Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 262 - Chương 262: Hứa Tử San: Người Trẻ Tuổi Bây Giờ Thật Không Hiểu Chuyện! (2)

Chương 262: Hứa Tử San: Người trẻ tuổi bây giờ thật không hiểu chuyện! (2) Chương 262: Hứa Tử San: Người trẻ tuổi bây giờ thật không hiểu chuyện! (2)

“Tạm được!”

Diệp Mặc thản nhiên nói, thần sắc có chút hờ hững.

Hứa Tử San nghe thấy thế thì giật mình, cô ta cảm thấy hơi khó tin.

Mình đã tháo kính râm xuống rồi mà người em trai này không nhận ra mình sao? Nếu như nhận ra thì sao lại có dáng vẻ hờ hững như vậy?

Phải biết là, những chàng trai trẻ trong công ty lúc trước nhìn thấy mình đều phải nịnh nọt mình, mở miệng một câu chị ơi chị à rất nhiệt tình.

Hứa Tử San mình đã lăn lộn 20 năm rồi, bằng vào các mối quan hệ của mình thì chỉ cần một câu cũng có thể mang lại một kỳ ngộ to lớn cho những tiểu thịt tươi này.

Nhưng người trước mặt này thì lại khác, giống như… người này coi một nhân vật lớn như mình là không khí vậy!

Hứa Tử San tức giận cau mày lại.

Từ khi nổi tiếng thì Hứa Tử San chưa từng bị ai coi thường như vậy.

Nhưng khi Hứa Tử San nhìn thấy gương mặt nghịch thiên của đối phương thì lại không giận nổi, làm sao mà mình có thể tức giận được một em trai đẹp mắt như vậy như! Có thể là do tính cảnh của em trai này trời sinh đã như vậy rồi!

“Đây là…Bugatti à?”

Hứa Tử San nhìn về phía chiếc xe thể thao màu bạc rồi cười nói.

“Là Koenigsegg!” Diệp Mặc vẫn nói với vẻ hờ hững.

Khuôn mặt của Hứa Tử San lập tức cứng đờ, cô ta cảm thấy rất xấu hổ: “Ha ha, ra là vậy! Chị không hiểu xe thể thao lắm, chỉ biết Bugatti, Ferrari gì đó thôi! Chiếc xe này bao nhiều tiền? Có đắt bằng Ferrari không?”

Diệp Mặc liếc mắt nhìn Hứa Tử San một chút, cũng không thèm để ý nữa mà quay người bước đi.

“Ai, em trai, sao em lại đi thế?”

Hứa Tử San hơi mờ mịt.

Cậu em trai này quá cao ngạo và lạnh lùng rồi!

Hứa Tử San vội vàng mở cửa xe lấy chiếc túi xách của mình ra, rồi vội vàng đuổi theo.

“Em trai, em tên là gì thế?”

“Em biết chị là ai đúng không! Chị là Hứa Tử San, không phải chị khoe khoang chứ chị có quan hệ rất rộng đấy, chỉ cần em nghe lời chị, thì sau này con đường ngôi sao của em sẽ phát triển rất nhanh.”

Hứa Tử San đuổi theo, rồi nói rất nhiệt tình.

Có điều, dù cho cô ta có nói thế nào thì cậu em trai này cũng thờ ơ, khuôn mặt của cậu ta thì luôn lạnh như băng.

Hứa Tử San cắn răng, trong lòng đã hơi giận dữ.

Cậu em trai này có chút không hiểu chuyện!

Trước kia, mình đâu cần phải phiền phức như vậy, chỉ cần một ánh mắt, hay một ngón tay là đám tiểu thịt tươi kia sẽ tranh nhau lao đến liếm mình, mình chưa bao giờ phải chịu sự lạnh nhạt này.

“Đây là địa chỉ của chị, tối em rảnh rỗi thì có thể đến uống rượu cùng chị!”

Hứa Tử San suy nghĩ một chút, rồi quyết định trực tiếp hơn, cô ta liền lấy giấy bút ra viết địa chỉ, rồi nhét vào tay của Diệp Mặc.

“Xin lỗi, tôi không uống rượu!”

Diệp Mặc cũng không thèm nhìn, mà xé ra thành mảnh nhỏ, sau đó tiện tay ném vào thùng rác ở một bên.

Hứa Tử San thấy thế thì ngây dại, hoàn toàn không thể tin nổi.

Người này, thế mà lại trực tiếp từ chối mình?

Dù sao thì mình cũng là một người rất nổi tiếng, tuy rằng hơi nhiều tuổi nhưng khuôn mặt và dáng người vẫn được bảo dưỡng rất khá, da thịt cũng rắn chắc và bóng loáng như thiếu nữ.

Đám tiểu thịt tươi kia có ai là không khen ngợi cơ thể của mình chứ, thậm chí còn có người mê luyến thân thể của mình.

Sau đó sắc mặt của Hứa Tử San liền lạnh xuống.

Cậu xem trai này, thực sự là cho thể diện mà không cần!

Giả thanh cao đúng không!

Xem thường một người hơi nhiều tuổi như mình đúng không!

Hừ! Chờ đấy, tôi sẽ có biện pháp để dạy dỗ cậu, đến khi đó tôi xem cậu còn có thể thanh cao nữa hay không, hay là phải ngoan ngoan nghe theo lời tôi nói!

Hứa Tử San cắn chặt hàm răng, rồi âm thầm hừ một tiếng.

“Cậu đừng có hối hận!”

Đinh!

Hứa Tử San nhìn thấy Diệp Mặc đi vào thang máy thì lại hừ một câu

Diệp Mặc chỉ dùng ánh mắt hờ hững nhìn cô ta một cái, rồi ấn nút đóng cửa.

Thang máy đóng lại, đi lên trên.

Đến tầng cao nhất thì Diệp Mặc mới bước ra, rồi trực tiếp đi vào văn phòng Tổng giám đốc.

“Chủ tịch Diệp!”

Tề Diệu Huy nhìn thấy Diệp Mặc đến thì vội vàng đứng lên.

Diệp Mặc khoát tay, ra hiệu cho ông ta ngồi xuống.

Sau đó Diệp Mặc bắt đầu xem chồng văn kiện mà Tề Diệu Huy đã chuẩn bị cho mình.

“Chủ tịch Diệp, dạo này trong thành phố có chút động tĩnh, có mấy nhà công ty tin tức giải trí đã được bán ra, Thiên Hành cũng đã bán, mà dường như tất cả công ty này đều bán cho một người.”

Tề Diệu Huy hơi do dự một chút rồi nói.

Ông ta vẫn luôn chú ý những động tĩnh này, dù sao cái nghề này cũng phải chú ý đến tình trạng của các công ty tin tức giải trí.

“Ừm! Là tôi mua!”

Diệp Mặc cũng không ngẩng đầu lên mà chỉ nói với vẻ thản nhiên.

Tề Diệu Huy nhất thời giật mình, sắc mặt thì cứng lại.

Tầm mười giây sau thì Tề Diệu Huy mới lấy lại tinh thần, sau đó ông ta liền cười khổ một tiếng.

Tề Diệu Huy còn đang nghĩ, chờ những công ty tin tức giải trí này bán xong thì ông ta sẽ đi tiếp xúc với người chủ mới này một chút, nhưng ông ta không ngờ người chủ mới này lại chính là Chủ tịch Diệp!

Tề Diệu Huy nghĩ đến năng lực của Chủ tịch Diệp thì cũng không sợ hãi nữa.

“Không có vấn đề gì!”

Diệp Mặc xem các văn kiện một lần, sau đó cầm bút ký tên.

“À đúng rồi, Hứa Tử San kia…”

Diệp Mặc đang định đi ra ngoài thì nhớ đến chuyện gì đó, nên lại ngồi xuống, trong mắt hắn đã hiện lên một vệt lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment