.
Là điện thoại của Tô Ngọc Tình.
Diệp Mặc đang chờ cuộc điện thoại này.
Hắn nhận máy, rồi cho nàng xem hai đứa bé, sau đó hai người bắt đầu trò chuyện.
“Em còn phải ở Thiên Hải vài ngày nữa, sau đó lại phải đi những thành thị khác nữa, đoạn thời gian sau đó em còn phải đi tham gia các tiết mục và chương trình ca nhạc, dạ hội…”
Hai người trò chuyện hơn nửa tiếng, Tô Ngọc Tình buồn ngủ đến díp cả mắt thì nàng mới cúp máy.
Diệp Mặc thì không đi ngủ, mà đi vào thư phòng, sau đó mở tài khoản đầu tư cổ phiếu ra.
Rạng sáng thì hắn thiếp đi khoảng hai giờ, khi tỉnh dậy thì tinh thần đã rất phấn chất.
Diệp Mặc đi pha sữa và làm mấy món phụ cho hai đứa bé, sau khi cho hai đứa bé ăn no thì Diệp Mặc liền đi đến phòng làm việc.
Hơn 10 giờ sáng, Diệp Mặc nhận được tin nhắn của Lý Lệ Quyên, nói nhà hàng được đánh giá ba sao.
“Ba sao!”
Diệp Mặc hơi giật mình, hắn có chút bất ngờ.
Hắn còn tưởng rằng nhiều nhất cũng chỉ hai sao thôi.
Nhà hàng Duyệt Vân của Diệp Mặc đã được đánh giá Hắc Trân Châu ba sao, giờ lại được đánh giá Michelin ba sao, chắc là cả nước cũng chỉ có một nhà hàng làm được điều này, chân chính có một không hai!
……
Ánh sáng trong phòng khách sạn hơi mông lung.
Người ngọc đang nằm nghiêng trên giường, trên người nàng chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, khiến cho những đường cong yển chuyển và tinh tế lộ ra rõ ràng.
Nàng đang ngủ rất say.
Bỗng nhiên, điện thoại di động ở đầu giường vang lên.
Hàng lông mi của nàng hơi run lên, sau đó ưm một tiếng rồi tỉnh lại.
“Mấy giờ rồi?”
Kỷ Tư Tuyền vươn tay ngọc lên dụi dụi mắt rồi lẩm bẩm.
Nàng vừa tỉnh lại nên đầu óc hơi mơ hồ, tối qua nàng xem phim đến hai giờ mới ngủ.
“Mới mười rưỡi, vẫn sớm!”
Nàng cầm điện thoại di động lên xem rồi lẩm bẩm.
Sau đó nàng ngáp một cái rồi mở tin nhắn ra xem.
“Oa!”
Ngay sau đó, đôi mắt xinh đẹp của nàng liền mở to ra.
Là tin nhắn của quản lý Lý, cô ấy nói nhà hàng được đánh giá ba sao!
Tuy rằng Kỷ Tư Tuyền đã đoán được từ trước, nhưng khi nghe thấy tin tức này thì nàng vẫn hơi kinh ngạc, bởi vì đây là nhà hàng đầu tiên trong nước được đánh giá hai cái ba sao!
“Tốt quá rồi!” Nàng vui vẻ nói.
Kỷ Tư Tuyền vui vẻ không chỉ vì nhà hàng này, mà còn là vì nàng sắp được nếm những món ăn của Diệp tiên sinh rồi, một ngày vui như vậy thì chắc chắn Diệp tiên sinh sẽ đến đây.
“Tranh thủ thời gian tắm rửa thôi!”
Kỷ Tư Tuyền vội vàng vén chăn rồi ngồi dậy.
Lạch cạch!
Đôi chân ngọc tinh xảo của nàng nhẹ nhàng giẫm xuống đất.
Kỷ Tư Tuyền đi về phía nhà tắm, ánh mắt của nàng tình cờ lướt qua cái gương ở trên tường, tấm gương đang phản chiếu cơ thể của nàng.
Nàng đi đến gần chiếc gương để nhìn kỹ hơn.
Ngay sau đó, khuôn mặt xinh đẹp của nàng liền đỏ lên.