Một lúc lâu sau thì hai vợ chồng cậu hai mới hồi phục tinh thần.
Nhưng sắc mặt của hai người họ vẫn hoảng hốt như cũ.
“Sao…sao lại nhiều thế được?”
Cậu hai hỏi, giọng nói đã có chút lắp bắp.
“Tiểu Mặc chính là Tiktoker số một đấy! Một buổi Live stream của người ta đã có vài trăm nghìn, vài triệu người xem rồi, như vậy có thể không nhiều sao!” Cậu ba cười nói.
Cậu hai há hốc miệng, nhất thời không biết nói gì.
Cậu hai đã bị chấn động!
Mấy triệu người xem?
Vậy thì quá kinh khủng rồi!
Làm sao Tiểu Mặc lại lợi hại như vậy chứ?
Mợ hai cũng ngẩn ngơ, bà ta cảm thấy quá khó tin.
Sau đó, khuôn mặt mợ hai đỏ lên vì xấu hổ.
Thế mà mình còn tưởng rằng người cháu ngoại này chỉ kiếm được món tiền nhỏ, căn bản không bằng con trai mình được, nhưng đừng nói là con trai mình, cho dù cộng thêm vợ chồng mình vào nữa cũng không bằng người ta.
Mợ hai nhớ lại dáng vẻ khoe khoang vừa rồi của mình thì khuôn mặt lại nóng lên.
Người ta có năng lực kiếm tiền như vậy, lẽ nào lại chưa đi ăn ở mấy nhà hàng cao cấp sao!
Mợ hai xấu hổ một trận, sau đó thì ngẩng đầu liếc nhìn về phía gia đình này, đáy lòng mợ hai lại cảm thấy không thoải mái.
Dựa vào cái gì!
Cái gia đình này trước kia nghèo hèn biết bao nhiêu! Khi nhắc đến gia đình này thì mình còn cảm thấy xấu hổ, nhưng tại sao gia đình này lại bỗng nhiên đổi vận, còn phát triển rất nhanh nữa?
Mợ hai cắn môi, trong lòng thì vừa ghen ghét vừa ao ước, cảm giác rất khó chịu.
“Tiểu Mặc lợi hại thật!”
Cậu hai mỉm cười nói, thần sắc cũng đã hơi mất tự nhiên.
Nhất thời cậu hai cũng chưa thể tiếp nhận sự thật rằng, người cháu người này lại có bản lĩnh hơn mình nhiều!
Lúc này, món ăn đầu tiên được mang lên.
Cá há hoàng kim chiên giòn!
“Có đồ ăn rồi, mọi người ăn thôi ăn thôi!”
Cậu hai vội vàng hô lên một tiếng, để hóa giải bầu không khí ngột ngạt này.
“Đúng đúng! Ăn thôi! Khẳng định mọi người chưa được ăn món nào ngon như vậy đâu!” Mợ hai cũng cười nói.
Tuy rằng gia đình này có tiền, nhưng cũng chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi, họ làm sao mà biết hưởng thụ bằng nhà mình được, với lại, cái địa phương nhỏ kia và thành phố H thì làm sao phồn hoa bằng Thành phố Thiên Hải được, nên dĩ nhiên đồ ăn cũng không ngon bằng ở Thiên Hải được.
Chờ khi họ thưởng thức xong thì khẳng định họ sẽ kinh ngạc và chấn động cho mà xem.
Nhưng ngay sau đó, ý cười trên mặt mợ ba đọng lại.
Ba người nhà này đều nếm thử một miếng rồi, nhưng mà, trên mặt ba người này lại không có một tia chấn động hay kinh ngạc nào, giống như họ chỉ đang mấy món ăn bình thường vậy, thậm chí người cháu ngoại này con cau mày, dường như muốn nói rằng món này rất chán!
Điều này…tại sao lại như vậy?
Chẳng lẽ món ăn này có vấn đề?
Mợ ba vội vàng gắp một miếng lên nếm thử.
Không có vấn đề gì mà!
Vẫn ngon như trước mà!
“Món này…không ngon sao?” Mợ ba do dự một chút rồi vẫn hỏi.
“Bình thường mà!” Cha Diệp nói.
Mình đã được hưởng thụ tài nghệ nấu nướng của con trai ở nhà rồi, nên ăn món này quả thực là tẻ nhạt vô vị.
Mợ ba há hốc miệng, mợ ba cảm thấy hơi kinh hãi.
Gia đình này kén ăn như vậy sao?
Còn biết ăn hơn cả mình?
“Món này hơi quá lửa, chỉ sợ cái Hắc Trân Châu hai sao này có tiếng mà không có miếng rồi!” Diệp Mặc đặt đũa xuống rồi lắc đầu nói.
“Không có mà nhỉ!” Cậu hai cũng nếm thử một miếng, sau đó hỏi nói với vẻ nghi ngờ.
Ông cảm thấy món này rất ngon!
“Vốn dĩ món này có thể ngon hơn nhiều, nhưng trình độ của đầu bếp lại không đủ, không xứng đáng với bảng hiệu Hắc Trân Châu hai sao.” Diệp Mặc lấy một tờ giấy ăn lâu miệng, sau đó lắc đầu nói.
“Tiên sinh, nếu như ngài không hài lòng với món ăn, thì chúng tôi có thể bảo đầu bếp làm lại.”
Nhân viên phục vụ ở một bên nghe thấy thế thì đi tới nói với vẻ cung kính.
“Thái độ phục vụ cũng không tồi.” Diệp Mặc nhìn cô gái này một cái rồi mỉm cười nói: “Vậy thì làm lại đi, làm lại một lần nữa để tôi thử xem sao.”
“Vâng!”
Nhân viên phục vụ lên tiếng rồi mang theo đĩa thức ăn đi.
Vợ chồng cậu hai thấy thế thì hơi ngơ ngác.
Tiểu Mặc ngông nghênh thế cơ à!
“Món tôm hùm hấp này thì tạm được!”
“Món gan ngỗng này…thì quá kém! Đầu tiên là do phẩm chất của gan ngỗng không tốt, cho nên món ăn lại càng kém.”
Từng món ăn được mang lên, Diệp Mặc nếm thử từng món một, rồi sau đó không ngừng lắc đầu.
Nhân viên phục vụ nhìn đến ngây người.
Cô làm ở đây lâu như vậy rồi mà chưa thấy ai có cái miệng kén ăn như vậy.
Vợ chồng cậu hai cũng nhìn đến ngây người.
Bọn họ không ngờ miệng của Tiểu Mặc lại kén ăn như vậy, món ăn mà bọn họ cảm thấy rất ngon, thì ở trong miệng Tiểu Mặc lại có rất nhiều vấn đề và sai lầm.