“Tức chết mất!”
Hứa Tử San sắc mặt âm trầm đi vào văn phòng Phó tổng giám đốc.
Từ khi Hứa Tử San đi thang máy lên, thì cô ta càng nghĩ càng giận.
Thế mà cậu em trai kia lại coi mình thành không khí, không thèm mình thẳng mình.
Mình kém như vậy sao?
Dù sao thì mình cũng là ngôi sao lớn mà!
Khi mình còn trẻ thì có biết bao nhiêu người hâm mộ sắc đẹp của mình, bây giờ cũng không tính là già, mà là thời điểm thành thục, vẫn còn phong vận, mị lực của mình hơn xa những thiếu nữ chưa trải đời.
Những thiếu nữ chưa trải đời kia làm sao mà khéo léo hiểu lòng người như mình được.
Cũng không biết nhiều tư thế như mình!
“Sao thế?”
Có một người đàn ông khoảng 40 tuổi đeo kính gọng vàng đang ngồi sau bàn làm việc, người này nghe thấy động tĩnh thì ngẩng đầu lên, sau đó hỏi với vẻ kinh ngạc.
“Đừng nói nữa, vừa mới gặp một cậu em không biết điều ở dưới kia.”
Hứa Tử San ném chiếc túi Hermes trong tay xuống ghế salon, rồi đặt mông ngồi xuống, hai tay ôm ngực, sau đó thở phì phò nói.
“Cậu em không biết điều?”
Phó tổng giám đốc Tiền hơi giật mình.
Ông ta biết sở thích của Hứa Tử San, đám tiểu thịt tươi trong công ty đều không thoát khỏi tay cô ta, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô ta thì giống như là thất bại!
Phó tổng giám đốc Tiền nhất thời kinh ngạc.
Tuy rằng Hứa Tử San hơi nhiều tuổi nhưng vẫn còn phong vận, cộng thêm việc cô ta rất nổi tiếng và có địa vị cao trong công ty, nên bình thường thì đám tiểu thịt tươi kia sẽ không từ chối.
Dẫu sao thì nữ theo đuổi nam vẫn dễ dàng hơn một chút.
“Đúng thế! Tôi cho cậu ta địa chỉ để trưa nay cậu ta đến nhà tôi, nhưng anh biết cậu ta làm gì không? Anh tuyệt đối không tin được đâu, thế mà cậu ta lại dám xé ra rồi ném vào thùng rác trước mặt rồi, còn không thèm liếc nhìn tôi một cái.”
Hứa Tử San càng nói càng tức, khuôn mặt cũng đã hơi đỏ lên vì tức giận.
Phó tổng giám đốc Tiền nghe xong thì há hốc miệng.
Oa! Đó là ai là ghê gớm vậy!
Dám làm như thế cơ à!
Coi như không đồng ý thì cũng có thể từ chối nhẹ nhàng mà, đây rõ ràng là đánh mặt người ta rồi!
“Cậu ta…tên là gì?”
“Tôi không biết! Cậu ta không nói, trước kia tôi cũng chưa gặp cậu ta bao giờ, nhưng cậu ta rất đẹp trai.” Hứa Tử San nói.
Hứa Tử San vừa nghĩ đến gương mặt kia thì lại hơi rung động.
“Hay là người mới nào đó nên không biết cô?” Phó tổng giám đốc Tiền nói.
“Tôi đã nói với cậu ta tôi là Hứa Tử San rồi, chẳng lẽ cậu ta còn chưa nghe thấy tên tôi bao giờ sao?! Hứa Tử San hừ một tiếng: “Lát nữa anh tra giúp tôi một chút, tôi muốn cậu ta phải ngoan ngoãn đến tìm tôi!”
“Việc này…” Phó tổng giám đốc Tiền hơi do dự.
“Làm sao? Anh là Phó tổng giám đốc mà tra một người mà cũng không được à? Chút chuyện nhỏ này tính là gì!” Hứa Tử San liếc một cái rồi hừ một tiếng.
“Chẳng phải là vì công ty đã đổi chủ rồi sao, cô không biết thì thôi, vị Chủ tịch Diệp rất nghiêm khắc, lúc trước anh ta đã ra lệnh chỉnh đốn tác phong và kỷ luật trong nội bộ công ty rồi, ai làm vi phạm thì sẽ bị đuổi việc ngay!”
Phó tổng giám đốc Tiền cười khổ nói.
Hứa Tử San nghe thấy thế thì hơi cau mày.
Cô ta cũng biết chuyện công ty đổi chủ, nhưng vì đang trong thời gian quay phim nên cô ta cũng không biết nhiều lắm, càng không hiểu vị Chủ tịch Diệp này là hạng người gì.
Co ta chỉ nghe nói, vị Chủ tịch Diệp này rất lợi hại mà thôi.
“Đến cùng thì vị Chủ tịch Diệp này là hạng người gì thế?”
Hứa Tử San tò mò hỏi.
Một trong những mục đích cô ta đến công ty chính là để tìm hiểu vị Chủ tịch Diệp này.
Nếu như có thể gặp mặt và tạo mối quan hệ thì không còn gì tốt hơn.
“Chủ tịch Diệp à…”
Sắc mặt Phó tổng giám đốc Tiền hơi cứng lại, trong mắt thì toát ra vài phần kính sợ và cảm khái.
Có thể nói vị Chủ tịch Diệp này sâu không lường được!
Tổng giám đốc Tề đã nói với mình vài lần rằng, Chủ tịch Diệp không đơn giản đâu, còn kinh khủng hơn những gì mình tưởng tượng nhiều.
Phó tổng giám đốc Tiền chưa bao giờ nhìn thấy Tổng giám đốc Tề cung kính và khách khí với ai như thế, điều đó có thể chứng mình vị Chủ tịch Diệp này lợi hại đến mức độ nào!
Phó tổng giám đốc Tiền đoán, chuyện Kim Sư phá sản là do Chủ tịch Diệp và Tổng giám đốc Tề ra tay.
“Tôi chỉ có thể nói, Chủ tịch Diệp cực kỳ lợi hại! Đến cả Tổng giám đốc Tề cũng phải cung kính với anh ta!” Phó tổng giám đốc Tiền thở dài nói.
Hứa Tử San nghe xong thì hơi chấn động.
Xem ra vị Chủ tịch Diệp rất lợi hại đấy!
“Có phải họ Quan kia dính vào Chủ tịch Diệp nên mới được thăng chức không?”
Hứa Tử San bỗng nhiên hỏi chuyện này.
“Xem như thế đi!” Phó tổng giám đốc Tiền gật đầu.
Ban đầu Quan Tuyết chỉ là một nhà chế tác phim mà thôi, sau đó được chính miệng Chủ tịch Diệp điểm danh lên làm Phó tổng giám đốc, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, quan hệ của hai người này không tầm thường, cho nên nói như vậy cũng không có vấn đề.